“Là Yêu tộc.”
Ở trong phòng huynh muội Hầu Bỉnh Thần tử vong tràn ngập yêu khí nhàn nhạt.
“Không chỉ có Yêu tộc.”
Nghe Độc Cô Thanh Tửu nói, đôi mắt đẹp của Vân Tiên Nhi ngưng một chút, nàng giơ tay từ trong túi trữ vật lấy ra một tiểu viên kính tinh xảo, chiếu tấm gương ở trong phòng một vòng, sau một trận kim quang hiện lên, một tầng sương đen nhàn nhạt trong không khí ngưng kết ra, quỷ khí âm lãnh làm mọi người ở đây nhịn không được ngưng ánh mắt.
Đây là…… Quỷ tu!
U minh Quỷ Vực quỷ tu!
Lúc này, tâm tình Độc Cô Thanh Tửu cũng rất không bình tĩnh, thì ra đối thủ của mình không chỉ có Yêu tộc, còn có quỷ tộc!
Rốt cuộc là ai làm? Người của Từ Sách hay là người của Diệp Hân?
“Yêu tộc và quỷ tộc thật là càn rỡ! Cũng dám ở dưới chân núi Thiên Vận tông giết người!”
Ở thời điểm Độc Cô Thanh Tửu âm thầm trầm tư, mọi người một bên có được kết luận cuối cùng đều bắt đầu lòng đầy căm phẫn, đáng lẽ Thiên Vận tông đã liên hệ với các đại môn phái liên hợp lại cùng nhau chinh phạt u minh Quỷ Vực và Vạn Yêu sơn, chỉ là những năm gần đây, rất nhiều tông môn vì sự phát triển của họ vẫn luôn chậm chạp không nhất trí với Thiên Vận tông, hiện giờ xảy ra chuyện như vậy, Đại Khí Tông tự nhiên là người đầu tiên đứng ra ủng hộ Thiên Vận tông công khai lên án u minh Quỷ Vực và Vạn Yêu sơn.
Cả ngày này, toàn bộ Hào Quang trấn đều tràn ngập không khí khẩn trương, người của Thiên Vận tông cũng bắt đầu nơi nơi kiểm tra tu sĩ khả nghi.
Mà bạn nhỏ Tô Vãn thân là hung phạm giết người, tối hôm qua lại ngủ một giấc thật ngon, buổi sáng hôm sau liền trực tiếp lôi kéo Tô Duệ ra cửa dạo phố.
“Công tử, ngươi xem đây là tơ lụa ngũ sắc nổi tiếng nhất Hào Quang trấn, ngươi thấy có đẹp không, đẹp không?”
Tô Vãn cầm miếng tơ lụa kia ướm lên người mình đo đo, Tô Duệ một bên đón ánh mắt sáng long lanh của nàng, nhịn không được ánh mắt nhu nhu, ngữ khí ôn hòa nói: “Đẹp, ngươi thích thì mua.”
“A.”
Tô Vãn nghe Tô Duệ nói lập tức đem từng miếng tơ lụa ném vào trong ngực Tô Duệ, sau đó lấy ra một khối linh thạch ném cho chủ quán: “Ta mua hết, không cần thối lại!”
“Nhận được hân hạnh chiếu cố! Tiên tử đi thong thả!”.
Chủ quán tay ôm linh thạch mặt đầy tươi cười tiễn Thần Tài của mình, ở trong Hào Quang trấn linh thạch cũng là một loại tiền tệ lưu thông, hơn nữa một khối linh thạch hạ phẩm có giá trị liên thành, mấy mảnh tơ lụa kia của mình thì có thể có giá trị bao nhiêu chứ?
Mua xong đồ, Tô Vãn lập tức cảm thấy thần thanh khí sảng, mà Tô Duệ phía sau trở thành tuỳ tùng chỉ có thể vẻ mặt bất đắc dĩ lại ôn nhu nhìn thân ảnh trước mắt mình, nhìn nàng cười đến vui vẻ như vậy, Tô Duệ cảm thấy tâm tình của mình cũng nhẹ nhàng theo không ít.
Lúc này, hắn hình như cũng quên mất nhiệm vụ của mình, cũng quên mất thân phận của bọn họ.
“Công Tử Mạch!”
Lúc này, một giọng nữ êm tai đột nhiên vang lên ở phía sau hai người, Tô Duệ dừng lại, vừa chuyển đầu liền nhìn thấy hai bóng người phía sau, nam tử tuấn tú còn có thiếu nữ tuyệt thế khuynh thành, hai người đứng chung một chỗ phá lệ đẹp mắt.
“A?”
Lúc này, Tô Vãn cũng dừng bước chân, ánh mắt lấp lánh nhìn đôi nam nữ dần dần đến gần.
Nữ chủ đại nhân Vân Tiên Nhi Tô Vãn tự nhiên là nhận thức, khuôn mặt xinh đẹp như vậy, gặp qua một lần quả thực khó mà quên được.
Mà nam tử bên người nàng, Tô Vãn lại không quen biết, nhưng mà nhìn thấy đệ tử bào của Thiên Vận tông trên người hắn, Tô Vãn nhìn ra được hắn ở Thiên Vận tông địa vị hẳn là không thấp.
“Công Tử Mạch, đã lâu không gặp.”
Vân Tiên Nhi mỉm cười đi tới trước mặt Tô Duệ và Tô Vãn, một bên mỉm cười chào hỏi với Tô Duệ, một bên ánh mắt âm trầm nhìn Tô Vãn bên cạnh Tô Duệ ——
Nàng là yêu.
Tuy rằng trên người Tô Vãn cũng không có yêu khí gì, nhưng vài thập niên trước, Vân Tiên Nhi đã từng dùng pháp bảo của sư tôn làm nàng hiện nguyên hình, Vân Tiên Nhi biết, nàng là xà yêu.
“Thanh Tửu sư huynh.”
Vân Tiên Nhi dựa vào bên tai Độc Cô Thanh Tửu thấp giọng nói nhỏ vài câu.
Nghe Vân Tiên Nhi nói, Độc Cô Thanh Tửu nhịn không được ngước mắt thật sâu nhìn Tô Vãn và Tô Duệ ——
Thanh xà yêu?
Má ơiii, Bạch Tố Trinh tỷ tỷ nhà ngươi có tới không?3
Khụ khụ. Ừm, trở về chính đề.
Nếu nữ nhân trước mắt chính là hung thủ giết người tối hôm qua, như vậy nàng nhất định là nhiệm vụ giả.
Là Tô Vãn? Hay là Diệp Hân?
“Hai vị, tại hạ Chấp sự Độc Cô Thanh Tử Chấp Pháp Đường của Thiên Vận tông. Tối hôm qua chỗ ở của Đại Khí Tông xảy ra một vụ án mạng, hiện tại ta đang phụng mệnh lệnh sư tôn tới tra rõ án này, hiện tại hy vọng hai vị có thể phối hợp với ta một chút.”
Phối hợp?
Nghe Độc Cô Thanh Tửu nói, Tô Duệ nheo nheo mắt, người chết rốt cuộc là ai, Độc Cô Thanh Tửu hẳn rất rõ ràng, hắn hiện tại tích cực tra án như vậy còn không phải là muốn nhân cơ hội tìm được những nhiệm vụ giả khác đang ẩn giấu trong Hào Quang trấn sao.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Tô Duệ chợt lóe, mỉm cười nhìn người trước mặt.
“Nếu đã tới địa phương của Thiên Vận tông, chúng tôi tự nhiên phải phối hợp thật tốt với các người, không biết các người tra được manh mối gì chưa?”
Nghe Tô Duệ hỏi chuyện, Độc Cô Thanh Tửu và Vân Tiên Nhi liếc mắt nhìn nhau một cái, Vân Tiên Nhi mỉm cười bước lên một bước.
“Không dối gạt đạo hữu, chúng ta thật sự đã tìm được rất nhiều manh mối hữu dụng, tại hiện trường vụ án lưu lại yêu khí của Yêu tộc cùng với quỷ khí của Quỷ tộc, chúng ta bước đầu hoài nghi là Vạn Yêu sơn và U minh Quỷ Vực liên thủ làm ra, cho nên……”
Khi nói chuyện, ánh mắt Vân Tiên Nhi đã lạnh lùng dừng ở trên người Tô Vãn.
“Ai u, công tử.”
Tô Vãn cảm ứng được ánh mắt Vân Tiên Nhi lập tức vẻ mặt khẩn trương nhích lại gần Tô Duệ.
“Công tử, người nhìn nàng kìa, ánh mắt thật hung ác, nàng không phải là hoài nghi ta chứ? Người ta tối hôm qua hầu hạ công tử cả đêm, có công tử làm chứng cho người ta! Có phải hay không, có phải hay không?”
Tô Duệ:……
Vân Tiên Nhi: ánh mắt ta hung ác chỗ nào? Ngươi rõ ràng là đố kỵ ta thiên sinh lệ chất xinh đẹp như hoa.
Độc Cô Thanh Tửu: Đờ mờ, ngữ khí này sao lại giống Đinh Giai Giai thế?3
“Khụ khụ.”
Cảm giác được ánh mắt khác thường của hai người đối diện, Tô Duệ nhịn không được ho nhẹ hai tiếng: “Không sai, Tiểu Thanh thật là yêu, nhưng nàng chưa bao giờ sát sinh, hơn nữa tối hôm qua nàng vẫn luôn ở cùng ta.”
Nói dối cái việc nhỏ này đối với Tô Duệ mà nói quả thực như là một bữa ăn sáng, nói tới đây, Tô Duệ không tự chủ được giơ tay ôm lấy eo thon của Tô Vãn.
“A? Như vậy sao?”
Nghe Tô Duệ nói, Độc Cô Thanh Tửu hồ nghi nhìn hắn một cái.
Vân Tiên Nhi một bên cũng màu mắt bất thiện nhìn hai người bọn họ.
“Công Tử Mạch, chúng ta vừa rồi đã đi qua nơi đặt chân của Dược Cốc, các ngươi hình như cũng không ở cùng một chỗ với bọn họ, tuy rằng ta cũng nguyện ý tin tưởng ngươi nói, nhưng người khác lại không tin. Ngươi có chứng cứ khác có thể chứng minh nàng trong sạch không?”
Tô Duệ:……
Đờ mờ, chứng cứ khác là muốn nháo đến thế nào nữa? Chẳng lẽ ta sẽ biến thái đến mức đem tình cảnh buổi tối đi ngủ dùng ký lục thạch lưu lại?
“Muốn ghép tội thì sợ gì không có lí do?”
Nghe Vân Tiên Nhi nói, Tô Vãn nhịn không được tiến lên một bước, ngước mắt lạnh lùng nhìn nữ chủ đại nhân trước mặt.
“Ta thật là yêu, nhưng ta đi theo công tử nhà chúng ta nhiều năm, đã sớm tu thân dưỡng tính một lòng cầu đạo! Thiên Vận tông các ngươi tự xưng là đệ nhất môn phái Thương Nguyệt đại lục, không nghĩ tới lại có ánh mắt nông cạn như vậy, yêu thì như thế nào? Quỷ quái thì như thế nào? Trong thiên địa vạn vật bình đẳng, các ngươi là đối với chúng ta có thành kiến! Ta đã sớm nghe nói Thiên Vận tông các ngươi vẫn luôn kêu gọi đạo hữu thiên hạ công khai lên án Vạn Yêu sơn và U minh Quỷ Vực, hừ! Mấy năm nay không có người hưởng ứng kêu gọi của các ngươi, các ngươi không tự cảm thấy mất mặt sao? Lúc này đây chuyện Đại Khí Tông còn không biết là ai làm đâu! Chuyện vừa ăn cướp vừa la làng, ở Côn Luân tiên vực này cũng không phải chuyện mới mẻ gì!”.
Nghe Tô Vãn nói, quần chúng vây xem ở một bên tất cả đều ồ lên, ngay cả người của Đại Khí Tông cũng nhịn không được mặt lộ vẻ kinh nghi!
“Hay cho một nữ yêu nhanh mồm dẻo miệng!”
Lúc này, đột nhiên một âm thanh già nua từ nơi không xa truyền đến, ngay sau đó một đạo thân ảnh xám trắng nhanh nhẹn xuất hiện ở trước mặt mọi người.
~~~~~~~