Không ngờ dưới tình huống này, Nguyên Hoành Ưng trong lòng cho rằng tu vi của Diệp Trần không phải tự thân nỗ lực mà có, nói không chừng có cơ hội đánh bại hắn.
Đảo mắt xung quanh một phen, ánh mắt Diệp Trần dừng trên những bức họa, lực chú ý đặt lên một loại hình vẽ trên bức tường trái phải, trên bức tường điêu khắc vài thứ, là một vài bức bích họa quỷ dị.
Mỗi bức họa nội dung đều tương tự nhau, phía dưới có võ giả cùng với yêu ma có năng lực bạt sơn, phiên giang đảo hải, thực lực dị thường kinh khủng, thế nhưng trên bầu trời xuất hiện một hư ảnh, hai tay dang ra, có xiềng xích từ hư không đánh xuống, quấn lấy thân thể võ giả và yêu ma.
- Thượng cổ thành đúng là khác hẳn với thàn trì hiện tại, không biết những bích họa này dùng làm cái gì?
Trong lòng Diệp Trần không giải thích được, thu hồi ánh mắt.
Lúc này, bên hai cửa hông có người vào trong.
Cường giả bảy đại lục phẩm tông môn dẫn đầu, phía sau là hơn trăm thất phẩm tông môn, sau nữa là bát phẩm tông môn cùng cửu phẩm tông môn.
- Đệ tử Huyền Không sơn theo ta về chỗ ở.
- Đệ Tử Hỏa Linh điện rời khỏi hàng.
-........
Các đại lục phẩm tông môn đều có nhiều hơn hai người vượt qua Long môn tam quan, so sánh tổng số cũng phải chiếm tới bốn thành qua ải, nội tình của lục phẩm tông môn khiến người ta phát lạnh, có nhiều thiên tài như vậy, chỉ cần không có sai lầm gì, tiếp tục bồi dưỡng, nếu xuất hiện một hai vị thiên tài yêu nghiệt, nói không ngừng có thể khiến tông môn nâng cao một bước.
Nếu so sánh, thất phẩm tông môn kém hơn nhiều, rất nhiều tông môn chỉ tới đây làm khán giả, trong đó có cả thất phẩm tông môn.
- Các ngươi cũng theo ta về chỗ ở đi.
La Hành Liệt đi tới hô.
Chu Mai hỏi:
- Tông chủ, không phải hôm nay diễn ra cuộc tranh tài sao?
Đại trưởng lão cười nói:
- Võ giả bên ngoài đâu chỉ có trăm vạn, chung quy không thể để bọn họ náo loạn! Vì thế hai ngày không có so đấu, để hàng loạt tông môn cùng võ giả độc hành ổn định chỗ ở, sau khi yên ổn mới chính thức bắt đầu so đấu.
Như thế cũng phải, tuy Tiềm Long cổ thành rộng lớn, kiến trúc nhiều vô số, cũng đủ cho mọi người ở, nhưng nếu vừa tới đã bắt đầu so đấu, khẳng định hỗn loạn khó kiềm chế, tạo thành ảnh hưởng không hay, Diệp Trần âm thầm gật đầu, không biết là ai định ra quy củ này, rất có nhân tính a.
Kiến trúc ở Tiềm Long cổ thành không thuộc về kẻ nào, cho nên muốn chọn nơi ở, còn phải so sánh thực lực và địa vị, một vài kiến trúc tương đối xa hoa, võ giả Bão Nguyên ảnh bình thường căn bản không dám nhúng tay, chỉ có cường giả Tinh Cực mới có quyền lựa chọn, về phần Lưu Vân Tông một cái tông môn bát phẩm, Cường giả Tinh Cực Cảnh không có ai, rất nhanh La Hành Liệt dẫn đầu, mọi người đi vào trung tâm khu vực đại viện chọn một chỗ ở. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Tiềm Long cổ thành có kiến trúc mang phong cách cổ xưa, tạo hình tinh mỹ, kiến trúc bên trong không như mọi người nghĩ là rách nát tồi tàn, mạng nhện giăng đầy, ngược lại mang theo một tia cổ kính, không nhiễm một hạt bụi, rất là sạch sẽ.
Hơi chút dọn dẹp phòng, Diệp Trần không động tay chân nữa.
Ra khỏi phòng, Diệp Trần gặp được La Hàn Sơn.
La Hàn Sơn mất đi tư cách, nhưng là võ giả Bão Nguyên cảnh, có tư cách tiến vào Tiềm Long cổ thành xem cuộc so tài.
- La sư huynh, ngươi không sao chứ?
-
Diệp Trần xưng hô có chút ngượng ngùng, vốn với thực lực của hắn có thể kêu La Hàn Sơn là sư đệ, cũng không quá thuận miệng, La Hàn Sơn tâm tình đang có bất ổn, hơn nữa La Hàn Sơn cũng tương đối khách khí với hắn, cuối cùng hắn bèn gọi là La sư huynh, hơn nữa ở đây cũng không có người ngoài, hắn tuổi còn lớn hơn cả mình.
La Hàn Sơn cười khổ một tiếng:
- Không việc gì, vượt qua Long môn phải phải thực lực Bão Nguyên cảnh sơ kỳ có thể làm được, có lần giáo huấn này, khiến ta ghi tạc trong lòng.
Diệp Trần thầm thở dài một hơi, kỳ thực Là Hàn Sơn nếu có thể vượt qua Long môn, nói không chừng có thể đánh bại mấy thiên tài cùng cấp, tiếp tục tôi luyện đáng tiếc thất bại trong gang tấc, không chống được ma âm quán nhĩ, bằng không với trọng lực của vực sâu, hắn có thể thoải mái đi qua, bỏ qua lần này La Hàn Sơn đã không còn cơ hội tham gia cuộc so tài nữa, bởi vì hắn đã quá tuổi rồi.
- Theo ta ra ngoài! Ta tới Tiềm Long cổ thành còn là lần đầu.
La Hàn Sơn nói.
- Được!
Diệp Trần gật đầu.
Tiềm Long cổ thành rất lớn, nếu coi là một nhà bốn người mà tính thì đủ để ở mấy nghìn vạn nhân khẩu, nhưng mà võ giả tu vi ngoài Bão Nguyên cảnh không thích ở chung phòng với kẻ khác, vì thế trên cơ bản là mỗi người một phòng ở, quan hệ tốt với người cùng viện. Tương ứng với kiến trúc, đường phố trong Tiềm Long cổ thành rất rộng, liếc mắt nhìn lại, ít nhất... rộng hơn trăm mét, vỉa hè lát cổ thạch, ngăn nắp, cẩn thận nhìn ngắm có thể phát hiện ra nhiều hoa văn chạm khắc bên trên.
Hai người sóng vai đi trên đường lớn, đều bị kiến trúc cổ đại nơi đây khiến cho cảm thán.
- Vương giả sinh tử cảnh có thể sống một nghìn năm, trải qua chuyện tình gấp hơn chục lần người bình thường, cổ thành này tối thiểu phải có hơn mười vạn năm lịch sử, so với cường giả sinh tử cảnh còn nhiều hơn nghìn lần a.
Cảm nhận khí tức xa xưa phát ra từ cổ thành, La Hàn Sơn không nhịn được nói.
Diệp Trần nói:
- Người luôn phải chết, trừ phi đã vượt qua sinh tử luân hồi.
Những lời này vốn vô ý nói ra nhưng khiến Diệp Trần sinh ra nghi hoặc, liệu có cảnh giới trên sinh tử cảnh?
Trên đường tới lui rất nhiều võ giả Bão Nguyên cảnh, phía trước một nhiên truyền tới một âm thanh vang dội.
- Ta kháo, lực công kích của ta chỉ có bốn hai, sao lại thế.
- Ta cũng mới có bốn ba, thử lại.
- Hắc hắc, ta vượt qua năm mươi rồi.
Diệp Trần hơi tò mò, nói với La Hàn Sơn:
- Đi xem!
Cửa vào có rất nhiều người, hai người chen vào đoàn người phát hiện bên trong trung tâm đứng sừng sững một khối thạch trụ, cao một trường, bán kính ba thước, thạch trụ đặt trên một khối thủy tinh hơi mỏng, bên trên thạch trụ có vài lỗ, mặt trên có tám lỗ tinh thạch, mỗi lỗ có mười viên tinh thạch, vừa rồi một gã Võ giả Bão Nguyên Cảnh đánh vào thủy tinh thể phía dưới thạch trụ, mặt trên tinh thạch sáng lên, tổng cộng năm qua viên sáng.
- Đây là kiểm tra lực công kích?
La Hàn Sơn kinh ngạc hỏi.