• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người kinh ngạc nhìn lại, chỉ thấy đột nhiên có một gương mặt khổng lồ do ngọn lửa hội tụ giữa bầu trời, cười gằn với bên dưới, bàn tay tạo từ ánh lửa giáng từ trên trời xuống, đánh về phía Thiên Cơ đại điện.

“Viêm Dung Lão Tổ?” Tân Nhiễm Tử kinh hãi hét lên thành tiếng, giơ tcc lên, hai pho tượng đá như hai con thú lớn trước cửa Thiên Cơ đại điện đột nhiên cử động, cùng phun ra ánh sáng sặc sỡ về phía bầu trời. Thần quang chiếu rọi không trung, bảo vệ toàn bộ ngọn núi.

Đây là cơ quan thú bảo vệ của Thiên Cơ môn, tương đương với cường giả cảnh giới Vô Cấu.

Nhưng ngay lúc này làn sương đen bao phủ bầu trời, không ngờ từ trong lớp khí đen đó xuất hiện hàng ngàn con mắt, chiếu kín người con cơ quan thú kia, ngăn chặn chúng lại, khiến chúng không thể động đậy, không ngừng đập vào cột sáng, tạo ra từng luồng thần quang.

“Vô Mục Thiên Yêu?” Tân Nhiễm Tử thầm kinh hãi.

Không chỉ vì đối thủ quá mạnh, đáng sợ hơn nữa là Viêm Dung Lão Tổ và Vô Mục Thiên Yêu thuộc về hai đại tiên môn là Hạo Thiên môn và Thái Âm môn, là hai tiên môn đỉnh cấp tại Trường Thanh giới.

Nghĩ đến đây, Tân Nhiễm Tử đã thấy biết không ổn rồi.

Lúc này trên bầu trời lại có vô số tu sĩ bay tới, ai nấy đều đeo mặt nạ ác quỷ, không ngờ trên áo choàng đen lại thêu hình vẽ ngọn lửa và đầu lâu.

Đây là trang phục tiêu biểu cho ma môn.

Đương nhiên Hạo Thiên môn và Thái Âm môn không phải Ma môn, họ làm vậy chỉ là để mượn danh nghĩa ma môn làm việc mà thôi.

Thấy cảnh tượng này, Ninh Dạ đã hiểu: “Bọn chúng định diệt môn!”

Không cần hỏi vì sao lại như vậy, Ninh Dạ biết, chắc chắn là chuyện Thiên Cơ điện đã bại lộ.

Tiên môn ở Tân Tiểu Diệp sẽ tuyệt đối không cho Thiên Cơ môn có cơ hội vùng dậy lần nữa.

Tân Nhiễm Tử cũng đã hiểu chuyện này, ông quát lớn một tiếng, đã ném một cái mõ ra.

Cái mõ kia hiện lên, phát ra một tiếng vang thanh thúy, một loạt phạn âm vang vọng ập về phía người của tiên môn đang lao tới. Phạn âm vang lên, thân thể đám người trong tiên môn kia lay động như ngọn nến trước gió.

Đúng lúc này một giọng nói nho nhã lại vang lên: “Sao phải khổ thế?”

Nương theo âm thanh này, đất trời đột nhiên biến thành hai màu đen trắng, ngay cả ngọn lửa cũng hóa thành màu đen, sấm sét lại hóa thành màu trắng.

Trời đất trắng đen, một quân cờ màu đen xoay tròn bay tới, khiến cho toàn bộ không gian thời gian như đông cứng lại.

Vạn vật tĩnh lặng.

Quân cờ đen hạ xuống cái mõ, tạo thành một âm thanh lanh lảnh, sau đó từ từ rạn nứt. Sau đó cái mõ nứt nẻ, toàn bộ trời đất đen trắng cũng nứt vỡ, nhưng lại hóa thành hình dạng bàn cờ, tiếp theo vô số quân cờ trắng đen bay tới...

“Hắc Bạch thần cung?” Tân Nhiễm Tử kinh hãi.

Quả nhiên Hắc Bạch thần cung cũng tới ư?

Cửu Đại Tiên Môn tại Trường Thanh giới đã có ba thế lực tới đây, mà Hắc Bạch thần cung là tiên môn có thực lực mạnh nhất trong Cửu Đại Tiên Môn. Tân Nhiễm Tử biết trận chiến này đã định trước, không thể trốn thoát.

Nhưng chó cùng rứt giậu, Tân Nhiễm Tử đã khởi động tất cả cơ quan trận pháp của Thiên Cơ môn.

Chỉ trong nháy mắt, Thiên Cơ đại điện đã bắn ra vô số cơ quan, cấm chế khởi động, pháp lực xoay chuyển, trên không trung xuất hiện hàng ngàn hàng vạn cảnh tượng, đủ loại kỳ thú như tiên hạc, tê giác khổng lồ, phượng hoàng sặc sỡ, hổ lửa, báo tuyết, long mã... vạn thú ngâm vang, uy thế vô biên. Còn có đủ loại bảo khí như lọng che, ô lớn, khánh ngọc... hiện lên trên không trung, ánh sắc rực rỡ, nhưng đều bị trời đất hai màu đen trắng nhuộm thành một khoảng đen thui, khiến cho ánh sáng ảm đạm, trăng sao cũng thất sắc.

Tân Nhiễm Tử lại càng kinh hãi.

“Sao lại như vậy?”

Hắn kinh ngạc là vì đại sơn hộ sơn quan trọng nhất của Thiên Cơ môn lại không hề khởi động.

Tân Nhiễm Tử đã biết không ổn, hét lớn: “Tất cả mọi người mau rời khỏi đây, chạy đi!”

“Còn định chạy ư?” Giọng nói nho nhã trên bầu trời hừ một tiếng: “Nơi này đã bị chúng ta phong tỏa, ta không cho phép, ai trốn được đây? Tân Nhiễm Tử, giao Thiên Cơ điện ra, Thiên Cơ môn còn có thể lưu lại.”

Thiên Cơ điện? Thế này là sao? Mọi người đều khó hiểu.

Tân Nhiễm Tử hét lớn: “Nhạc Tâm Thiện, ngươi tưởng ta sẽ tin mấy lời xằng bậy của ngươi chắc? Các ngươi giả mạo ma môn đến đây rõ ràng đã mang tâm tư nhỏ cỏ tận gốc, diệt sạch môn phái chúng ta!”

Không ngờ lại là Chấp Tử Chi Thủ - Nhạc Tâm Thiện?

Mọi người kinh hãi.

Đây là người đứng đầu Thập Nhị Thiên Cương của Hắc Bạch Thần Cung, Chấp Tử thành chủ, đại năng Vô Cấu đỉnh phong đứng hàng thứ năm của Hắc Bạch thần cung, chỉ một mình hắn là đủ diệt sạch toàn bộ Thiên Cơ môn, huống hồ còn có Viêm Dung Lão Tổ và Vô Mục Thiên Yêu giúp đỡ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK