Mục lục
Bà Xã Anh Chỉ Thương Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: ChiMy
Người phụ nữ quyến rũ giương môi, cặp chân nhanh chóng leo lên hông cường tráng của người đàn ông, càn rỡ nâng mông —
"Phịch!" Một tiếng vang thật lớn, cả cơ thể không mảnh vải của người phụ nữ bị ném xuống đất thật mạnh.
Cô không hiểu nên ngẩng đầu lên, vừa rồi tất cả đều đang tốt đẹp, mình cũng cảm thấy nơi đó của Đằng thiếu cứng rắn, vận sức chờ phát động.
—— Nhưng trong nháy mắt, mặt mũi Đằng thiếu tái nhợt ném cô từ trên giường xuống, không chút lưu tình, giống như ném một thứ rác rưởi không cần thiết, ánh mắt lạnh như băng khiến cô không rét mà run.
"Đằng thiếu, Nhu Nhi làm cậu tức giận sao?" Phương Y Nhu yếu ớt hỏi, hôm nay cô phải tốn rất nhiều tiền mới được leo lên giường của Đằng thiếu, cứ như vậy mà đi, quả thật rất không cam tâm!
"Cút!" Sắc mặt Đằng Cận Tư âm trầm đến dọa người, nắm chặt quả đấm giống như tùy lúc sẽ vung tới, Phương Y Nhu sợ tới mức run lẩy bẩy, liền cút ra khỏi cửa.
Trong lòng âm thầm suy nghĩ: chẳng lẽ Đằng thiếu thật sự bất lực? Như thế còn . . . . . có thể chịu được? Đàn ông ưu tú như vậy sao phương diện kia lại không được? Nam Cung Thần lại dám chơi cô! Muốn chết sao!
Trong bóng tối Đằng Cận Tư chợt đấm một quyền lên tủ đầu giường, "Rầm" một tiếng vang thật lớn, nứt ra.
Đáng chết! Anh cư nhiên không làm được loại chuyện đó với những người phụ nữ khác! Ngược lại còn khiến anh thấy ghê tởm! Thật là con mẹ nó gặp quỷ!
Lấy điện thoại ra bấm số của Nam Cung Thần, dục hỏa đã bị khơi dậy, phải tìm người dập tắt mới được! Mà cô gái kia, không thể nghi ngờ là lựa chọn thích hợp nhất!
*****
"Thần, nhanh một chút! Người ta thật là muốn. . . . . ." Một người đẹp hấp dẫn nâng ông dùng sức cọ lên phần dưới của người đàn ông, phát ra thanh âm quyến rũ.
"Bảo bối ngoan ~~ anh lập tức khiến cho em thoải mái." Người đàn ông cười tà, chuyển động mãnh liệt hơn.
Nhưng tiếng chuông đoạt mệnh chợt vang lên khiến anh ngừng động tác lại, bởi vì đây là điện thoại của BOSS lớn, nếu anh dám không nghe, kết quả nhất định là: lôi ra —— đánh chết!
Vì vậy, Nam Cung Thần đang "này nọ í é í é" với bạn gái vô cùng oán giận nhấn nút trả lời, trong lòng thầm nghĩ: Lúc này không phải cậu chủ nên ở trên giường với Phương Y Nhu, Phương đại tiểu thư “mây mưa thất thường” ư? Sao có thể gọi điện ình đây?
"Lập tức, lập tức mang cô gái kia đến phòng 5818 cho tôi!" Sau đó chính là tiếng "Tút tút tút", nếu không phải xác định đây là điện thoại của Đằng thiếu, anh sẽ hoài nghi người nọ là bị bệnh thần kinh!
"Tôi thật là đáng thương mà! Hơn nửa đêm bảo tôi đi đâu tìm người đây! Đây rõ ràng là muốn giết người mà! Ban ngày nhìn thấy thì làm như không thấy, buổi tối không thấy thì lại muốn tìm, có kiểu giày vò người thế này sao?"
Mặt Nam Cung Thần như đưa đám, không ngừng lầm bầm. Cô gái kia thấy người đàn ông sắp rút lui, xoay mạnh một cái liền ngồi cưỡi ở trên người đàn ông, chuẩn bị chuyển động lên xuống, liền bị đẩy ngã sang một bên.
"Cô có bệnh sao! Ai cho phép cô cưỡi lên người ông đây! Cô cho rằng ông đây là loại đàn ông tùy tiện cho cô cưỡi à! Cút ngay!" Nam Cung Thần hầm hừ, một cước đá văng cô gái trên người, đứng dậy mặc quần áo.
Trên mặt viết mấy chữ to: bây giờ ông đây rất khó chịu, sau đó đùng đùng nổi giận đá cửa đi ra.
Người phụ nữ ngã ngửa trên giường nhổ một cái về phía bóng lưng vừa biến mất: anh mới có bệnh! Cả nhà anh đều có bệnh! Cũng chỉ là đàn ông thôi! Lần sau để bà đây gặp được đánh cho ngất xỉu sau đó cường bạo anh! Xem anh còn chảnh cái gì!
Ngồi trên xe, Nam Cung Thần nhảy mũi một cái, kỳ lạ sờ sờ lỗ mũi, đạp chân ga, lên đường.
------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK