Hạ Hoàng lắc đầu nói: “Toàn bộ vương triều Đại Hạ đang bấp bênh, trong số ba ngàn sáu trăm quận, có tới hơn sáu phần đều cầu cứu ta! Vô Gian môn kia lợi hại hơn nữa, cũng không thể đồng thời đối phó với nhiều chư hầu bộ tộc như vậy, hơn nữa theo tin tình báo ta nắm được, trong số những nơi cầu cứu ta, có một số cũng đã đầu phục Vô Gian môn rồi.”
Thực lực Vô Gian môn cường đại, có thể làm cho phân nửa cao tầng An Thiên Bắc Sơn tộc đầu nhập vào, có thể tưởng tượng được thủ đoạn lợi hại ra sao. Trong vương triều Đại Hạ, đúng là có không ít chư hầu bộ tộc đã đầu nhập vào Vô Gian môn.
“Bọn chúng đã đầu nhập vào Vô Gian môn, lại còn cầu cứu ta.”
Hạ Hoàng nhíu mày lại, “Hiện tại ta căn bản không nắm rõ, trong số những chư hầu bộ tộc cầu cứu ta, rốt cuộc thì đâu là cầu cứu thực sự, còn đâu là giả dối?”
“Tuy rằng An Thiên Bắc Sơn tộc có Đà Sơn Thiên Tiên bị bắt, nhưng mới chỉ là bị bắt sống, ai biết được có phải là bố cục được cố ý sắp đặt hay không?” Hạ Hoàng nói.
“Thủ hạ đã hiểu.” Thiên Hồ tiên nhân nói.
“Hiện tại mặc dù có chút xung đột, nhưng toàn bộ Đại Hạ vẫn ổn.” Hạ Hoàng nói khẽ, “Còn chưa tới lúc chính thức khai chiến, chúng ta phải ổn định, không thể tự loạn trận cước. Vô Gian môn đã bắt đầu động, thì để chúng động, chúng động tĩnh càng nhiều, ta càng có thể thấy rõ nhiều. Đao không xuất vỏ thì thôi, đã xuất ra thì phải đâm đúng chỗ yếu hại! Vô Gian mốn muốn đoạt thế giới Đại Hạ của ta… Hừ, cũng phải nhìn xem ta có đồng ý hay không.”
Thiên Hồ tiên nhân gật đầu.
“Chưa độ kiếp, lại có thể giết chết hai gã Thiên Tiên, tu luyện chưa tới trăm năm mà có thể vượt qua nghiệp hỏa, Kỷ Ninh có tiềm lực rất lớn, đoán chừng không bao lâu nữa hắn sẽ độ kiếp. Đây chính là một quân cờ rất trọng yếu.” Hạ Hoàng nói, “ Mà theo như lời sư tôn ta, Kỷ Ninh tuyệt đối đứng ở bên phía chúng ta.”
Hạ Hoàng rất coi trọng Kỷ Ninh.
Dù sao những gì Kỷ Ninh làm được trước đó quá yêu nghiệt, chỉ là Phản Hư mà giết được hai Thiên Tiên, lại vượt qua nghiệp hỏa. Loại yêu nghiệt này một khi độ kiếp trở thành Thiên Tiên, chỉ sợ sẽ lập tức trở thành Thiên Tiên đỉnh tiêm nhất. Thậm chí có thể có chiến lực gần như Thuần Dương Chân Tiên! Quan trọng nhất là Kỷ Ninh có bối cảnh rất lớn, lôi kéo được Kỷ Ninh tương đương với việc lôi léo được một Đạo Tổ thần bí, như vậy làm sao Hạ Hoàng có thể không coi trọng được?
“Đúng rồi, tin tức Kỷ Ninh trở lại, ngươi đi nói cho Duyên Vương biết.” Hạ Hoàng nói.
"Vâng." Thiên Hồ tiên nhân cung kính nói.
…
Phủ Duyên Vương.
Duyên Vương đi vào hoa viên. Nhìn Úy Trì Tích Nguyệt đang ngồi trong đình phía xa, không khỏi thầm lắc đầu. Kỷ Ninh trước khi đi đối phó Thiếu Viêm tộc đã đến nói cho Úy Trì Tích Nguyệt biết, khiến nàng vô cùng mong chờ, đồng thời cũng coi chừng Kỷ Ninh. Kết quả Kỷ Ninh bị nghiệp hỏa quấn thân, bị lưu đày khỏi thế giới Đại Hạ. Úy Trì Tích Nguyệt một mực chú ý tin tức của Kỷ Ninh, đợi mãi không thấy tin Kỷ Ninh trở lại, về sau đi hỏi Duyên Vương thì mới biết được tất cả.
Biết sinh cơ Kỷ Ninh xa vời, Úy Trì Tích Nguyệt không còn có được khuôn mặt tươi cười.
“Đệ đệ.” Úy Trì Tích Nguyệt có cảm giác trong lòng mình thiếu đi một điều gì đó. Việc này khiến cho nàng không thể mỉm cười.
“Tích Nguyệt.” Một giọng nói vang lên.
Úy Trì Tích Nguyệt quay đầu lại nhìn, nàng đứng dậy nghênh đón: “Ông ngoại.”
“Báo cho ngươi một tin tốt.” Duyên Vương cười nói.
“Tin tốt?” Úy Trì Tích Nguyệt nghi hoặc.
“Kỷ Ninh đã trở lại rồi.” Duyên Vương cười.
Úy Trì Tích Nguyệt khẽ giật mình, sau đó lộ vẻ mừng rỡ như điên. Nàng níu tay Duyen Vương: “Ông ngoại, người nói thật chứ, đệ đệ hắn trở lại thật sao? Từ tuyệt địa trở lại rồi sao? Người không gạt con chứ?”
“Ừ, đây là do Hạ Hoàng nói cho ta biết, hơn nữa Kỷ Ninh hiện giờ đang ở Hắc Bạch học cung trong thành An Thiền.” Duyên Vương nói.
“Ngay tại Hắc Bạch học cung?” Cả người Úy Trì Tích Nguyệt tràn đầy sức sống, nàng vội nói, “Con đi thành An Thiền.”
“Vậy thì cùng đi, ta cũng muốn tới gặp Kỷ Ninh.” Duyên Vương nói.
“Được, ta đi ngay bây giờ.” Một khắc Úy Trì Tích Nguyệt cũng không muốn chờ, nàng phải tận mắt thấy được Kỷ Ninh thì mới tin.
*****
Lúc Hạ Hoàng biết được tin tức Kỷ Ninh trở về, Vô Gian môn thần thông quảng đại cũng biết được.
"Hô ~~~ "
Gió lạnh gào thét, trên đỉnh một ngọn núi đang có một gã Thiên Tiên mặc kim y đứng đấy. Gã Thiên Tiên này rất khôi ngô, thậm chí còn có phần hơi mập mạp, trên mặt có râu ria, con mắt gã tựa như chuông đồng, kim y trên người hắn nhìn phảng phất như bộ giáp khải màu vàng, hắn đứng yên lặng chờ đợi trên đỉnh núi.
Vèo ~~~~ phía xa xa một đạo lưu quang bay tới, tới trên ngọn núi thì hiện thân, đúng là Huyền Cơ Thiên Tiên.
“Huyền Cơ.” Kim y sứ giả lạnh nhạt nói.
“Đặc sứ.” Huyền Cơ Thiên Tiên vội vã cười, không còn chút ngạo khí nào của ngày thường, lão e sợ sẽ đắc tội vị đặc sứ này, “Không biết đặc sứ tìm Thiếu Việm tộc chúng ta có chuyện gì?”
“Vô Gian môn chúng ta đối với Thiếu Viêm tộc các ngươi một mực không có ác ý, một mực giúp các ngươi, hiện tại ta cũng lại tới giúp các ngươi.” Kim y sứ giả cười cười, nhưng gương mặt dữ tợn của gã dù cười cũng mang vẻ dọa người, “Các ngươi khi trước không phải cùng Kỷ Ninh kia chém giết rất lợi hại sao? Thậm chí còn chết mất hai gã Thiên Tiên, các ngươi còn dùng Trấn Giới tháp lưu đày Kỷ Ninh tới vực Tịch Diệt của phế tích thượng cổ?”
“Dạ dạ, đúng vậy.”
Ngoài mặt thì có vẻ tươi cười, nhưng trong lòng Huyền Cơ Thiên Tiên mắng chửi không thôi.
Rốt cuộc vì sao lại bị lộ tin tức?
Lúc trước Thiếu Viêm tộc dùng Trấn Giới tháp đối phó Kỷ Ninh, người biết được cực ít. Cũng chỉ có phe Kỷ Ninh và Hạ Hoàng biết rõ. Bất kể là phe Kỷ Ninh hay là Hạ Hoàng, theo lý cũng không thể nói cho Vô Gian môn hay. Vậy mà Vô Gian môn lại biết, lại còn đến hỏi thăm, lúc này Thiếu Viêm tộc mới thừa nhận.
Thiếu Viêm tộc cũng không sợ công khai, dù sao thì cái vực Tịch Diệt kia cũng quá lớn, cho dù Chân Thần Đạo Tổ có đi dò xét, cũng không biết tới năm nào mới có thể dò xét xong. Mà nhóm Chân Thần Đạo Tổ bọn họ cũng không thể nào trường kỳ ở đó. Dù sao thì đi mãi trên bờ sông sao có thể không bị ướt giầy. Nếu ở vực Tịch Diệt quá lâu, nói không chừng sẽ gặp phải một ít cường địch từ trong phế tích thượng cổ đi ra.
“Vô Gian môn này, dường như chỗ nào cũng có thể nhúng tay vào.” Huyền Cơ Thiên Tiên thầm nghĩ, “Cho dù Thiên Bảo Sơn của Hạ Hoàng, luận về tình báo cũng còn xa mới bằng được Vô Gian môn.”
“Ta đến, là muốn nói cho Thiếu Viêm tộc các ngươi một tin… Đại thù địch Kỷ Ninh của các ngươi, hắn ta còn sống, hơn nữa đã trở lại rồi.” Kim Y sứ giả cười tủm tỉm nhìn Huyền Cơ Thiên Tiên.
Lập tức sắc mặt Huyền Cơ Thiên Tiên đại biến.
“Không có khả năng!” Huyền Cơ nhịn không được thốt lên.
“Không có khả năng ư?” Kim Y sứ giả nhướng mày.
“Đó là vực Tịch Diệt của phế tích thượng cổ, dù Thiên Thần Chân Tiên cũng không thể thoát, trừ phi thực lực Chân Thần Đạo Tổ mới có hi vọng! Coi như là có Chân Thần Đạo Tổ cao cao tại thượng đi tìm, mới ngắn ngủn mười tám năm, làm sao cso thể trùng hợp tìm được Kỷ Ninh ở trong vực Tịch Diệt vô biên vô hạn?” Huyền Cơ Thiên Tiên lắc đầu. “Cho dù hắn là môn hạ của Chân Thần Đạo Tổ, ta không tin Chân Thần Đạo Tổ lại nguyện ý không quản vất vả đi tìm, lại còn tìm được nhanh như vậy, vận khí của Kỷ Ninh không thể nào tốt như vậy được.”
“Đúng vậy, ta cũng không tin lắm.” Kim Y sứ giả lắc đầu thở dài, “Đáng tiếc, Kỷ Ninh bây giờ đang ở thành An Thiền, đang thân mật với đạo lữ Dư Vi của hắn ngay trong Hắc Bạch học cung đấy.”
“Ngay tại thành An Thiền?” Huyền Cơ Thiên Tiên lơ mơ.
"Đúng." Kim Y sứ giả gật đầu.
Sắc măt Huyền Cơ Thiên Tiên rất khó coi, trong lòng lão hoàn toàn rối loạn.
Nếu như Kỷ Ninh còn sống trở lại… Từ đó có thể suy ra một số điều.
Đầu tiên là nếu có thể trở lại, không hề nghi ngờ sau lưng Kỷ Ninh khẳng định có một vị Chân Thần Đạo Tổ! Khi trước Thiếu Viêm tộc đấu với Kỷ Ninh, tuy nói là cũng lo lắng Kỷ Ninh đã bái làm môn hạ Đạo Tổ, nhưng bọn họ cho rằng Đạo Tổ có thân phận bực nào, có lẽ Kỷ Ninh không đến mức may mắn như vậy, khả năng đó có lẽ rất nhỏ.
Nhưng bây giờ khả năng đó đã trở thành sự thật! Kỷ Ninh thật sự đã bái sư một vị Chân Thần Đạo Tổ!
Tiếp theo!
Thực lực Kỷ Ninh, Thiếu Viêm tộc hiểu rõ nhất. Một tiểu gia hỏa chưa từng độ kiếp mà có thể giết chết hai gã Thiên Tiên. Cùng lúc giao chiến với tám Thiên Tiên mà không rơi vào thế hạ phong. Loại thực lực đáng sợ này, một khi độ kiếp thành Thiên Tiên… sẽ thành tai họa cho Thiếu Viêm tộc.
Hơn nữa kẻ yêu nghiệt như thế, sau lưng còn có Chân Thần Đạo Tổ làm chỗ dựa!
Quả thật chính là ác mộng!
“Hắn thực sự có một sư phụ Chân Thần Đạo Tổ, hơn nữa đã trở lại rồi.” Huyền Cơ Thiên Tiên vô cùng hoảng hốt, lão hiểu được, đây chính là một đại họa dành cho Thiếu Viêm tộc! Thậm chí đại họa này Thiếu Viêm tộc không có cách diệt trừ.
“Nếu Thiếu Viêm tộc các ngươi đầu nhập vào Vô Gian môn, chúng ta sẽ giúp các ngươi đối phó Kỷ Ninh.” Kim y sứ giả cười nói, “Các ngươi sợ Đạo Tổ sau lưng hắn, nhưng chúng ta thì không. Tốt rồi, các ngươi suy nghĩ thật kĩ đi nhé.”
Xôn xao.
Kim y sứ giả tạo nên gợn sóng không gian xung quanh, rồi sau đó biến mất khỏi hư không.
Huyền Cơ Thiên Tiên đứng trên đỉnh núi, sắc mặt lão cực kỳ khó coi, sau đó cũng xuyên qua hư không biến mất không thấy nữa. Lão đã trở về bẩm báo Thiếu Viêm thủy tổ Độc Sửu tiên nhân rồi.
*****
Thành An Thiền, Hắc Bạch học cung.
Kỷ Ninh không biết rằng mình vừa trở lại thì Vô Gian môn, Thiếu Viêm tộc cũng biết tin. Mà dù có biết thì Kỷ Ninh cũng không sợ, hiện tại muốn đối phó hắn… không phải dễ dàng giống như mười tám năm trước.
“Kỷ Ninh, có Duyên Vương và Tích Nguyệt tới chơi.” Bích Hải tiên nhân dùng thần thức truyền âm.
“Quận chúa Tích Nguyệt, Duyên Vương?” Đang ngồi nhấm nháp rượu trái cây cùng với Dư Vi, Kỷ Ninh vội đứng dậy. Suốt cả đêm qua Kỷ Ninh vẫn luôn ở cùng Dư Vi, hai người hàn huyên rất nhiều việc, Dư Vi cũng biết về quan hệ của Kỷ Ninh và Úy Trì Tích Nguyệt.
“Đi, chúng ta đi nghênh đón.” Kỷ Ninh nói, “Năm đó trước khi ta chiến một trận với Thiếu Viêm tộc, có đi gặp biểu tỷ, lúc ấy ta tự tin mười phần, cho rằng tất cả đều ở trong sự tính toán của ta. Ai ngờ người tính không bằng trời tính, cuối cùng lại bị lưu đày mất mười tám năm. E là mười tám này biểu tỉ nhất định sẽ rất lo lắng.”
“Biểu tỷ biết đệ trở lại lập tức tới ngay, chứng tỏ là rất lo lắng cho đệ.” Dư Vi cũng nói.
Hai người sóng vai bay lên không trung.
Nhìn thấy phía xa xa Bích Hải tiên nhân đang dẫn theo Duyên Vương và Úy Trì Tích Nguyệt, Úy Trì Tích Nguyệt nhìn thấy Kỷ Ninh phía xa, lập tức hai mắt trở lên sáng ngời, đệ đệ của nàng đúng thật là đã trở lại rồi.
“Bích Hải sư huynh, để ta tiếp đãi Duyên Vương và quận chúa a.” Kỷ Ninh nói.
Bích Hải tiên nhân cũng biết hai ngươi kia tới gặp Kỷ Ninh, nên lập tức gật đầu rồi bay đi.
Duyên Vương, Úy Trì Tích Nguyệt bay theo Kỷ Ninh, Dư Vi đáp xuống tòa phủ đệ của Dư Vi. Nơi này hiện giờ không còn một người hầu nào, tất cả đều được an bài trên ngọn núi Bắc Minh. Là vì Kỷ Ninh và Dư Vi chỉ muốn có hai người với nhau, không muốn có ai khác quấy rầy.
Sau khi hạ xuống.
Úy Trì Tích Nguyệt không nhịn được vội nói: “Đệ đệ, người thật là khiến ta sợ hãi, nếu như ngươi chết, Úy Trì tộc kia thật sự chỉ còn lại một mình ta rồi.”
“Mạng ta cứng lắm.” Kỷ Ninh cười đáp.
Lúc này hai tỷ đệ nói chuyện với nhau, Dư Vi thi thoảng mới nói thêm vào vài câu, còn Duyên Vương thì ngược lại rất ít khi mở miệng.
Đợi đến khi mọi người tận hứng nói chuyện xong.
Duyên Vương mới nói: “Kỷ Ninh, ngươi có nhớ chuyện trước đây ngươi nhờ ta.”
Sắc mặt Kỷ Ninh hơi đỏ lên, vội nói: “Tra ra được toàn bộ tin tức chuyển thế của phụ mẫu ta rồi sao?”