Tô Hồng tò mò nặn nặn cằm, chỉ thấy biểu hiện của nữ tử biến hóa thất thường, qua hồi lâu mới nói: "Người trong lòng của công tử…sẽ không phaỉ là đàn ông chứ?"
Làm sao nàng càng nghe lại càng cảm thấy không đúng, bắt đầu là thân cao tám thước liền đủ khiến người khác kinh sợ rồi, còn có thân thủ bất phàm, loại nữ tử tố chất dã man này không biết nhà ai mới khả năng có được!
Tô Hồng không chút do dự nào mà gật gù: "Đúng vậy, cô không kỳ thị chứ?"
Nữ tử: "…Không, không dám!"
Tô Hồng hiểu rõ liền ô một tiếng, có chút hài lòng gật gật.
"Ngược lại quên hỏi, tối đến như vậy rồi, thoạt tiên vì sao cô nương đi vào ngọn sơn cốc này?"
Nữ tử như mới vừa trải qua một hồi vui mừng xen lẫn đau thương sâu sắc, bây giờ không buồn cũng không vui nhìn Tô Hồng, sắc mặt lạnh nhat nói: "Đại khái là …trước kia tôi sống ở tại bên trong tòa thung lũng này."
Bước chân Tô Hồng dừng lại, muốn xoay người xác nhận gì đó, đột nhiên cảm thấy trước mắt một trận đóm đóm loạn xạ, trời đất quay cuồng.
"Ô…?"
Hình ảnh cuối cùng, là vẻ mặt nữ tử nghiến răng nghiến lợi dưới bầu trời đêm-
"Quấy rối chuyện tốt của lão nương đây còn chưa tính, lại còn mơ ước đến giáo chủ!!!"
...
Tiếng sáo trúc mềm mại uyển chuyển bên tai, trướng màn lụa mỏng manh mơ màng che phủ nét mặt, sơn hào hải vị bày trên đĩa ngọc trắng cùng mỹ tửu trong bình đá ngọc thạch từng món được trưng bày trên bàn ở cạnh giường, nói bên trong là hoàng cung sợ rằng cũng không hề khuếch đại.
Một trận ngứa người đến run rẫy, đem Tô Hồng từ trong cơn hôn mê gãi tỉnh dậy, mở mắt ra nhìn thấy đầu tiên là cảnh tượng xa hoa cùng phóng túng này.
Nhưng điều càng làm tâm thần người ta chấn động…chính là một nam tử xinh đẹp tuyệt trần đang sử dụng lông chim nhẹ nhàng trêu chọc hắn.
Dù đang ngay ngắn nằm tựa ở trên giường, đối phương vẫn mặc một thân cẩm bào nặng nế với tay nghề chế tác tinh xảo công phu, màu đen huyền tôn lên vẻ đẹp xán lạn của vạn vật trong tinh hà, tràn ngập vẻ bí mật sâu xa huyễn hoặc và khí chất bá đạo nồng đậm
Hơn nữa lồng ngực đối phương lộ ra một nửa, mơ hồ có thể thấy được bên trong vạt áo cơ ngực rắn chắc, phần gầy phía trên thon dài tinh tế, chiếc cằm nhọn cùng nốt chu sa giữa hàng lòng mày làm càng tô đậm thêm vẻ xinh đẹp điển trai---
Nhưng chỉ cần đối diện với cặp mắt phượng hẹp dài khiêu khích phía trên, tuyệt đối sẽ liền muốn thần phục ngay ở dưới chân thiên hạ bễ nghễ quyến rũ này.
"Nghe nói, ngươi muốn gặp ta?"
Âm thanh trầm thấp lại mê hoặc khàn khàn hỏi, vẩy vào màng tai người có chút ngứa, khiến trái tim rung lên mãnh liệt
Nam tử tay chống đầu, tóc đen như mực rời rạc trải khắp giường, dịu dàng nở nụ cười, trái tim trong lòng ngực Tô Hồng như lỡ mất một nhịp.
"Ta…Ta nghĩ…"
Mặt Tô Hồng đỏ ửng lên, hao hết tâm tư muốn nói ra những điều gì đó tốt đẹp để đầy lùi cảm xúc hiện tại, nhưng chẳng ngờ tới khi cúi đầu xuống, phát hiện bản thân bị cởi sách áo quần trói gô lại.
Tô Hồng:???
Đây gọi là phương pháp đặc biệt để chơi đùa sao????
"Ngươi muốn cái gì, hả?"
Nam tử duỗi ra ngón tay thon dài, nhẹ nhàng xẹt qua lòng ngực Tô Hồng-thân thể này năm nay vừa mới được 20 tuổi, trên tấm thân gầy khỏe mạnh bao phủ một tầng mỏng bắp thịt, da dẻ căng mịn, mang lại xúc cảm rất tốt….
"Đừng, đừng gãi ta!"
Mặt Tô Hồng lại một lần nửa đỏ lên, bị trói thật chặt, đến động cũng không động được, chỉ có thể thấp giọng khẩn cầu nói.
Ánh mắt nam tử uyển chuyển, vành môi nở nụ cười: "Vậy ngược lại ngươi nên nói một chút xem…Bạch y Tô Hồng cùng cây Kinh Hồng kiếm tiếng tăm lừng lẫy, tại sao muốn gặp ta đây?"
"Ta, ta chỉ là muốn gặp gỡ ngươi…."
Tô Hổng khổ không tả được, nghĩ thầm đại ca ngươi nhanh dừng tay, nếu không vạn nhất ta bị ngươi làm cho cứng rắn lên, không phải cả hai đều lúng túng à!!!!
Mà đối phương hoàn toàn không thèm để ý, tiếp tục dùng đầu ngón tay trắng nõn di chuyển theo lồng ngực Tô Hồng một đường trượt đến cầm của hắn, nâng mặt Tô Hồng lên, nhẹ giọng cười nói:
"Hạ Tinh Hoàng ta cùng chính đạo võ lâm tại Trung Nguyên trước giờ đối nghịch nhau như nước với lửa, mà Tô Thiếu Hiệp cũng đã nhiều lần đụng phải nòng sung của ta rồi, thật đặc biệt khiến người khó hiểu nha"