~~~~~~~~
Trong mấy năm nay, Tô Hải Thành vẫn luôn ở thương trường thành phố D lăn lê bò lết, quen nhìn đối thủ lừa gạt lẫn nhau cùng lợi dụng nhân tâm, hắn đã sớm bồi dưỡng ra một thân khí chất thương nhân độc đáo, giờ phút này, Tô Hải Thành tuy rằng chỉ là lẳng lặng ngồi trên sô pha, nhưng vẫn có vẻ không giận tự uy, khí thế kinh người.
Nghe Tô Vãn gọi, ánh mắt Tô Hải Thành chợt tắt, không tự chủ được hừ lạnh một tiếng...
“Hừ, con còn biết ta là ba con?”
Tô Vãn có chút vô tội cắn cắn môi, Tô Duệ vẫn luôn đứng ở phía sau cô nghe Tô Hải Thành ngữ khí rõ ràng bất thiện, ánh mắt nhíu lại, sắc mặt lạnh băng liếc mắt nhìn Tô Hải Thành một cái, có lẽ là một cái liếc mắt này của Tô tướng quân quá mức sắc bén, lập tức đã bị Tô Hải Thành phát hiện ra.
(liếc có một cái hà cũng bị phát hiện:v)
Hai nam nhân bốn mắt chạm nhau, vốn định đối với Tô Duệ ra oai phủ đầu, Tô Hải Thành lại ở dưới ánh mắt phi thường sắc bén của Tô Duệ mà dần dần bại trận.....
Người thanh niên này, mũi nhọn quá thịnh!
Tô Hải Thành lúc này mới lần đầu tiên thu hồi sự khinh thường của bản thân, lẳng lặng quan sát thanh niên phía sau con gái nhà mình, hắn đứng ở cửa mặc tây trang thoải mái khéo léo, một đầu tóc ngắn cũng xử lí thật gọn gàng.
Người có thân phận giống như Tô Hải Thành, nhìn người chưa bao giờ nhìn tướng mạo, mà là nhìn khí độ cùng cử chỉ.
Hầu như là ngay ánh mắt nghiêm túc quan sát đầu tiên, Tô Hải Thành trong lòng chấn động, thanh niên trước mắt cho hắn cảm giác thật sự là quá mức chấn động!
Tô Hải Thành tự hỏi mình cũng là người duyệt nhân vô số, nhưng giống như thanh niên này, chỉ liếc mắt một cái liền làm hắn bại trận, mỗi cái tư thế đều mang theo sự hoàn mỹ ưu nhã cùng khí chất cao quý.
Này……
Có thể sai lầm ở chỗ nào hay không? Tưởng Du rõ ràng nói với mình cái người trẻ tuổi Tiêu Khải này chỉ xuất thân từ một diễn viên thế thân đánh võ?
“Cậu…… cậu là Tiêu Khải?”
Không tự chủ được, Tô Hải Thành cau mày hỏi một câu.
Tô Duệ nhướng mày, không chút để ý gật gật đầu...
“Con là Tiêu Khải, lần đầu gặp mặt, chú Tô khỏe!”
“Cậu khỏe, cậu khỏe.”
Tô Hải Thành nghe Tô Duệ nói, đối với khí tràng cường đại của Tô Duệ, cũng theo bản năng hướng về phía hắn gật gật đầu.
Đương nhiên, giờ khắc này Tô Hải Thành đối với Tô Duệ ấn tượng đầu tiên đề cao không ít, ít nhất lúc này khí độ của Tô tướng quân so với hình tượng phượng hoàng nam* trong tưởng tượng của hắn hiếu thắng hơn gấp trăm lần, nhưng, ngay cả như vậy hắn cũng không thể trơ mắt nhìn con gái của mình cùng người này tự do ở bên nhau xằng bậy được.
“Cậu nếu kêu tôi một tiếng chú, tôi liền kêu cậu là Tiểu Tiêu, Tiểu Tiêu à, tôi nghe Tưởng Du nói cậu vừa mới đến thành phố D, tìm được công việc chưa?”
Cáo già không hổ là cáo già, thời điểm hai người vừa mới vào cửa, Tô Hải Thành rõ ràng bày ra cái tư thái đi hỏi tội, hiện tại nhìn thấy khí tràng quá áp bức của Tô tướng quân, Tô Hải Thành lập tức sửa đổi chiến thuật của mình.
Mà Tô Duệ một bên nghe được Tô Hải Thành hỏi chuyện, thần sắc lạnh lùng trên mặt giảm không ít.
Loại cảm giác bị cha vợ khảo hạch bắt bẻ này, làm Tô tướng quân cảm thấy không tồi.
“Con tạm thời không nghĩ đến chuyện tìm việc làm, tính…… tự mình gây dựng sự nghiệp!”.
Tự mình gây dựng sự nghiệp?
Tuổi còn trẻ khẩu khí thật không nhỏ.
Tô Hải Thành híp mắt cười cười.
“Hiện tại người trẻ tuổi a, chính là có lí tưởng như vậy! Bất quá…… Chỉ có hai mươi vạn tài chính khởi đầu mà nói, muốn ở thành phố D đánh ra một mảnh thiên địa vẫn rất khó!”
Đây là nghệ thuật nói chuyện của thương nhân, Tô Hải Thành biết rõ hai đứa con gái của mình mỗi người cho Tô Duệ mười vạn, hắn cũng không nói ra, chỉ là lấy phương thức như vậy nói ra, một là nói móc Tô Duệ đến gây dựng sự nghiệp cũng phải dựa vào nữ nhân, thứ hai là thử nhiều hơn một chút....
Nếu ngươi muốn tiền chỉ cần nói một con số, chỉ cần là tiền có thể giải quyết vấn đề đều không thành vấn đề.
“Chú Tô nói đùa.”
Nghe Tô Hải Thành nói, Tô Duệ cũng cười cười.....
“Hai mươi vạn còn chưa đủ để con mua cho Tiểu Vãn một bộ lễ phục.”
Nói như vậy, Tô Duệ nhịn không được một tay ngăn lại bả vai Tô Vãn, cũng không màng cha người ta ở một bên nhìn, cười tủm tỉm liền hướng một bên mặt Tô Vãn mà hôn nhẹ một cái.
“Vợ, em nói có đúng không?”
Tô Vãn hướng về phía Tô Duệ chớp chớp mắt, trước khi Tô Hải Thành tức giận đem một tấm thẻ ngân hàng ra, đưa tới trước mặt Tô Hải Thành.
“Ba, nơi này là 7 vạn đồng tiền, ba lấy về đưa cho Tưởng Du. Tiền thừa chúng con sẽ không lấy, Tiêu Khải anh ấy có tiền, anh ấy sẽ không dùng tiền của Tô gia chúng ta.”
“A?”.
Vừa mới bị hành động khinh bạc con gái mình của Tô Duệ làm cho tức giận, Tô Hải Thành trầm khuôn mặt, trong mắt đều là giận dữ nhìn Tô Vãn...
“Có tiền? Hắn có thể cho con bao nhiêu tiền? Tiểu Vãn, con còn nhỏ, căn bản là không biết trên đời này nhân tâm hiểm ác! Tiêu Khải, tôi thấy cậu cũng là một nhân tài, chúng ta người sáng mắt không nói tiếng lóng, rốt cuộc cậu muốn tôi ra cái giá như thế nào, cậu mới bằng lòng buông tha con gái của tôi? Con bé còn đang đi học, con bé chơi cùng cậu thì sẽ không dậy nổi!”
Lúc này Tô Hải Thành cũng bất chấp làm bộ ưu nhã, hắn cũng không thể để con gái mình cực khổ nuôi lớn bị bạch nhãn lang lừa đi.
Nghe Tô Hải Thành nói, ánh mắt Tô Duệ cũng sắc bén lên, hắn hơi tiến lên một bước, nhìn chằm chằm vào Tô Hải Thành, khóe môi gợi cảm nhếch lên một độ cung có chút quỷ dị.
“Không biết xí nghiệp Tô thị của chú Tô trị giá bao nhiêu tiền?”
Nghe Tô Duệ hỏi, Tô Hải Thành nhịn không được đột nhiên từ trên sô pha đứng dậy.
“Tiểu tử, làm người không nên có lòng tham không đáy, toàn bộ tài sản Tô thị hơn trăm triệu, không phải cậu một ngụm là có thể ăn hết được!”
“Thì ra chú Tô thuộc hàng phú hào tỉ phú!”.
Nghe lời nói của Tô Hải Thành, Tô Duệ vẫn lộ ra vẻ mặt cười như không cười.
“Nếu chú Tô yêu thương Tiểu Vãn như vậy, vì hạnh phúc của cô ấy, cho dù mất đi mấy trăm triệu thì sao chứ? Hay là ở trong lòng chú cô ấy căn bản kém hơn sinh ý cùng tài phú của chú?”
Tiền cùng tình cảm, đến tột cùng cái nào quan trọng hơn?
Tô Duệ bất tri bất giác đem lập trường của mình cùng Tô Hải Thành thay đổi, phải nói, từ đầu đến bây giờ, đều là Tô Duệ khống chế tiết tấu trận nói chuỵên này.
Mà lúc này nghe Tô Duệ hỏi, thần sắc Tô Hải Thành đột nhiên biến đổi, hắn lúc này mới phát hiện mình bất tri bất giác đã lọt vào trong bẫy rập ngôn ngữ của tiểu tử này....
Nếu mình trả lời Tô Vãn so với Tô thị quan trọng hơn, như vậy hắn sẽ nhân cơ hội sử dụng công phu sư tử ngoạm.
Mà nếu mình trả lời là Tô thị quan trọng hơn, hắn cũng đạt được mục đích châm ngòi ly gián quan hệ của mình cùng con gái!
Ở trên thương trường trải qua vô số cuộc đàm phán, Tô Hải Thành nhanh chóng bình tĩnh lại, ánh mắt nhìn kỹ người trẻ tuổi trước mặt, mình chung quy vẫn đánh giá thấp hắn rồi.
“Tiêu Khải, cậu châm ngòi ly gián như vậy căn bản không có bất kì ý nghĩa gì, Tiểu Vãn là con gái của tôi, về sau sản nghiệp của tôi cũng đều là của con bé.”
Tô Hải Thành hướng về phía Tô Duệ cười cười nói nhỏ một câu, tự nhận là đã thấy rõ ràng gương mặt thật của đối phương, Tô Hải Thành lúc này chỉ là chờ Tô Duệ ra giá cuối cùng, sau đó lại có thể cò kè mặc cả..
Đáng tiếc, Tô Duệ vĩnh viễn cũng sẽ không dựa theo kịch bản mà Tô Hải Thành tưởng tượng...
“Chú Tô, con nghe nói Tưởng Du cũng là con gái của chú, nếu chú đem toàn bộ gia sản đều để lại cho hai người con gái, vậy Tiểu Vãn nhà chúng ta chỉ mới được có một nửa mà thôi, chú có thể cho cô ấy cũng chỉ có như thế, mà con……”
Tô Duệ giơ nhấc mi, lần đầu tiên dùng ánh mắt hết sức nghiêm túc nhìn nam nhân trung niên trước mặt.
“Lấy một năm làm hạn định, sau khi Tiểu Vãn thành niên, con sẽ lấy trăm cái Tô thị làm sính lễ, con muốn cho tất cả mọi người ở thành phố D đều biết, trong lòng con, toàn bộ Tô thị, cũng không bằng 1% của Tiểu Vãn.”
Trăm cái Tô thị chính là mấy chục tỷ!
Nghe Tô Duệ hứa hẹn như thế, Tô Hải Thành bản năng muốn mở miệng phản bác, nhưng giờ phút này ánh mắt Tô Duệ đột nhiên trở nên âm u thâm thúy, ánh mắt kia thình lình tràn ngập tính áp bách, làm Tô Hải Thành lời nói tới bên miệng lại đành nuốt xuống..
“Được! Được! Được! Nếu cậu dám hứa hẹn như vậy, chúng ta liền rửa mắt mong chờ!”
Cuối cùng, Tô Hải Thành chỉ có thể chọn nói một câu tàn nhẫn như vậy, liền vẻ mặt tức giận xoay người rời đi.
Mà ngóng nhìn bóng dáng rời đi của ông ấy, Tô Vãn nhịn không được quay đầu nhìn Tô Duệ bên cạnh.
“Anh tính đi cướp ngân hàng sao?”
“Vợ à, đó là trái pháp luật là phạm tội.”
Tô Duệ nhịn không được giơ tay xoa xoa đầu Tô Vãn, tóc của vợ nhà mình vuốt thật thoải mái, hơn nữa còn là tự mình gội, đến bây giờ còn thơm ngào ngạt.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Tô Duệ nhịn không được lại thay đổi.
"Vợ, Vân Nghị cũng đi rồi, đêm nay anh sẽ giúp em tắm rửa được không?”
“Anh còn chưa nói cho em biết tính toán của anh, không cần nói sang chuyện khác!”
Tô Duệ cầm máy liên lạc mã hóa trong tổ chức sát thủ của Tô Ngọc, chuyện này Tô Vãn biết.
Đồng thời cô cũng biết Tô Duệ sẽ không nói những lời nói suông mà mình làm không được, nếu hắn hôm nay ở trước mặt Tô Hải Thành đưa ra lời nói như vậy, vậy thì trong một năm hắn nhất định sẽ lấy ra số tiền này, hiện tại Tô Vãn chỉ lo lắng Tô Duệ sẽ dùng một ít phương pháp quá cực đoan, chỉ là làm nhiệm vụ mà thôi, cô không muốn Tô Duệ quá vất vả.
A, thấy vẻ mặt Tô Vãn không thuận theo, bộ dáng không buông tha, Tô tướng quân đành phải thần bí cười hề hề.
“Vợ à em yên tâm, anh làm việc có chừng mực.”
Hiện tại còn ai đi cướp bóc ngân hàng chứ?
Dùng đầu óc có được không?
Tô tướng quân tuyệt không cho rằng mình là người dựa bạo lực giải quyết vấn đề, ta là người dựa vào chỉ số thông minh cao, lao động bằng trí óc, có biết không?
“Vợ, chẳng lẽ ở trong lòng em anh chính là người bạo lực như vậy sao?”
Tô Duệ lại bày ra vẻ mặt đáng thương hề hề, tràn đầy ai oán nhìn Tô Vãn.....
“Tốt xấu gì anh cũng từng có viện nghiên cứu, đã từng làm tiến sĩ, người làm việc có văn hoá không thể động một chút liền đánh đánh giết giết, quân tử động khẩu bất động thủ.”.
Không động thủ cái quỷ ấy!
Giết người như ma - Tô Đại tướng quân có thể nói ra những lời này, Tô Vãn cũng cảm thấy say, nhưng mà nghe Tô Duệ nhắc tới viện nghiên cứu ánh mắt cô cũng lóe lóe.
Xác thực, tiến vào càng nhiều thế giới nhiệm vụ, nhiệm vụ giả nắm giữ kỹ năng cũng càng nhiều, nhưng mà……viện nghiên cứu virus tang thi gì đó, phá hư cân bằng pháp tắc của thế giới này là bị mạt sát đó có biết không?.
“Anh……”
Tô Vãn còn muốn nói gì nữa, Tô Duệ bên cạnh đã cười cười hướng về phía cô làm cái thủ thế im lặng.
“Vợ, em tin tưởng anh không? Tin anh thì đem tất cả đều giao cho anh là được rồi.”.
“Được rồi.”
Tô Vãn gật gật đầu, cô tự nhiên là tin tưởng Tô Duệ.
Trên thế giới này có thể làm cô tin tưởng tuyệt đối cùng dựa vào như thế, trừ bỏ chính bản thân cô, cũng chỉ có người nam nhân này.
Nhìn thấy Tô Vãn gật đầu, khóe môi Tô Duệ lại câu lên một nụ cười....
Trong thế giới này thiếu nhất chính là cái gì? Hút hàng nhất lại là cái gì?
Có thể ở trong khoảng thời gian ngắn tích lũy tài phú kếch xù, phương pháp thật ra có rất nhiều, mà trong đầu Tô Duệ vừa lúc có một cái công nghệ cao thật thích hợp với thế giới này....
Game võng du [ Lăng Thần] , game online thực tế ảo đứng đầu toàn cầu của công ty TX bỏ vốn trăm tỷ chế tạo ra ở một thế giới khác!
Trò chơi này toàn bộ kỹ thuật trung tâm đều tồn tại trong đầu Tô Duệ*..
(Ai không nhớ thì xem lại chương cuối của TG4 nhie)
Tương lai Tô Duệ vì sao phải nghiên cứu chế tạo ra Tô Tiểu Tô?
Hắn lại vì sao cố tình đem số liệu của Tô Tiểu Tô liên tiếp vượt thời không đến thế giới giả thuyết trong Lăng Thần?
Khoa học kỹ thuật thay đổi nhân sinh.
Này thật ra là hắn ở tương lai để lại cho chính mình hiện tại một phần lễ vật.....
Thế giới Lăng Thần cũng vậy, mà Tô Tiểu Tô cũng vậy......
~~~~~~~~~
Vài TG nữa là tới TG của Tô Tiểu Tô =)))
Theo như các nàng có kinh nghiệm chỉ giáo thì phượng hoàng nam chỉ kiểu đàn ông bám váy đàn bà để thành công nhưng tỏ vẻ thanh cao....