Ở trận đấu thứ sáu, Vô Song Vương A Cửu đấu với Thanh Long kiếm khách Tiêu Tế Vũ.
Bá bá bá bá!
Trải qua mười lăm vòng đấu, Thanh Long kiếm pháp của Tiêu Tế Vũ rõ ràng đã có tiến bộ, một mảnh kiếm quang dài hẹp hình rồng bay nhào ra, mang theo kiếm cương hùng hồn không ngớt, chí cương chí nhu.
A Cửu mặt vẫn mỉm cười, cũng không thấy hắn làm bất kỳ động tác gì nhưng thân hình lại lập loè không thôi, mỗi một lần lập loè như vậy đều có thể tránh đi một đạo kiếm quang hình rồng kia.
"Ngân Hà thần chưởng!"
Tránh né được một đạo long kiếm quang, A Cửu bỗng nhiên tung một chưởng về phía Tiêu Tế Vũ.
Ầm ầm!
Chưởng kình giống như biển xanh sâu thẩm, lập tức trùng kích tại trên người Tiêu Tế Vũ, nhìn thấy hộ thể chân nguyên của mình sắp bị phá toái, Tiêu Tế Vũ gào to một tiếng khiến ngàn vạn kiếm quang từ trong cơ thể của hắn phát tán ra, ngăn cản được Ngân Hà chưởng kình mãnh liệt kia.
Kiếm đạo bí pháp, Vạn kiếm thiên chinh.
Cái bí pháp này có chút tương đồng với Hung vong đao khí của Thương Nguyệt công tử Hỏa Điểu Tinh, nhưng điểm khác chính là, Hung vong đao khí của Thương Nguyệt công tử thì cần phải hấp thu đại lượng hung vong chi khí, sau đó mới dùng bí pháp tế luyện thành đao khí rồi tương hợp với Đao đạo ý chí của bản thân, phải trải qua muôn ngàn thử thách mới có thể thành công. Còn tuyệt kỹ Vạn kiếm thiên chinh của Tiêu Tế Vũ thì không cần mượn nhờ ngoại vật, chỉ cần dùng kiếm đạo chân nguyên của bản thân làm thai nghén ra một đạo kiếm chủng trong trong đan điền là được. Đương nhiên, thực hiện việc này cũng vô cùng khó khăn, không dễ dàng hơn bao nhiêu so với Hung vong đao khí.
Sau khi thai nghén Kiếm chủng thành công là có thể kích phát kiếm chủng ra ngoài, vô số kiếm khí trong kiếm chủng cũng hấp thu lấy chân nguyên mà bạo phát đi ra, khi đó có thể dùng nó làm phòng ngự cho bản thân, lại có thể dùng để phản kích địch nhân. Tuy nhiên, nhược điểm duy nhất chính là, kiếm chủng mỗi lần bộc phát chỉ được một lần mà thôi, sau đó sẽ suy yếu đi mà cần phải bao hàm nuôi dưỡng trong thời gian dài thì mới có thể khôi phục, thậm chí nâng cao hơn một bước.
Trong các trận đấu trước, Tiêu Tế Vũ cũng đã sử dụng qua một lần Vạn kiếm thiên chinh, chính là lúc cùng Diệp Trần chiến đấu, lần này, hắn lại lần nữa thi triển ra.
"Bí pháp thật mạnh ah!"
A Cửu mang trên mặt vẫn mỉm cười, đồng thời tay trái huy vũ.
Lập tức, đạo chưởng kình màu xanh biển kia chợt nồng đậm và cuồng bạo thêm gấp mấy lần, kiếm quang bạo phát ra trên người Tiêu Tế Vũ căn bản vẫn không ngăn cản nổi mà nhanh chóng bị đè ép trở về.
Ba!
Sau một khắc, vô số kiếm quang bị chấn nát vụn khiến cả người Tiêu Tế Vũ bị bạo liệt ra.
"Tại trước mặt A Cửu, Tiêu Tế Vũ lại không thể chịu nổi một kích như thế."
Mọi người sợ hãi thán phục sự cường đại của Vô Song Vương A Cửu, trước đó, Vô Sinh đao khách Lãnh Phi Phàm đã dùng một chiêu Vô sinh Tu La trảm để đánh bại Hạ Tiểu Sơn, thế nhưng dù sao đó cũng là một siêu cường sát chiêu. Có thể nói là tuyệt chiêu vô địch của hắn, còn Ngân hà thần chưởng mà A Cửu vừa thi triển, chẳng qua chỉ là một tuyệt chiêu bình thường mà thôi, nghe thiên hạ đồn rằng, hắn không chỉ tinh thông chưởng pháp, mà còn tinh thông quyền pháp, chỉ pháp cùng với thối pháp.
Về phần tuyệt chiêu thực sự của Vô Song Vương A Cửu là gì thì không ai biết được, bởi vì chưa từng có người nào có thể bức hắn phải tung tuyệt chiêu thực sự ra, tại trên tay hắn, một tuyệt chiêu bình thường thôi cũng đã đáng sợ vô cùng rồi.
Sau khi cuộc chiến giữa A Cửu cùng Tiêu Tế Vũ chấm dứt, cuộc chiến đấu thứ bảy bắt đầu.
Đây là trận chiến giữa Lý Dật Phong cùng Yến Phi Hoa.
Lý Dật Phong có ảo thuật không hề nghi ngờ đã đạt đến tình trạng lô hỏa thuần thanh, duy nhất có thể khám phá ra ảo thuật của hắn, tự hồ chỉ có ba người là Vô Song Vương A Cửu, Vô Sinh đao khách Lãnh Phi Phàm cùng với Diệp Trần. Về phần Bạo Long Dương Đình cùng Hắc Diệt Vương Chu Kiên thì dựa vào cường đại phòng ngự mới thắng được hắn. Dù sao thì dùng ảo thuật sẽ rất khó đánh bại được các cao thủ ở cấp bậc này, điều Lý Dật Phong có thể làm chính là dùng ảo thuật để mê hoặc đối phương, sau đó tự mình động thủ, đánh hạ những người khác thì khá thuận lợi, nhưng đối với Dương Đình cùng Chu Kiên thì phòng ngự của họ quá mạnh mẽ, lẽ ra Lý Dật Phong hắn căn bản đã có thể thoáng cái đánh bại đối phương, nhưng cuối cùng lại bị đối phương đánh bại.
Cổ Tinh Tuyết cùng Hạ Tiểu Sơn cũng từng đánh bại Lý Dật Phong, Cổ Tinh Tuyết thì dùng dòng điện bạo phá, trực tiếp nhằm vào tánh mạng từ trường trên người hắn nên không bị ảo thuật ảnh hưởng, có thể nói là khắc tinh của Lý Dật Phong, còn Hạ Tiểu Sơn có Sát ý chấn động quyền, có thể tập trung vào linh hồn, đây cũng là khắc tinh của Lý Dật Phong. Giữa các võ giả thường có tương sinh tương khắc, hai người này chính là minh chứng rõ ràng nhất đối với hắn.
Yến Phi Hoa cùng Lý Dật Phong tiến hành chiến đấu vô cùng nhanh, thế nhưng kết quả lại nằm ngoài dự đoán của mọi người, người chiến thắng cuối cùng chính là Yến Phi Hoa.
Nguyên lai, Yến Phi Hoa đã tu luyện qua một môn linh hồn bí pháp hiếm thấy, cái linh hồn bí pháp này không có tác dụng phụ trợ gì, cũng không thể sử dụng để công kích linh hồn, cũng không thể dùng để phòng ngự linh hồn, nhưng là nó có thể bắn ngược tuyệt đại bộ phận hiệu quả của tà đạo, kể cả ảo thuật cũng bao hàm ở bên trong, nhờ vào cái linh hồn bí pháp này mà Yến Phi Hoa mới có thể đánh bại Lý Dật Phong.
Hiện tại, điểm tích lũy của nàng cùng Lục Văn Tú đã bằng nhau, đều xếp đến thứ hạng 10.
Trước đó, Lục Văn Tú đã đánh bại Yến Phi Hoa, nhưng lại bại bởi Lý Dật Phong, hiện tại Yến Phi Hoa đánh bại Lý Dật Phong, không thể nghi ngờ huề nhau.
Ở trận đấu thứ tám, một cuộc chiến đấu đỉnh phong lần nữa hàng lâm.
Diệp Trần đấu với Bạo Long Dương Đình.
Đã trải qua 15 vòng đấu, đã không còn ai dám coi thường Diệp Trần nữa, hắn đã dùng thực lực của mình để chứng minh cho bản thân. Lý Dật Phong, Tiêu Tế Vũ, Chu Kiên cùng với Hạ Tiểu Sơn đều là những nhân vật phong vân, nhưng từng người bọn họ đều đã thua trên tay hắn, không nói đến những mặt khác, chỉ xét về kiếm đạo đơn thuần thì hắn đã là đệ nhất kiếm khách trẻ tuổi của Tứ đại Sinh mệnh tinh vực rồi, về phần có thể tiến đi bao xa thì cũng không phải là điều mà mọi người có thể đoán được.
Còn về Bạo Long Dương Đình, người này không cần phải nói nhiều lời rồi, phòng ngự của hắn cùng lực lượng làm cho người ta phải khiếp sợ, là một Thiết giáp Cự Long thực sự.
"Ha ha, rốt cuộc đã tới một cuộc chiến đáng để xem đấy, thật tốt, trước khi tiến hành quyết chiến, ta nên làm nóng người đã."
Dương Đình đối với Diệp Trần vẫn còn có chút coi trọng, chủ quan mà nói, trận đấu này sẽ rất chật vật đối với hắn, đương nhiên, chỉ là chật vật thôi, hắn không cho rằng Diệp Trần có thể chiến thắng hắn, trong mắt hắn, đối thủ thực sự chính là Lãnh Phi Phàm cùng A Cửu, một kẻ dù mạnh mẽ như Diệp Trần cũng chỉ có thể cho hắn nóng người, sẽ không sinh ra quá lớn uy hiếp đối với hắn.
"Dương Đình tựa hồ rất có lòng tin đối với chính mình a..., những biểu hiện chiến lực của Diệp Trần trước đó, đối với Dương Đình hắn cũng chỉ là tương đối, chẳng lẽ hắn có nắm chắc có thể thắng được Diệp Trần?"
"Cái này khó mà nói lắm, nếu như nói không ngoa thì có lẽ Dương Đình đã bảo lưu lại không ít thực lực."
"Nếu Dương Đình có thể giữ lại thực lực, thì Diệp Trần nói không chừng cũng có thể giữ lại thực lực đấy."
"Cái này rất không có khả năng, Dương Đình dù sao cũng là nhân vật phong vân có uy tín lâu năm, thực lực cường đại đã rõ như ban ngày, Diệp Trần mới chỉ là Sinh Tử cảnh Tam trọng thiên đỉnh phong cảnh giới, có thể đi đến thời điểm hiện tại thì đoán chừng đã là cực hạn của hắn rồi, như thế nào còn có thể giữ lại thực lực chứ, cho dù là có bảo lưu lại thì cũng rất có hạn, không làm nên chuyện gì đâu."
Tuyệt đại bộ phận mọi người vẫn tương đối ủng hộ Dương Đình, đối với một kẻ đột nhiên xuất hiện như Diệp Trần, bọn hắn vẫn có thái độ hoài nghi.
Trên đài tỷ võ.
Cơ bắp trên người Dương Đình nhúc nhích, sau một khắc hắn đã biến hình thành một Long Nhân, trên người được che kín bởi một bộ long giáp màu đen, hai tay của hắn đã biến thành long trảo, móng tay sắc bén như đao tỏa ra hàn quang lập loè, không chênh lệch bao nhiêu so với bất luận loại thần binh lợi khí nào, tại vùng mông của hắn cũng đã xuất hiện một đạo bóng đen dài lớn không ngừng lắc lư bất định, nếu nhìn kỹ sẽ nhận ra đó là một cái đuôi to như bắp chân, tận cùng cái đuôi này có hình dáng một mũi thương hình tam giác, theo cái đuôi đong đưa, trong hư không xuất hiện ra từng đạo dấu vết, không ngừng xuy xuy loạn hưởng.
"Cả cái đuôi cũng đều xuất hiện rồi, xem ra Dương Đình đã quyết định chú tâm đánh một trận đấy."
Không ít người trong nội tâm thầm nghĩ.