Mục lục
Tổng Tài Lạnh Lùng Phu Nhân Vô Tâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộc Thanh Tuyết và Vô Nhất Song, từng rất xa cách, giờ lại dính sát lại với nhau.

Vừa ra khỏi cửa, Vô Nhất Song kéo Mộc Thanh Tuyết đi thẳng tới một chiếc xe.

Từ ghế lái, một người đàn ông vừa được nhắc tên bước ra. Vô Nhất Song vừa nhìn thấy đã nhào đến, ôm chặt cổ anh. "Mặc Mặc!"

Trợ lí Lâm gỡ tay Vô Nhất Song ra. "Ngạt thở rồi."

"Tốt, ngạt chết anh đi."

Mộc Thanh Tuyết cười mỉm, nhìn cặp đôi trẻ âu yếm. Trong kí ức lại nhớ tới những lần cô và hắn ân ái.

Trợ lí Lâm lúc này nhìn thấy Mộc Thanh Tuyết, mới giật mình. "Y Tuyết!"

Vô Nhất Song vẫn bám lấy cổ anh, nhéo má. "Hey, giờ cô ấy là Mộc Thanh Tuyết mà. Nắm bắt thông tin đi chứ?"

"À đúng rồi. Mộc Thanh Tuyết."

"Haiz. Có vợ một cái là không để ai vào mắt." Mộc Thanh Tuyết thở dài, "Đứng mãi mình mới được nhìn thấy."

Lâm Mặc cười gượng. "Xin lỗi mà."

"À. Không phải hai người có hiềm khích..."

"Khích gì. Giờ chúng ta bạn." Vô Nhất Song chuyển qua ôm tay Mộc Thanh Tuyết. Cô ngơ ngác. Ủa thành bạn rồi hả?

Vô Nhất Song ngẩng đầu lên, nhìn cô bằng ánh mắt mong chờ. "Đúng không?"

Mộc Thanh Tuyết nhìn rồi lại thở dài. "Ừ."

Thêm bạn còn hơn thêm thù.

Vô Nhất Song vui vẻ, "Tiểu Tuyết!"

Trợ lí Lâm chớp mắt. "Sao hai ngươi tiến triển nhanh quá vậy."

Mộc Thanh Tuyết cười. "Sao, ghen hả?"

"Không có."

Trời, cái khuôn mặt anh bán đứng anh rồi. Đi theo Khải Minh Kiệt mười mấy năm, cũng học được không ít về dấm đấy nhỉ?

Mộc Thanh Tuyết trực tiếp lôi Vô Nhất Song lên xe. "Vậy tôi cướp vợ anh, lên lái xe đi."

"Hả?"

Vô Nhất Song được thể hùa theo, "Đúng rồi, anh lái xe nhé."

Trợ lí Lâm đơ ra một lát, rồi môi lại mỉm cười. "Được thôi." Bên trong thâm tâm không ngừng gào thét: Vợ tôi! Thiếu phu nhân, tại sao!?

Về đến Cảnh Thư, Mộc Thanh Tuyết được thả trước cửa. Mở cửa vào đến nhà, cô thấy lạ vì con trai hôm nay không ra đón. Trong nhà còn liên tục phát ra những tiếng đánh máy tính.

Mộc Thanh Tuyết nhòm vào phòng khách, hai bố con mỗi người một ghế, một máy tính, ngồi đối diện nhau. Cô lại nổi hứng tò mò, hai bố con nhà này lại làm gì vậy?

Lẻn vào giữa hai bố con, Mộc Thanh Tuyết ngồi lên sofa. "Hai người làm gì thế."

"Thi đấu."

Wow, mới ở cùng nhau có mấy giờ mà đã tâm đầu ý hợp tới mức đồng thanh được với nhau luôn.

Mộc Thanh Tuyết nhìn con trai, rồi lại quay sang nhìn Khải Minh Kiệt. Sao giống nhau vậy, con cô có nét nào giống cô không?

Cùng lúc đó, Mộc Minh Quân nhếch môi, nhấn phím cuối cùng. Cậu đắc ý, "Thắng rồi."

Khải Minh Kiệt nhìn màn hình máy tính đã bị hack, quyền kiểm soát giờ nằm trong tay con trai. Nhìn vẻ mặt giống hệt bản thân hồi nhỏ, môi hắn cong lên một đường nhẹ.

"Tuổi trẻ tài cao."

"Nhưng kinh nghiệm nông cạn."

Máy tính của Mộc Minh Quân kêu lên, màn hình hiển thị cảnh báo. Sau đó một loạt những con số hiện lên, cuối cùng chính thức bị hack.

Mộc Minh Quân nhìn màn hình. Cảm giác như thể cả não lẫn thân thể cậu đơ lại vài giây.

Mộc Thanh Tuyết vẫy tay trước mặt con trai. "Bảo bối ơi?"

Rồi xong, phen này bảo bối nhục chết rồi.

Mộc Minh Quân lấy lại quyền điều khiển thân thể, ngước lên nhìn Khải Minh Kiệt. Hắn cười, mang lại bộ mặt đắc ý của cậu nhóc.

Mộc Minh Quân tụt xuống khỏi ghế, tiến đến trước mặt hắn. Mặt mũi tối sầm lại, cậu nắm lấy cổ áo hắn.

"Chỉ cho tôi, chỉ cho tôi, chỉ cho tôi!"

Khải Minh Kiệt bị con trai lắc mạnh làm cho quay cuồng đầu óc. Cậu nhóc cười tươi, ánh mắt sáng ngời.

"Chú idol cũng không có giỏi như thế, Khải Minh Kiệt, mau chỉ cho tôi!"

Mộc Thanh Tuyết ngớ người nhìn con trai. Trời, vừa nãy nhìn bảo bối mặt mũi sầm sì túm áo hắn, cô còn định kéo ra, ai dè giây sau đã sùng bái thế này đâu?

Khải Minh Kiệt vừa đắc ý cười giờ đã nồng nặc mùi dấm. "Chú idol là tên lần trước đi với hai người hả?"

"Sao biết? Ông theo dõi hả?"

"Trả lời câu hỏi đi."

"Ừ, bác tôi đó, sao, đẹp trai không?"

"Bác?" Khải Minh Kiệt mặt đầy chấm hỏi. Vợ hắn còn người thân? Nhìn qua Mộc Thanh Tuyết, cô cười gượng, "Anh trai, em giải thích sau."

"Vậy sao hôm đó vệ sĩ báo anh là hai người hôn nhau..." Khải Minh Kiệt lục lại album. Hai mẹ con ngó đầu vào nhìn, trời, ông vệ sĩ chụp ảnh còn lựa góc dễ hiểu lầm nhất cơ chứ lị!

Mộc Minh Quân bức xúc. "Này, anh em ruột, với cả lúc đó hôn trán mà! Ai chụp mà có tâm thế?"

Mộc Thanh Tuyết đặt tay lên vai hắn. Cô cười tươi, "Hơn nữa, Kiệt, theo dõi?"

Khải Minh Kiệt ném điện thoại đi, chột dạ chuyển chủ đề. "Lại đây, ta chỉ cho con."

Hắn với lấy máy tính, tự hào chỉ dạy cho con trai. Cậu nhóc bật chế độ nghiêm túc, chăm chú nghe giảng. Thấy cậu nhóc đứng mà cứ phải rướn người, Khải Minh Kiệt trực tiếp đặt cậu ngồi lên đùi.

Mộc Minh Quân bất ngờ vì bị nhấc bổng, nhưng rồi những con số lại thu hút sự chú ý của cậu. Hai bố con say sưa thảo luận, hắn chỉ dạy: "Con quá tập trung vào những kĩ năng điêu luyện mới, những kĩ năng cơ bản lại không nắm kĩ..."

Mộc Thanh Tuyết từ đằng sau, mỉm cười nhìn hai bố con hòa thuận. Cô đưa điện thoại lên, chụp một tấm hình.

Sau này chúng ta cùng sống hòa thuận nhé.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK