Mục lục
Mãng Hoang Kỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Cửu Liên vừa tới hồ Dực Xà không lâu thì ở dãy núi Xích Long quận An Thiền xa xôi, trên một Truyền Tống Trận cao lớn đang có một đám người tụ tập.

Đám người này có hơi thở mạnh mẽ, hiển nhiên đều là người không tầm thường.

Bắc Sơn Hồ còn đứng cạnh một nam tử cao gầy, truyền âm nói: "Phụ thân, người dẫn ta tới đây làm gì vậy? Lúc ở thành An Thiền không cho ta hỏi, nhưng tới tận chi nhánh Ứng Long Vệ thế này thì cũng nên cho ta biết."

Nam tử cao gầy mặc hán phục màu đen, đầu đội cao quan, đôi mắt sâu xa, nhưng khi đôi mắt khép mở lại tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo làm người khác phải kinh hãi.

Người này chính là cha của Bắc Sơn Hồ: Bắc Sơn Dận!

Người lớn tiếng hô hào để trở thành người kế nhiệm An Thiền Hầu nhất chính là Bắc Sơn Dận và Bắc Sơn Hắc Hổ. Hai người bọn họ có tính cách hoàn toàn khác nhau. Bắc Sơn Hắc Hổ giống như một con mãnh thú từ thời xa xưa, có một khí thế bá đạo trời cho. . .làm cho người khác nhìn thấy phải e sợ, cách làm việc cũng cực kỳ mạnh mẽ, rất nhiều tùy tùng.

Còn Bắc Sơn Dận lại thật sự là kẻ kiêu hùng giỏi ngấm ngầm chịu đựng. Ai cũng không thể nhìn thấu được rốt cuộc Bắc Sơn Dận nghĩ gì. Mọi thứ đều mơ hồ như một giấc mộng.

"Nếu lúc ở thành An Thiền nói cho ngươi biết, với tính cách của ngươi thì e là sẽ nói ra ngoài làm ảnh hưởng." Bắc Sơn Dận lắc đầu. "Việc này có quan hệ rất quan trọng, người biết rất ít. Ngươi nhìn đó, tuy Đông Thạch tiên nhân dẫn một đám người từ chi nhánh Ứng Long Vệ tới đây đợi nhưng người thật sự biết thì lại chắc chỉ có mình Đông Thạch tiên nhân."

Bắc Sơn Hồ nhất thời cảm thấy hơi khó chịu.

Rốt cuộc thì người làm phụ thân và Đông Thạch tiên nhân phải tự mình tới đây là ai? Lại có bí mật gì mà tới cả con trai như mình mà cũng giấu kín?

"Rốt cuộc là ai?" Bắc Sơn Hồ cực kỳ mong ngóng.

"Người này là Thiếu Viêm Nông ở Thiếu Viêm tộc." Bắc Sơn Dận truyền âm.

Bắc Sơn Hồ lập tức biến đổi sắc mặt, lộ ra vẻ khiếp sợ, kinh ngạc truyền âm. "Một trong bốn công tử của vương đô Đại Hạ, công tử Thiếu Viêm Nông? Làm sao hắn lại tới quận An Thiền chúng ta, việc này sao có thể?"

"Hiểu ra chưa, đó là lý do tại sao ta không nói cho ngươi." Bắc Sơn Dận nhìn liếc qua con trai mình.

Bắc Sơn Hồ gật đầu lia lịa.

Hiểu rồi.

Dĩ nhiên là hiểu được.

Mặc dù An Thiền Bắc Sơn tộc là một chư hầu mạnh mẽ từ thời xa xưa. Nhưng nếu dõi tầm mắt ra cả vương triều Đại Hạ thì vẫn có những thế lực mạnh mẽ hơn Bắc Sơn tộc. Ví dụ như hoàng tộc Đại Hạ mạnh nhất, hoặc là 'Hạ Mang tộc' - bộ tộc năm xưa đã giúp đỡ hoàng tộc Đại Hạ thống nhất vùng trời này. Đó là những bộ tộc mạnh mẽ nhất.

Thiếu Viêm tộc là hàn tử phụ tá cho hoàng tộc Đại Hạ!

Đồn rằng, atừathờiađạiaThầnaMa,aThiếuaViêmatộcađãacùngavớia'HạaMangatộc',ahoàngatộcaĐạiaHạalàanhữngabộatộcamạnhamẽ.aLịchasửabộatộcacủaabọnahọacònaxuyênaquaacảathờiakỳanguyênathủyanhấtacủaathếagiớialớnanày.

Vềasau,aThiếuaViêmatộcathầnaphụca'HạaMangatộc'!aĐiatheoaHạaMangatộcachinhachiếnathiênahạ,alàamộtatronganhữngabộatộcadướiatrướngaHạaMangatộc.aCònanhữngabộatộcanhưaBắcaSơnatộcathìatớiamãiavềasauamớiagiaanhập,atínhavềathựcalựcathìacònaxaamớiacóathểabằngaThiếuaViêmatộc.

Màahiệnagiờ.a.a.

TộcatrưởngacủaaThiếuaViêmatộcađượcatônaxưngalàa'VõaThầnaCông'.aĐồngathờiaởaThiếuaViêmatộcacònacóabaavịađượcaphongahầu!aĐượcaphongachoabaaquận,amàamỗiaquậnađềuarộngalớnahơnaquậnaAnaThiềnarấtanhiều.aDùasaoavươngatriềuaĐạiaHạacũngacóatớiabaangànasáuatrămaquận.aMỗiaquậnađềualớnanhỏakhácanhau.aQuậnaAnaThiềnacũngachỉađượcacoialàabìnhathường.aCóanhữngaquậnacựcalớnarộngahơnaquậnaAnaThiềnatớiamườialần.

Màangườiasắpatớiacóatêna'ThiếuaViêmaNông'alàalãnhatụatuổiatrẻacủaaThiếuaViêmatộc.aNếuakhôngacóagìabấtangờathìangườiatiếpanốiatộcatrưởngaVõaThầnaCôngachínhalàaThiếuaViêmaNông!

Đươnganhiên,athủalĩnhacủaabộatộcalớnanhưaThiếuaViêmatộcasẽakhôngadễađàngaấnađịnhanhưathế.aCònaphảiavượtaquaamộtaloạtathửathách.a.a.Vàanhữngathứatháchanàyađềuasẽakhôngadễadàngavượtaqua.

Cóathểanói,ađịaavịacủaaThiếuaViêmaNôngaởa'ThiếuaViêmatộc'acũngagiốnganhưaKỷaNinhalúcacònanhỏaởaTâyaPhủaThành!

Nhưngathủalĩnhagiảiaquyếtanhữngachuyệnabênatrongathìalạialàa'VõaThầnaCông'.

NgườiamàasauanàyacóaquyềnathếaảnhahưởngatớiacảavươngatriềuaĐạiaHạalạiatớianhưathếathìadĩanhiênalàaBắcaSơnaDận,aĐôngaThạchatiênanhânaphảiatựamìnhanghênhađón,athậmachíacònaphảiagiữabíamậtachoahắnakhôngangườiataabiếtađượcasẽarắcarối.

"Đếnarồi."

"Đếnarồi."

Ánhamắtacủaacảađámacùngasángalên.aChỉathấyaTruyềnaTốngaTrậnalóeasáng,atiếpatheoatrongaTruyềnaTốngaTrậnaxuấtahiệnamộtađámangười.

Ngườiacầmađầuamặcađồađenanhìnanhưađơnagiản.aNhưnganếuanhìnakỹ.a.a.thìaphátahiệnanhữngasợiatơamayaáoađềualàarâuarồnga'ĐôngaHảiaThầnaLong'aluyệnachếara.aTrênamặtahắnaluônacóavẻamỉmacườiatựanhiên.aĐámangườiatớiađónacũngacảmathấyađượcathanhaniênamặcađồađenanàyacóaloạiacaoaquýatựanhiên!

ĐóalàavẻacaoaquýathậtasựacủaanhữngalãnhatụađượcacácabộatộcalớnamạnhanhưaThiếuaViêmatộcabồiadưỡng.

NhưaThiếuaViêmaNôngakiaacònađượcagọialàamộtatrongatứađạiacôngatửaởavươngađôaĐạiaHạ.aMặcadùađịaavịacủaahắnachưaađủacaoatớiatầmanhưahoàngatửahoàngatônacủaahoàngatộcaĐạiaHạ.aNhưnganhữngangườiathânaphậnahoàngatộcanhưngakhôngacóađịaavịathìacũngachưaađủatưacáchađểaThiếuaViêmaNôngakếtagiao.

"ThiếuaViêmacôngatử."aBắcaSơnaDậnamỉmacườiahànhalễ.

"ThiếuaViêmacôngatử."aĐôngaThạchatiênanhânacũngahànhalễ.

ThiếuaViêmaNônganhìnahaiangười,agậtađầu:a"BắcaSơnaDận,aĐôngaThạch,alầnatrướcaởavươngađôamớiachỉanhìnaquaacácangươi.aLầnanàyalạiatớiaquậnaAnaThiềnanhờacậyacácangươi.aThậtalàmataahổathẹn."

"CóathểagiúpaThiếuaViêmacôngatửathìađúngalàavinhaquangavàamayamắnacủaachúngata."aBắcaSơnaDậnavàaĐôngaThạchatiênanhânacùngađiatớiatrướcanói.

HaiangườiabọnahọađềuakhôngakìmalòngađượcamàaphảianhìnathoángaquaangườiaởabênacạnhaThiếuaViêmaNông.aỞabênacạnhaThiếuaViêmaNôngalàamộtangườiatrunganiênadaangămađen,acaoagầy,ađôiamắtahẹpadài.aHơiathởacủaangườiatrunganiênatỏaaraalàmachoaBắcaSơnaDậnavàaĐôngaThạchatiênanhânađềuathầmagiậtamình.

"ThầnaMa."

"ĐúngalàaThầnaMa."

BắcaSơnaDậnavàaĐôngaThạchatiênanhânađềuanhanhachóngaxácanhận.

CóađiềuavớiaviệcamộtabộatộcaxaaxưaanhưaThiếuaViêmatộcathìaviệcanuôiadưỡngaThầnaMaacũngachỉalàachuyệnađơnagiản.aDùasaoabộatộcađấyađãahưngathịnhatừalúcathếagiớianàyamớiahìnhathành,ađãasớmasănabắtakhôngabiếtabaoanhiêuaThầnaMa.aTuyarằngaThầnaMaangônganghênhanhưngakhiađốiamặtavớiacáiachếtathìavẫnacóarấtanhiềuaThầnaMaachịuakhuấtaphục.

"ThiếuaViêmacôngatử."aĐôngaThạchatiênanhânachỉavàoađámangườiaphíaasau.a"Nhữngangườianàyađềuađãađượcacănadặn,acóathểahoànatoànatinatưởng.aTrongađóacóahaiatênaVạnaTượngachânanhânaviênamãn,acùngatrămatênaTửaPhủatuasĩ.aThiếuaViêmacôngatửacóachuyệnagìacứaviệcasaiabọnachúng.aDùasaoathìahaiatênaVạnaTượngachânanhânanàyacũngalàaNhịaTrảoaỨngaLongaVệata."

"NhịaTrảoaỨngaLongaVệ?"aThiếuaViêmaNôngangheaxongagậtagậtađầu.aNgườiatớiaNhịaTrảoaỨngaLongaVệathìaítanhấtacũngangangavớiaNguyênaThầnađạoanhânathôngathường,acũngacoianhưacóaích.aCònatrămatênaTửaPhủatuasĩakia?aCùngalắmacũngachỉalàavậtahiasinhamàathôi.

"BộaDuagặpaquaaThiếuaViêmacôngatử."aMộtatênathanhaniênatócarốiabùacungakínhanói.

"TuyếtaHồngaYaraamắtacôngatử."aMộtathiếuaniênaáoađỏacungakínhahànhalễ.

ThiếuaViêmaNôngagậtađầuanhe:a"Lầnanàyaphảianhờatớiahaiavịarồi."

"CóathểadốcasứcachoaThiếuaViêmacôngatửalàavinhahạnhacủaachúngata."aTuyếtaHồngaYacùngaBộaDuachânanhânađềuakhiêmatốnanói.

Ởabênacạnh,aBắcaSơnaDậnathấyathếacũngamởamiệnganói.a"TaacũngađãabốatríahơnamườiatênaVạnaTượngachânanhânacùngatrămatênaTửaPhủatuasĩ.aBọnachúngađềualàatửasĩ,atrungathànhakhôngađổi.aCóalẽamườiatênaVạnaTượngachânanhânakhôngabằngađượcaTuyếtaHồngaY,aBộaDu.aNhưnganếuaphốiahợpathìatớiacảaNguyênaThầnađạoanhânacũngaphảiatránhaxa."

"Tửasĩ?"aThiếuaViêmaNôngangheaxongalậpatứcasángamắtalên,alộaraavẻatươiacười.

Đểachoangườiatuatiênalàmatửasĩalàamộtaviệcacựcakỳakhóakhăn.aThôngathườngaphảiahuấnaluyệnathànhatửasĩatrướcarồiasauađóamớiabồiadưỡngathànhangườiatuatiên!aNhưngavớiatâmatínhacủaatửasĩathìaviệcađiaxaatrênaconađườngatuatiênalạiacựcakỳakhóakhăn.a.a.ChoanênaBắcaSơnaDậnacóathểađưaatớiamườiatênaVạnaTượngachânanhânalàatửasĩ,ađúngalàamộtamónaquàalớn.

DùasaoaĐôngaThạchatiênanhânachianhánhaỨngaLongaVệabốatríaTuyếtaHồngaYavàaBộaDuatới.aNhưngahiểnanhiênalàachỉađểatrợagiúpachứakhôngathểalàmatửasĩ.

"Đâyalàaconata,atênalàaBắcaSơnaHồ.aNóachưaabaoagiờagặpaThiếuaViêmacôngatử,anhưngađãasớmangheađạiadanhacủaaThiếuaViêmacôngatử.aLầnanàyatớiacầnakhẩnata,ađểataadẫnanóatớiagặpaThiếuaViêmacôngatửamộtalần."aBắcaSơnaDậnamỉmacười.

"GặpaquaaThiếuaViêmacôngatử."aBắcaSơnaHồacựcakỳakíchađộng,anói.

ThiếuaViêmaNôngagậtađầuanhẹ:a"BắcaSơnaHồ.aỪ,ataasẽanhớakỹ."

ChỉamộtacâuađơnagiảnalàađãalàmaBắcaSơnaHồacựcakỳahưngaphấn.

"LầnanàyataatớiaquậnaAnaThiềnađểalàmathửatháchanhoanhỏacủaabộatộcavớiata."aThiếuaViêmaNônganhìnavềaphíaaĐôngaThạchatiênanhân,aBắcaSơnaDận.a"Choanênacũngakhôngathíchahợpachoaviệcagióngatrốngakhuaachiêng.aCóahaiavịatặngachoamộtaítangười,acũngalàmachoataacóathêmaphầnanắmachắc.aTaacũngakhôngathểathờaơavớialầnathửatháchanàyanênacũngasẽakhôngaởađâyalâu.aCácangươiakhôngacầnaphảiatiễn."

"Ta sẽ chờ ở đây để chúc Thiếu Viêm công tử thắng lợi trở về rồi cùng ăn mừng chiến thắng. "Bắc Sơn Dận và Đông Thạch tiên nhân dõi mắt theo đám người Thiếu Viêm Nông đang rời đi.

Ở Truyền Tống Trận chỉ còn lại Bắc Sơn Dận, Bắc Sơn Hồ và Đông Thạch tiên nhân.

Đương nhiên ở bên ngoài còn có lão bộc phụ trách trông coi trận pháp. Nhưng cuộc nói chuyện vừa rồi đã được Đông Thạch tiên nhân dùng lực lượng trời đất để ngăn cách âm thanh nên những lão bộc này cơ bản cũng không biết người vừa đến là ai.

"Phụ thân, chúng ta tặng tử sĩ mà Thiếu Viêm công tử cứ thế mà đi sao?" Bắc Sơn Hồ chớp chớp mắt.

Bắc Sơn Dận nhìn con trai mình một cái. "Có thể được nhận đã là may mắn của chúng ta rồi. Hiện giờ hắn còn phải vượt qua thử thách,cần người giúp nên mới nhận. Để sau này hắn trở thành 'Võ Thần Công', nhân vật cực kỳ quan trong ở vương triều Đại Hạ thì dù chúng ta có tặng hắn cũng không thèm nhìn. Bây giờ tặng một phần thì sau này sẽ được nhận lại trăm phần, ngàn phần!"

Bắc Sơn Hồ hơi trầm ngâm.

"Đi thôi, trở về." Bắc Sơn Dận ra lệnh.

Một chuyến thuyền màu đỏ sậm, dáng dấp cổ xưa bay trên không.

Trong chiến thuyền có sáu trăm Tử Phủ tu sĩ và hơn mười Vạn Tượng chân nhân. Thiếu Viêm Nông cùng trung niên có con ngươi hẹp dài đứng ở mép thuyền, nhìn xuống mặt đất ngàn dặm phía dưới.

"Tuyết Hồng Y, Bộ Du." Thiếu Viêm Nông hỏi. "Quận An Thiền của các ngươi có những nhân vật nàoi lợi hại? Không tính Nguyên Thần đạo nhân và tiên nhân."

"Không tính tiên nhân, Nguyên Thần đạo nhân. . ." Tuyết Hồng Y nói. "Những Vạn Tượng chân nhân được coi là mạnh ở quận An Thiền gồm có mấy người ở Hắc Bạch Học cung. . .đương nhiên còn có Liệt Thiên Kiếm phái, Mộc Lam tộc, Lạp Long tộc, mỗi nơi cũng có một vài tinh anh. Nhưng những kẻ đó đều là hạt giống của cả một thế lực nên e là khó có thể tới gần."

Thiếu Viêm Nông gật đầu nhẹ.

Tuyết Hồng Y là người ưu tú nhất trong thế hệ trẻ ở Tuyết Long Sơn. Nhưng vì Tuyết Long Sơn cũng chỉ là một môn phái nhỏ ở vương triều Đại Hạ cho nên Tuyết Hồng Y phải đành làm lính hầu.

Càng là người ưu tú thì lại càng khó đoán.

"Sao?" Bộ Du chân nhân ở bên cạnh sáng mắt lên. "Hình như đã tới địa giới Yên Sơn. Ở Yên Sơn có một thiên tài tuyệt thế, là Vạn Tượng chân nhân đỉnh cao ở Hắc Bạch Học cung. Đó là Bắc Minh chân nhân Kỷ Ninh."

Nghe thấy tên Kỷ Ninh, Tuyết Hồng Y lập tức nhíu mày.

"Kỷ Ninh?" Tuyết Viêm Nông cũng lộ ra vẻ tò mò.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK