• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Anh Lưu, tình trạng của cô Cố ngày càng tồi tệ hơn rồi!" Bác sĩ Triệu vội vã chạy qua nói: "Một khi thời gian phẫu thuật lần này bị bỏ lỡ, sẽ rất rắc rối."

Lời mà bác sĩ nói, khiến cho từ “mềm lòng” trong đầu Lưu Hoài Khang biến mất. Anh rụt tay lại, nhìn xuống phía Khiết Ninh hỏi lại một lần nữa: “Khiết Ninh, em nghĩ kỹ chưa?

Trong lòng Khiết Ninh trầm xuống.

Cô vốn muốn cược một phen.

Đặt cược rằng cô và Lưu Hoài Khang đã ở bên nhau hai năm trời, liệu giữa hai người có tình cảm hay không? Anh ấy ở tuổi này mà vẫn chưa có con, liệu anh có để cho cô giữ lại đứa trẻ này không?

Nhìn thấy vẻ mặt do dự của Lưu Hoài Khang, cô đã nghĩ rằng mình thắng cược nhưng kết quả là khi nghe bác sĩ nói xong những lời đó, vẻ mặt Lưu Hoài Khang trở nên thờ ơ lạnh lùng, làm cho tim cô tan nát.

Lưu Hoài Khang trở nên sốt ruột khi thấy cô không nói gì cả.

Anh chưa ngắt cuộc gọi, và đã báo địa chỉ cho người đầu dây bên kia. Đó là địa chỉ ngôi nhà mà Khiết Ninh mới mua ở vùng ngoại ô phía Tây. Giống như nếu Khiết Ninh không đồng ý, anh sẽ kêu người đi bắt Khiết Thành ngay vậy.

"Nghĩ xong rồi sao?" Khiết Ninh đưa tay ôm chặt bụng, như thể kiềm chế bản thân khỏi sự run rẩy, cô cong đôi môi đỏ lên: "Tôi muốn 240 tỷ, và cũng muốn chấm dứt mối quan hệ của chúng ta!"

Số tiền cô yêu cầu rất lớn, nhưng Lưu Hoài Khang đồng ý mà không nhăn mày lấy một cái: "Anh sẽ bảo Trần Nhạn chuyển tiền vào tài khoản của em."

"Được, vậy thì cảm ơn anh Lưu." Khiết Ninh mỉm cười, giả vờ thư giãn: "Cũng phải thôi, tôi vốn là một thứ giải trí được anh nuôi, nếu thực sự phải sinh đứa trẻ này, anh mới là người có tội nhất."

Nói xong, cô không nhìn người đàn ông đó nữa, quay người rời đi.

Nụ cười gượng gạo và khuôn mặt tái nhợt đó của cô khiến Lưu Hoài Khang cảm thấy có lỗi, đến khi người ở đầu dây bên kia điện thoại gọi to mấy tiếng anh mới sực tỉnh, đáp lại một tiếng không cần nữa rồi cúp điện thoại.

Khiết Ninh đi theo bác sỹ vào phòng mổ.

Có vài bác sĩ và y tá đang đứng trong phòng phẫu thuật, tất cả đều căng thẳng, cau mày, dường như họ rất lo lắng trong ca phẫu thuật hiến thận này, trên bàn mổ bên cạnh là một phụ nữ trẻ mặc đồng phục bệnh viện.

Cô ấy tóc dài màu hạt dẻ, làn da trắng, không chút sức sống.

Khiết Ninh nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy, một suy nghĩ xẹt qua trong đầu cô. Cô cứ có cảm giác đã từng nhìn thấy người này ở đâu rồi, nhưng không kịp có thời gian để nghĩ kỹ hơn, thuốc được tiêm vào trong cơ thể cô đang dần phát huy tác dụng, cô từ từ khép mi mắt lại.

Khi Khiết Ninh mở mắt ra một lần nữa, thì cô đang trong một phòng bệnh khác, bầu trời bên ngoài cửa sổ tối đen.

Cô đã thử ngồi dậy, nhưng cơ thể rất yếu, một lúc sau, có y tá đến để thay thuốc cho Khiết Ninh và nói với cô rằng đây là hiện tượng bình thường sau phẫu thuật, rằng mai cô sẽ ổn hơn.

Khiết Ninh hỏi: "Con của tôi không còn nữa rồi, phải không?"

"Đúng vậy, cô tiến hành ca phẫu thuật, nên không thể giữ được đứa trẻ." Y tá đáp một cách thô lỗ.

Cô y tá có lẽ không muốn nói thêm gì nữa, thay thuốc xong rồi vội vã đi ra. Khiết Ninh sờ xuống bụng, trong lòng nổi lên từng đợt chua xót, cực kỳ khó chịu buồn bã.

Cuối cùng thì cô cũng không thể giữ được đứa bé ngoan cường kia nữa.

Khiết Ninh ăn ít đồ ăn y tá đưa đến, nằm ngây người một lúc rồi ngủ thiếp đi.

Khi cô thức dậy vào ngày hôm sau, cơ thể đã khỏe hơn nhiều, đã có thể ngồi dậy được.

Cô nghe các y tá nói rằng ca phẫu thuật thay thế thận rất thành công. Vị hôn thê của Lưu Hoài Khang không xuất hiện phản ứng đào thải. Sáng sớm nay đã tỉnh rồi, còn được Lưu Hoài Khang tận tình chăm sóc, một bước cũng không rời.

Cô còn nghe nói rằng, Lưu Hoài Khang và vợ sắp cưới của anh là thanh mai trúc mã, lớn lên cùng nhau, hai nhà cũng có mối quan hệ rất tốt. Trước kia, cô ấy đi du học ở nước ngoài. Lần này trở về không chỉ vì chữa bệnh, mà còn vì cuộc đính hôn với Lưu Hoài Khang.

Khiết Ninh lắng nghe những lời bàn tán của các y tá rồi mỉm cười.

Lúc trước, khi đọc được những tin đó, cô đoán rằng Lưu Hoài Khang đã có hôn thê, nhưng cô không ngờ đó lại là sự thật, mà anh còn rất chung tình, chờ đợi vị hôn thê của mình trở lại từng ấy năm.

"Ting" điện thoại di động của Khiết Ninh thông báo có một tin nhắn mới.

Đó là tin nhắn thông báo Lưu Hoài Khang chuyển khoản thành công 240 tỷ vào tài khoản cô, còn có hai tin nhắn messenger nữa. Lưu Hoài Khang nói rằng đã mua một ngôi biệt thự ở Vịnh Hạnh Thủy dưới tên cô.

Khiết Ninh gửi lời cảm ơn một cách rất lịch sự, rồi chặn nick anh mà không ngần ngại một chút nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK