Tô Hồng còn chưa kịp suy nghĩ, đã có người thay hắn trả lời cho vấn đề của Đồng Hân.
Âm thanh trầm thấp mang bên trong vẻ lạnh lùng vang lên từ phía sau, uyển chuyển như tiếng chuông chậm rãi gõ nhẹ….
Tóc gáy cả người hắn dựng lên, hoàn toàn không nhận ra Mục Tịch Triều đến từ lúc nào! Lẽ nào là cùng lúc Đồng Hân đến đây???
Đồng Hân trợn to mắt, run run rẩy rẩy nhìn Mục Tịch Triều: "Mục tổng…ngài, ngài sao lại…."
Hiện tại Mục Tịch Triều đã thay âu phục nghiêm chỉnh vừa rồi quay hình, mặc vào một chiếc áo khoác nhung màu xanh thầm, thờ ơ lạnh lùng đứng sau lưng Tô Hồng nói:
"Tôi đến đưa cậu ấy về khách sạn…"
Đồng Hân: "…!"
Cô khó mà tin được nhìn Tô Hồng một chút, lại nhìn sang Mục Tịch Triều một chút.
Câu nói này là có ý gì? Ngài ta muốn đưa cậu ấy đến nơi nào?
…Tại sao Tô Hồng đã là người trưởng thành lại cần