Mục lục
Hãy Đẩy Thuyền Tôi Với Tổng Giám Đi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Âm lượng Văn Nguyên gọi tiếng "chị" kia thật sự không lớn, nhưng Khâu Dạng vẫn nghe thấy được, lông mi nàng khẽ run, lại ngẩng đầu nhìn Văn Nguyên.

Nàng cảm thấy bản thân nghe lầm, hoặc là nói Văn Nguyên gọi căn bản không phải "chị", mà là chữ khác.

"Văn tổng." Khâu Dạng chớp chớp mắt, quyết định xem nhẹ ảo giác của mình, "Tôi nghĩ chuyện dán thông báo xử lý này, vẫn là để bộ phận nhân sự làm là được rồi."

Đây là ý từ chối lời mời của Văn Nguyên.

Khâu Dạng nói không sai, chuyện này không nên để nàng làm.

Văn Nguyên thân là tổng giám đốc có thể dán, thư ký Lâm cũng có thể dán, người bộ phận nhân sự tới dán cũng có thể, nhưng nàng thì không được.

Cùng Văn Nguyên xuất hiện mà nói, nàng trên cơ bản sẽ trở thành chủ đề bàn tán của mọi người, có lẽ đủ loại suy đoán đều sẽ tới.

"Xin lỗi."

"Không có suy xét đến điều này."

Văn Nguyên biết nàng suy nghĩ cái gì, kinh như vậy vừa nhắc nhở, cậu cũng mới ý thức được bản thân nghĩ chưa thấu đáo.

Khâu Dạng gật đầu: "Vậy tôi xin phép ra ngoài."

"Đi đi."

Văn Nguyên nhìn Khâu Dạng đứng lên, lại nhìn Khâu Dạng biến mất ở cửa, khi cửa đóng lại không để lại một kẽ hở, cậu mới nhẹ nhàng thở ra, nhịn không được cúi đầu ôm ngực chính mình.

Một tiếng "chị" cậu ấy vừa mới gọi, chính cậu ấy cũng liệu đến Khâu Dạng sẽ làm bộ không nghe thấy, hoặc là nói cảm thấy bản thân nghe lầm, chỉ là cậu như cũ khó tránh khỏi sẽ có một chút mất mát.

Văn Nguyên hít sâu hai hơi, lúc này mới bảo thư ký Lâm thông báo cho người của bộ phận nhân sự, đến chỗ mình dán thông báo.

Lúc sau Khâu Dạng trở về văn phòng, hoãn một hồi lâu tim đập mới bình phục xuống, nàng uống ly nước Tề Dung rót cho nàng kia một hơi sạch sẽ, liền nhận được tin nhắn của Cốc Lam gửi tới.

Cốc Lam: 【 Thánh thần thiên đụng ơi!!! 】

Cốc Lam: 【 Chị Cù bị công ty sa thải rồi!!! 】

Bảng thông báo của công ty được đặt ngay cạnh quầy lễ tân, được thiết kế bắt mắt, vừa ra khỏi thang máy là có thể nhìn thấy, Cốc Lam có thể nhanh như vậy liền thấy cũng không lạ.

Khâu Dạng nhìn những tin nhắn liên tiếp của cô nàng mà bàng hoàng, đầu ngón tay mới vừa đặt ở trên màn hình di động, liền "ừm" tự cũng chưa gõ ra tới, liền thấy thư ký Lâm lại tới văn phòng.

Nhưng lần này kêu người không phải nàng, mà là Cù Ngôn.

Cốc Lam tin tức ở thời điểm này lại đã phát lại đây: 【Chị Tiểu Khâu!!! Mau xem web chính thức của công ty!!! 】

【Được. 】 Khâu Dạng ở trong máy tính đưa vào web chính thức của công ty, hình ảnh giây tiếp theo liền chuyển tới đích.

Khó trách Cốc Lam khiếp sợ như vậy.

Thông báo sa thải Cù Ngôn đồng thời bị treo ở web chính thức của công ty, hơn nữa còn ngay vị trí trung tâm.

Rất có bài diện.

Tề Dung liền liếc nhìn máy tính Khâu Dạng, cái liếc mắt này khiến cho cô ấy tức khắc há to miệng, rồi sau đó đem ghế dựa chuyển qua chỗ Khâu Dạng, người cũng đi theo lại đây, đôi mắt cô ấy cũng trừng thật sự to, rồi sau đó không thể tin tưởng mà nhìn Khâu Dạng, môi run run: "Dạng Dạng...... chị Cù chị ấy......?"

Nàng cũng vô cùng khiếp sợ, bởi vì trước đó một chút tin tức đều không có, nàng lại nhìn về phía văn phòng Cù Ngôn, Cù Ngôn hiện tại không ở bên trong.

"Bảng thông báo cũng đã dán thông báo." Khâu Dạng mở miệng nói, so với Cốc Lam và Tề Dung, nàng có vẻ rất bình tĩnh, "Tin rằng hiện tại toàn công ty đều đã biết."

Đồng sự khác trong văn phòng phàm là đang xem di động và máy tính, trên cơ bản đều từ chỗ đồng sự đã biết tin tức này.

Cù Ngôn là một giám đốc, quản đến mấy bộ phận, chức vị cô ấy không thấp, trước giờ Vạn Danh còn chưa bao giờ sa thải người có chức vị như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên sau hai năm Văn Nguyên tiền nhiệm, cũng là lần đầu tiên từ công ty sáng lập lâu như vậy tới nay.

Mọi người ngầm thảo luận đến khí thế ngất trời, nhưng cũng không biết cụ thể nguyên nhân là cái gì.

Bên trong thông báo chỉ là nói trái với điều lệ chế độ công ty, vậy rốt cuộc trái với cái gì chứ?

Cái này lại không ai biết, lại không khỏi sôi nổi mà suy đoán, liền cùng suy đoán vì sao Bành Khai Miểu từ chức giống nhau, càng nói càng thái quá.

Có người nói bởi vì Cù Ngôn cho bạn trai mình biết cơ mật thương nghiệp công ty.

Cốc Lam chụp hình lịch sử trò chuyện cảm thấy vô nghĩa gửi cho Khâu Dạng, Khâu Dạng xem đến mày nhăn lại.

Nhưng thẳng thắn mà nói, trong trường hợp này, việc không tiết lộ chi tiết là chính xác.

Bởi vì Khâu Dạng còn muốn ở lại đây, nàng không muốn trở thành trung tâm gió bão, nàng chỉ muốn trở thành một hòn đá trên mặt đất.

Một tiếng sau Cù Ngôn thất hồn lạc phách mà trở lại, đồng thời tới còn có bộ trưởng bộ phận nhân sự giám sát cô ấy.

Mặt Khâu Dạng vô biểu tình, nhìn cô ấy tiến vào, nhìn cô ấy vào văn phòng thu dọn đồ đạc, động tác cô ấy không nhanh, có một loại đang cố ý kéo dài thời gian, nhưng mà đồ vật tư nhân muốn mang đi không nhiều lắm, chưa qua bao lâu, liền đều đặt ở trong một cái thùng nhỏ.

Cù Ngôn không có thần thái buổi sáng, cô ấy ôm thùng giấy ra tới.

Khâu Dạng biết cô ấy muốn đi đâu.

Nên đi đến bộ phận nhân sự xử lý thủ tục bị sa thải.

Cù Ngôn nhìn Khâu Dạng, hai giây sau, cô ấy hướng về phía Khâu Dạng cười cười, liền đi theo bộ trưởng bộ phận nhân sự rời khỏi nơi này.

Tề Dung có chút thổn thức: "Xem ra chị Cù thật sự làm cái gì, nếu không dựa theo tính cách của chị ấy mà nói, nếu là bôi nhọ, khẳng định sẽ giãy giụa."

"Đúng vậy." Khâu Dạng thu hạ mặt mày, nhìn phía trước văn phòng Cù Ngôn, bên trong hiện tại không có người, so với buổi sáng có vẻ trống vắng hơn rất nhiều.

Tin tức Cù Ngôn bị sa thải Khâu Dạng cũng nói cho Thẩm Nịnh Nhược, chỉ là nàng không thấy vui vẻ, hơn nữa tâm tình lại có chút phiền muộn.

Nàng muốn biết đáp án là vì cái gì, nếu điều này không biết rõ ràng, như vậy nàng nghĩ nàng lúc sau sẽ đối với chuyện này canh cánh trong lòng.

Hình ảnh Cù Ngôn lúc trước ở trong công ty chiếu cố nàng dường như liền ở trước mắt, hình ảnh đó tự động hiện lên trong đầu Khâu Dạng, qua một lúc lâu, nàng mới tràn ra một tia thở dài.

Mà Cù Ngôn bị công ty sa thải như vậy kế tiếp chính là thực sự đã trở thành chủ đề bàn tán của mọi người sau buổi tiệc trà, giữa trưa Khâu Dạng cùng Cốc Lam còn có một vị đồng sự khác cùng nhau ăn cơm, nàng trầm mặc rất nhiều, liền nghe Cốc Lam buôn chuyện với đồng sự kia.

Tới cuối cùng, Cốc Lam an ủi Khâu Dạng: "Chị Tiểu Khâu, có phải chị rất đau lòng hay không a? Ai, em nhớ rõ giám đốc Cù chiếu cố chị nhất."

Bốn phía ồn ào, Khâu Dạng có chút thất thần, nghe thấy Cốc Lam nói nàng sửng sốt, mới nhẹ nhàng điểm phía dưới: "Có chút."

Đồng sự khác cũng thở dài: "Ai nói không phải chứ? Trước đó quan hệ giám đốc Cù và chị Khâu tốt thế nào mọi người đều biết mà, hiện tại lại chỉnh này vừa ra, trung gian có thể tồn tại hiểu lầm gì không a?"

"Không thể nào."

"Sa thải người là chuyện trọng đại như vậy, công ty khẳng định là sẽ điều tra rõ ràng mới quyết định."

Cốc Lam thanh âm vang lên.

"Cũng phải."

"Nhưng giám đốc Cù ngày thường nhìn thật là người tốt a, nếu thật sự làm chuyện xấu gì đó, vậy thật là chỉ có thể cảm khái câu nói cũ kia."

"Biết người biết mặt không biết lòng."

Khâu Dạng ăn uống không có khẩu vị, vừa lúc Cốc Lam các nàng cũng ăn sắp xong, liền đề nghị nói: "Chúng ta về công ty thôi."

"Được."

"Được."

Hai người đồng thời lên tiếng, sôi nổi đứng lên.

Khâu Dạng biểu tình căng thẳng, trên đường về công ty nàng cầm di động, chờ đến khi ngồi xuống vị trí làm việc, nàng mới khó khăn mà gõ một hàng chữ, gửi cho Cù Ngôn.

【Có thời gian không?】Bốn chữ này ý ngoài lời thực rõ ràng, đơn giản chính là đang hỏi Cù Ngôn có nguyện ý nói chuyện hay không.

Cù Ngôn ở nửa giờ sau mới trả lời: 【Buổi tối gặp nhau ở nhà hàng mà chúng ta thường đến đi. 】

【Được. 】

Khâu Dạng hồi xong tin nhắn này, liền bịt kín hai mắt của mình.

Nếu giữa mình và Cù Ngôn thật là hiểu lầm một hồi thì tốt rồi.

Đáng tiếc là không phải.

Thẩm Nịnh Nhược đã biết tin sau khi tan tầm Khâu Dạng muốn đi gặp Cù Ngôn, liền lo lắng đến không được, cô muốn đi cùng Khâu Dạng, lại bị Khâu Dạng từ chối.

Lý do của Khâu Dạng rất đơn giản, bởi vì Thẩm Nịnh Nhược tan tầm trễ hơn nàng, nàng không muốn Thẩm Nịnh Nhược tan tầm trước.

Thẩm Nịnh Nhược:......

Thẩm Nịnh Nhược biết nàng có ý gì, vì thế bất đắc dĩ đồng ý, lại nói sẽ tới nhà hàng đón nàng.

Khâu Dạng lúc này không từ chối nữa.

Chờ 5 giờ vừa đến, Khâu Dạng liền không chút do dự tan ca, thời gian hẹn với Cù Ngôn là sáu giờ, nhà hàng kia cách đây không xa, nàng vẫn còn đủ thời gian để đi đến nơi mình muốn.

Đó chính là một cửa hàng bán hoa.

Cù Ngôn thích nhất cửa hàng bán hoa đó.

Khâu Dạng đã liên hệ trước, chủ tiệm bày tỏ có thể giao hoa đến công ty cho nàng, nhưng nàng kiên trì chính mình đến tiệm lấy.

Bó hoa hồng champagne kia đóng gói tinh xảo, tỏa hương thơm sảng khoái.

Khâu Dạng ôm bó hoa này lại lên xe taxi, chờ đến cửa nhà hàng, thời gian cũng không sai biệt lắm vừa vặn 6 giờ.

Cù Ngôn gửi tin nhắn tới nói bản thân đã đi vào trong ngồi rồi.

Khâu Dạng hít sâu, lúc này mới đẩy cửa ra, cùng người phục vụ nhiệt tình nói vị trí số bàn.

Tiến vào rẽ vào một góc, liền thấy Cù Ngôn ngồi.

Khuỷu tay Cù Ngôn để ở trên bàn và che mặt, mặc dù không nhìn thấy mặt, nhưng cũng như cũ sẽ làm người cảm thấy nàng trạng thái hiện tại không tốt.

Khâu Dạng bước chân dừng lại, lúc này mới nhấc chân đi qua, nàng không ngồi xuống trước, mà là đem bó hoa hồng champagne đưa ra trước, hơn nữa ra tiếng nói: "Hoa chị thích nhất."

Cù Ngôn mở mắt ra, đồng thời hạ tay xuống, cô ấy nhìn Khâu Dạng, lại nhìn bó hoa xinh đẹp này, sửng sốt một giây, mới gian nan mà phun ra hai chữ: "Cảm ơn."

Khâu Dạng ngồi xuống đối diện cô ấy: "Đừng khách sáo." 

Nàng ngừng một chút, "Hiện tại tôi nên xưng hô với chị như thế nào?"

"Không cần xưng hô tôi." Cù Ngôn lộ ra một cái mỉm cười, "Cô không xứng, tôi cũng không xứng, gọi món ăn trước đi."

Khâu Dạng siết chặt đôi tay đặt dưới gầm bàn, nàng nhìn chằm chằm đôi mắt Cù Ngôn, theo sau "ừm" một tiếng: "Chị gọi đi."

"Được."

Cù Ngôn quét mã QR trên bàn, cô ấy biết khẩu vị của Khâu Dạng, cũng liền cái gì cũng không hỏi, rất mau cô ấy gửi đi thông báo gọi món, liền đem điện thoại lại lần nữa đặt sang một bên.

Nhà hàng này là nhà hàng đồ ăn Trung Quốc, vị trí địa lý rất không tồi, mặc dù hôm nay là thứ hai, nhưng khách hàng cũng sẽ không có bao nhiêu, hiện tại đã là giờ cơm sau tan tầm, liên tục mà vào được không ít khách hàng, thậm chí còn đặt nơi này cho công ty liên hoan.

Vừa vặn hôm nay còn gặp gặp người bộ phận của công ty nào đó đến liên hoan, yêu cầu người phục vụ dọn hai bàn cạnh nhau, nếu không họ sẽ không thể ngồi được, người phục vụ tự nhiên rất phối hợp, vừa ghép cái bàn vừa dọn ghế dựa.

Một đoạn này đồng thời gợi lên hồi ức cho Khâu Dạng và Cù Ngôn, Cù Ngôn thu hồi ánh mắt của chính mình, cười: "Tôi nhớ rõ lúc trước thời điểm cô tới công ty chúng ta liên hoan, cũng là như thế này, hơn nữa cũng là nhà hàng này."

Khâu Dạng trong đầu cũng nghĩ tới cái đó, nhưng hiện tại nàng không có tâm tư gì cùng Cù Ngôn hồi ức.

"Tôi không muốn nghe chị nói cái đó." Khâu Dạng chớp đôi mắt, nỗ lực làm ngữ khí chính mình nghe tới không nhiều dao động.

Cù Ngôn cười cười, lúc này người phục vụ bưng lên một mâm rau trộn, nói câu "Xin mời dùng" sau liền đi rồi, Cù Ngôn lúc này mới lên tiếng nói: "Vậy cô muốn nghe cái gì? Khâu Dạng."

Không phải "Dạng Dạng", mà là Khâu Dạng.

Khâu Dạng nhấp môi dưới: "Nhất định phải vòng vo sao? Cù Ngôn."

"Vậy không vòng nữa." Cù Ngôn bưng đồ uống lên uống một ngụm, rồi sau đó mới cau mày, "Thật lâu không nghe thấy cô kêu tên của tôi, vừa rồi tôi cảm thấy có chút xa lạ."

Khâu Dạng không lên tiếng, bản thân Cù Ngôn lại cười cười: "Trước kia tôi cảm thấy hai chúng ta thật là rất có duyên phận, hai người chúng ta chữ cái đầu giống nhau, trước kia trải qua cũng không sai biệt lắm, tôi một bên đi làm một bên đi học, cô cũng là như thế này."

"Khi đó thật sự liền cảm thấy cô là em gái của tôi, cho nên liền muốn chiếu cố cô nhiều."

Khâu Dạng hiện tại nghe cô ấy giảng cái này không có gì phản ứng, cái này nàng đều biết đến.

Chính là hiện tại hồi ức này đó có ích lợi gì đâu?

"Chính là......"

"Cũng đúng là bởi vì tôi và cô cùng chữ cái đầu, nên mới xảy ra chuyện mà cô không biết tới." Cù Ngôn gắp đồ ăn vào chén của mình, cô ấy giương mắt nhìn Khâu Dạng, "Cô nhớ không? Lúc trước tôi thay đổi sim di động, tôi gửi tin nhắn cho bạn trai, trêu với hắn, hỏi hắn có biết tôi là ai hay không."

"Cô đoán như thế nào?" Cù Ngôn lại nở nụ cười, "Hắn hỏi có phải QY hay không."

"Tôi nói phải, hắn liền gửi tin nhắn tiếp theo, hỏi ——"

"Dạng Dạng, tuần này cô ấy phải đi công tác, cuối tuần này em có thời gian không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK