Năm rộng tháng dài khiến hơn ba ngàn thế giới hỗn độn sinh sản vô số sinh linh, toàn là tộc nhân tam giới sinh sản tại đây.
- Phá diệt.
Giữa hư không.
Các bóng người đứng lơ lửng nhìn tam giới phía xa.
Dẫn đầu là Kỷ Ninh áo vàng, Bồ Đề, Phong Ma. Kỷ Ninh là số một tam giới thì khỏi phải nói, Bồ Đề, Phong Ma thiên tư siêu cao, tham ngộ hơn ba trăm truyền thừa Chúa Tể dung hợp ra mấy đạo mạnh nhất bước vào Sinh Tử Đạo Quân. Giờ Bồ Đề, Phong Ma đều là Tam Bộ Đạo Quân.
Còn có Di Lặc, Tế Điên, Tôn Ngộ Không, Ngọc Đính, Khoa Phụ, mười chín vị bước vào Sinh Tử Đạo Quân cảnh nhưng không thể dung hợp mấy đạo mạnh nhất. Phật Tổ Di lặc khá giỏi mà chỉ được một đạo mạnh nhất.
Thế Giới cảnh thì khoa trương có đến mấy vạn người. Kỷ Minh Nguyệt dựa vào sức mình tu hành đến Thế Giới cảnh. Phụ thân, mẫu thân của Kỷ Ninh tu hành kém cỏi, được hắn tự mình hướng dẫn mà không thể đến Thế Giới cảnh. Cuối cùng Kỷ Ninh sử dụng đan dược đẩy phụ thân, mẫu thân lên đẳng cấp Thế Giới cảnh.
Bồ Đề cảm khái:
- Tam giới ta hưng thịnh có hơn vạn Thế Giới cảnh, chỉ kém hơn Đại Mạc Vực một chút, Sinh Tử Đạo Quân càng nhiều hơn Đại Mạc Vực. Khi đi ra ngoài ta càng cảm thấy tam giới thật thần kỳ.
Kỷ Ninh gật đầu nói:
- Ừm! Nhưng vũ trụ hỗn độn mênh mông đúng là có nhiều nơi dựng dục cường giả rất nhiều.
Phong Ma nói:
- Bắc Minh mang đến pháp môn giúp ích rất lớn, tăng tổng thể thực lực tu hành giả của tam giới ta lên cấp bậc lớn. Nếu không đã chẳng có nhiều Sinh Tử Đạo Quân như vậy, ta và Bồ Đề cũng không thể dung hợp đạo mạnh nhất.
Kỷ Ninh đồng ý.
Có pháp môn tốt dẫn đường cũng rất quan trọng, nên tộc Vĩnh Hằng xem truyền thừa của hơn ba trăm Chúa Tể là bảo bối. Đáng tiếc thực lực của Kỷ Ninh quá mạnh, tộc Vĩnh Hằng không dám lên tiếng nữa, chỉ có thể xem như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Rào rào! Ào ào!
Phía xa tam giới dần sụp đổ, các thế giới tan vỡ, núi non sông nước vỡ nát.
Đám đại năng nhóm Kỷ Ninh ra từ tam giới chứng kiến cảnh này, lòng vừa cảm khái vừa bình thản, vì bọn họ đã không còn vướng bận gì trong tam giới, dời ra hết rồi.
Một số Đạo Quân, Thế Giới cảnh tám chuyện.
- Mau nhìn kia, thế giới chi tâm sắp hình thành.
- Thế giới chi tâm của tam giới!
Kỷ Ninh nhìn đăm đăm.
Tam giới khổng lồ không ngừng sụp đổ, vị trí chính giữa trung tâm nhất thành cái lỗ trống vô hình cắn nuốt hết tất cả, các mảnh nhỏ bị hút vào. Lỗ hổng vô hình dần ngưng thực, lực lượng vô hình tràn ngập xung quanh khiến Kỷ Ninh hơi kính sợ.
Đó là lực lượng căn nguyên vũ trụ hỗn độn.
- Rốt cuộc hình thành, đó chắc là thế giới chi tâm của tam giới?
Kỷ Ninh nhìn tam giới hoàn toàn biến mất chỉ còn lại hai tinh thạch trong suốt khảm vào nhau. Lẽ ra thế giới chi tâm nên là một viên hoàn chỉnh, nhưng thế giới chi tâm của tam giới rất độc đáo, nó là hai viên dung hợp lại. Hai tinh thạch bị khiếm khuyết, chỗ khuyết vừa lúc khảm vào nhau hình thành tổng thể hoàn mỹ.
Thế giới chi tâm khảm vào nhau hoàn mỹ trong suốt vô cùng kỳ dị, là thế giới chi tâm Kỷ Ninh chưa từng thấy.
Kỷ Ninh không kiềm được tán thán:
- Đẹp quá.
Bồ Đề nói:
- Đây là thế giới chi tâm của tam giới chúng ta? Đến bây giờ ta chưa thấy cái nào đẹp hơn nó.
Bồ Đề rung động, sợ hãi thán phục nhìn thế giới chi tâm kia.
Phong Ma gật đầu khen, mắt toát ra tia say mê:
- Nó có sức hấp dẫn đặc biệt, tràn đầy mọi khả năng sức sống. Nó lấp lánh phát ra ánh sáng, mỗi tia sáng thật đẹp.
Kỷ Ninh nhẹ gật đầu.
Trong ba người tầm mắt của Kỷ Ninh cao khỏi phải nói. Trong Dao Hỏa cảnh đám Chúa Tể, Đế Quân bị buộc phải giao ra một đống báu vật, có thứ gì Kỷ Ninh chưa từng thấy? Bồ Đề, Phong Ma giờ cũng là siêu yêu nghiệt Tam Bộ Đạo Quân, bàn về thực lực bằng lúc Kỷ Ninh và Cửu Trần lần đầu gặp nhau. Lúc trước Cửu Trần ở đẳng cấp thực lực đó cũng có tầm mắt siêu cao.
Làm ba người rung động thì biết thế giới chi tâm xinh đẹp khác hẳn với những thế giới chi tâm khác.
Kỷ Ninh nói:
- Đây là lý do tam giới chúng ta có thể dựng dục ra nhiều tu hành giả cường đại như vậy.
Bồ Đề mỉm cười nói:
- Thế giới chi tâm tuyệt vời như thế thì nó diễn sinh ra thế giới đương nhiên bất phàm.
Phong Ma cũng nói:
- Để chúng ta nhìn xem tam giới mới có bộ dạng gì.
***
Thời gian trôi qua.
Kỷ Ninh, Bồ Đề, Phong Ma, một đám đại năng yên lặng chú ý biến đổi của thế giới chi tâm.
Thế giới chi tâm dần tan rã, uy năng tản ra thành chín ngàn chỗ trọn vẹn. Vị trí thế giới chi tâm lúc trước để lại một thế giới chi tâm nhỏ mới, là chỗ khổng lồ nhất trong chín ngàn chỗ uy năng.
Đã qua ba vạn sáu ngàn năm.
Dựng dục ra chín ngàn Hỗn Độn Thần Ma, những Hỗn Độn Thần Ma tùy theo hấp thu uy năng thế giới chi tâm mà thực lực có cao có thấp. Thực lực thấp nhất chỉ cỡ Thiên Thần, kẻ cao nhất là Hỗn Độn Thần Ma được dựng dục từ thế giới chi tâm nhỏ khác, thực lực đến đẳng cấp Thế Giới cảnh.
Hỗn Độn Thần Ma cường đại nhất quá mạnh, Thần Ma khác không dám đến gần. Y rất cô đơn, có ngày đứng dậy, hai tay xé rách hỗn độn ra một mảnh thế giới hỗn độn khổng lồ. Cơ thể y không ngừng biến lớn hết sức chống mảnh thế giới hỗn độn này, biến thế giới hỗn độn càng lớn thêm.
Bồ Đề đứng phía xa nhìn tam giới mới sinh ra, bình luận:
- Hỗn Độn Thần Ma có lẽ mạnh hơn Bàn Cổ một chút.
Phong Ma nói:
- Lúc trước Bàn Cổ cũng là Hỗn Độn Thần Ma mạnh nhất Bàn Cổ thế giới hỗn độn. Thế giới chi tâm của Bàn Cổ thế giới hỗn độn chỉ là một tinh thạch rất hoàn mỹ. Tam giới mới này thì khác, nó là thế giới chi tâm của hai thế giới hỗn độn Bàn Cổ, Vô gian va chạm vào nhau dung hợp ra thế giới chi tâm, dựng dục ra Hỗn Độn Thần Ma mạnh nhất tất nhiên mạnh hơn người cũ.
Kỷ Ninh thổn thức nói:
- Sau khi khai thiên tích địa hắn sẽ chết.
Thần Ma mạnh nhất bị lực lượng vô hình dẫn dắt, sứ mạng là mở ra một phương thế giới hỗn độn.
Rốt cuộc Hỗn Độn Thần Ma kiệt sức chết, mở ra thế giới hỗn độn vô cùng rộng lớn. Không như tam giới năm xưa là vỡ ra ngàn phần, tam giới mới nguyên vẹn.
Thần Ma tranh bá, sinh linh sinh sôi nảy nở...
Các loại sinh linh phàm tục càng lúc càng nhiều. Thời gian dần trôi, pháp môn tu hành bắt đầu được sáng tạo, sinh linh phàm tục tu hành.
Tam giới mới là một thế giới hỗn độn không tầm thường, qua hai hỗn độn kỷ vẫn ổn định.
Bồ Đề, Phong Ma, Kỷ Ninh lại gặp nhau.