Mục lục
Phong Nhập - Phượng Tê Đường Tiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khe mông nhỏ nhắn và kín đáo của cô đã bị xâm phạm, thứ dương v*t trơn nhẵn căng cứng từ từ đâm vào, đầu khấc mạnh mẽ tách mở lỗ hậu môn chật hẹp, vừa căng tức vừa đau đớn.

“Á!” Lộc Nhung sợ hãi hét lên.

Cái lỗ nhỏ phía sau này hoàn toàn không phải nơi để làm tình, cơ thể và tâm lý của cô lập tức phản kháng kịch liệt. Cô không hiểu vì sao hắn lại muốn chơi phía sau của mình. Chẳng lẽ chơi lỗ nhỏ của cô không đủ sướng sao?

Nghĩ đến lúc bị bạn trai phá thân, cũng là một vật to lớn cứng rắn đâm mạnh vào cơ thể mình, Lộc Nhung yếu ớt mở to mắt, hai tay bám chặt lấy thân cây, nghẹn ngào khóc nức nở. “Ra ngoài đi… đừng mà… lạ lắm…”

Cô không tài nào tưởng tượng nổi rằng sau lỗ nhỏ, cái mông của mình cũng sắp trở thành món đồ chơi của đàn ông, biến thành nơi chứa đầy tinh dịch của hắn.

Nước mắt lã chã tuôn rơi, cô liên tục giãy giụa, nhưng sự đè ép của người đàn ông từ phía sau không buông tha dù chỉ một giây.

“Ra ngoài sao?” Đôi chân rắn chắc của hắn ghì chặt lấy cơ thể cô, gã cúi đầu trêu đùa, cằm chà xát liên tục vào mái tóc ướt đẫm mồ hôi đến nỗi lớp khẩu trang cũng lỏng ra. Hơi thở nóng rực phả vào da đầu cô: “Tao rút ra rồi, cái mông nhỏ của mày chịu được không, cứ liên tục nuốt chặt thế này cơ mà.”

Một sự đồng điệu kỳ quái len lỏi trong khoảnh khắc ấy. Những điều bẩn thỉu mà người đàn ông nghĩ đến lại trùng khớp với những gì đang hiện ra trong đầu cô. Hắn nghĩ không biết trước khi bị phá thân, cái lỗ nhỏ của cô có khít như thế này không.

“Cái lỗ đê tiện này, chẳng lẽ đã bị ** nát từ trước rồi?” Dù cảm nhận được sự non nớt và chặt khít của nơi đó, hắn vẫn cố tình buông lời tục tĩu, bàn tay thô bạo nhào nặn đôi nhũ hoa mềm mại của cô. “Đồ dâm đãng, từ miệng đến cái mông, có đến ba cái lỗ đều thiếu dương v*t đâm vào.”

“Không có… không có… cái mông chưa từng bị ai đụ… đừng ** vào đó… đừng mà, chú, chú ơi, đừng ** cái mông nhỏ của mèo con…” Những lời của gã đàn ông khiến Lộc Nhung xấu hổ vô cùng, nước mắt lại rơi lã chã, khóc không thành tiếng.

Tiếng “chú” cô gọi liên tục như dòng điện chạy thẳng đến dây thần kinh của hắn. Gã đàn ông hít sâu một hơi, như thể chút lý trí còn sót lại kéo hắn ra khỏi thú tính của mình, lời lẽ có chút an ủi. “Được rồi, không ** sâu đâu, chỉ chơi với cái đầu khấc thôi, sẽ không làm nứt lỗ đít của mèo con đâu.”

Thực ra, hắn cũng không định đi quá giới hạn. Gã nhẹ nhàng nhấp nông ngay cửa hậu môn, mỗi khi cô phát ra tiếng hít sâu vì đau đớn, hắn lập tức rút ra, chỉ để chắc chắn rằng cô thoải mái hơn là cảm thấy đau đớn.

Cứ lặp lại như thế vài lần, Lộc Nhung dần thích nghi với sự hiện diện của thứ đồ vật to lớn đang hành hạ phía sau mình. Cơn đau không biết đã biến mất từ khi nào, chỉ còn lại sự ngứa ngáy và kích thích, ruột non vốn nhạy cảm hơn cả lỗ nhỏ từng chút một cảm nhận rõ từng đường gân nổi trên dương v*t của hắn.

“Có sướng không, cái lỗ nhỏ của em có cảm nhận được từng nhịp gõ của đầu khấc chú đang ** vào không?” Như thể rất khao khát muốn biết câu trả lời, hắn hỏi xong lại hỏi tiếp: “Có sướng không?”

Vừa hỏi, hắn vừa cúi đầu nhìn chằm chằm vào thứ dương v*t tối màu của mình đang ra vào giữa cặp mông trắng muốt của cô gái. Trước đó, nước dâm từ lỗ nhỏ đã chảy không ít vào khe mông, giờ bị hắn ** liên tục, những thứ ướt át ấy bị kéo theo, khiến cho nơi không nên tiết dịch này cũng dính nhơ nhớp.

Phía trước là cô bé trắng mịn, phía sau là cặp mông căng mọng, mỗi một góc độ đều đầy rẫy sự dâm đãng, chẳng chút nào kém phần nhơ nhuốc.

“Ư ư…” Giọng khóc của Lộc Nhung như tan vào tiếng nấc nghẹn, cô không muốn tin rằng mình lại có thể cảm nhận được khoái cảm khi bị đâm vào mông, vừa khóc vừa ấm ức phủ nhận. “Không sướng… ghét lắm…”

Hắn suýt chút nữa bị sự “không thành thật” của cô gái chọc đến bật cười.

Đồ nhóc vô tâm, ** một lúc thì sướng, rồi lại ngoan ngoãn chủ động trong thoáng chốc.

“Đồ dâm đãng, là em đang ghét chú sao? Chú ** đến thế mà.” Gã lẩm bẩm không hài lòng, lực nhấp mạnh hơn, bàn tay nắm chặt lấy cặp mông, ép chúng tách sang hai bên. Mỗi cú đâm của hắn khiến thân thể nhỏ nhắn của cô rung chuyển, đến mức cái cây cô ôm lấy cũng lay động theo.

Từ phía sau, mỗi nhịp thúc đều khiến mũi chân cô không tự chủ nhón lên, cả người ép sát thân cây hòng tránh khỏi sự xâm phạm quá đáng. Thế nhưng, đôi môi cô bé lại vô tình cọ vào lớp vỏ cây sần sùi, một cảm giác buốt nhói lan khắp toàn thân.

Cơn khoái cảm ập đến, nhưng ngay sau đó là sự trống rỗng của dư âm sau cao trào. Nước dâm từ lỗ nhỏ chảy ra xối xả, để lại trên thân cây những vệt ẩm ướt sẫm màu.

Nơi đang bao lấy đầu khấc bất chợt siết chặt rồi lại nới lỏng. Ngay giây phút dương v*t tuột ra ngoài, gã đàn ông nhanh tay đỡ lấy vòng eo mềm nhũn không chút sức lực của cô. Hắn đang định mở miệng hỏi có phải bị đau ở đâu không thì đã thấy cô gái vừa khóc vừa rên, bàn tay nhỏ vội vàng che lấy hạ thân.

Nhưng vẫn không kịp ngăn lại dòng nước dâm chảy qua kẽ ngón tay.

“Che cái gì chứ.” dương v*t hắn nhanh chóng trượt về lại khe mông, gã thô bạo gạt tay cô ra, ngón cái vô lại bắt đầu xoa nắn âm hạch đang run rẩy, thỉnh thoảng lại chạm nhẹ vào cửa âm đ*o vẫn đang co thắt. Gã không chút áy náy mà buông lời xin lỗi giả dối. “Là lỗi của chú, chỉ mải ** cái lỗ sau, quên mất lỗ nhỏ của con mèo dâm đãng này vẫn còn đói.”

Cô gái bị ngăn cản, lại miễn cưỡng nắm lấy cổ tay hắn. Lộc Nhung muốn từ chối, nhưng lại không có chút sức lực nào. Cô cắn chặt môi, cố gắng không để bản thân bật ra những tiếng rên dâm dục, hòng che giấu cảm giác bị kích thích đồng thời ở cả hai nơi.

“Chậc, chú chỉ có một cái dương v*t thôi, lỗ nhỏ của em tạm nhường một chút đi.” Gã tiếp tục chơi đùa với hạ thân của cô, thấy cô dần buông lỏng, hàm răng cũng buông tha cho bờ môi đã in dấu vết, hắn mới giả vờ thở dài.

Nhường nhịn cái gì chứ? Lộc Nhung không hiểu ý hắn. Gã đàn ông này thân hình cao lớn, chỉ cần dùng mấy ngón tay là đủ khiến cô phun ra nước dâm.

Đang băn khoăn, ngón tay đang trêu chọc âm đ*o của cô bất ngờ rút ra, đôi môi lỗ nhỏ khép không chặt, cùng với hai cánh môi hồng hào lộ ra, trông đến đáng thương, yếu ớt như đang chờ đợi bị tiếp tục xâm chiếm.

Giữa ánh mắt đầy lo lắng của cô, hắn thò tay vào túi, rút ra chiếc điện thoại giống hệt như của cô, chỉ khác màu. Ngón tay khẽ lướt trên màn hình vài cái, rồi bật chế độ rung.

Tiếng rung vang lên ầm ầm như một bàn tay vô hình bóp nghẹt lấy từng tiếng thổn thức mắc kẹt nơi cổ họng cô gái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK