Mục lục
Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edt: Mítt

~~~~~~~~

Tu chân vô năm tháng.

Trong nháy mắt Tô Vãn đã tiến vào thế giới nhiệm vụ được 50 năm, ở vài thập niên này, dung mạo của nàng cũng không có biến hóa bao nhiêu, mà tu vi của nàng đã sớm đạt đến Nguyên Anh đỉnh đại viên mãn, chỉ kém một bước sẽ đến Phân Thần kỳ.

Công Tử Mạch vẫn luôn xuất quỷ nhập thần, Tô Vãn nhìn mãi không thấu tu vi của hắn, nhưng nàng có thể xác định, Công Tử Mạch chính là nhiệm vụ giả.

Bởi vì có rất nhiều lần thời điểm Công Tử Mạch đi ra ngoài trở về, Tô Vãn đều nghe được âm thanh thông báo nhiệm vụ giả bị đào thải.

Hiện giờ, toàn bộ thời không, chỉ còn lại có 8 nhiệm vụ giả.

Tô Vãn biết trừ mình và Công Tử Mạch, còn sáu cá nhân nữa.

Khụ khụ, tưởng tượng đến đây, Tô Tiểu Vãn liền cảm thấy thực ưu thương, bởi vì nàng trong vài thập niên này vô cùng tầm thường, đến một người cũng chưa xử lý được.

Nhưng, ít nhất nàng sống sót.

Ừ. Có thể sống đến bây giờ tuy rằng cũng đều dựa vào vận khí, nhưng vận khí cũng là một loại thực lực, nếu ngươi có thể trốn tránh, trốn đến cuối cùng chỉ còn lại hai người, như vậy ngươi cũng là một tồn tại rất cừ rồi.

Đảo mắt, liền đến thịnh hội Tu Chân giới mỗi 200 năm một lần ở Thương Nguyệt đại lục.

Từ 5000 năm trước sau khi Liệt Viêm Tiên Tôn tự bạo, toàn bộ Thương Nguyệt đại lục thiếu chút nữa bị hủy, ngay lúc đó tứ đại Tiên Tôn khác cùng nhau hợp lực đem một mảnh khu vực lúc đó Liệt Viêm tự bạo phong ấn lại, lúc này mới làm cho người của cả đại lục may mắn thoát nạn.

Mà theo thời gian trôi đi, cái khu vực bị phong ấn kia dần dần biến thành một tiểu thế giới độc lập, mỗi hai trăm năm, cửa ra vào của thế giới kia sẽ một lần nữa mở ra một lần, thời gian mở ra được hai tháng, ở hai tháng này bất kỳ môn phải nào ở Côn Luân tiên vực đều có tư cách phái đệ tử của mình tiến vào bên trong rèn luyện thám hiểm.

Rốt cuộc thì đó chính là thế giới của 5000 năm trước, nói không chừng sẽ có kỳ trân dị bảo lưu lại, hơn nữa, Liệt Viêm Tiên Tôn chính là ở nơi đó tự bạo, tất cả của hắn hầu như đều lưu tại thế giới kia.

Hiện giờ, chìa khóa mở ra cánh cửa của thế giới kia ở trong tay tam đại tông môn nhất phẩm, mà theo định kỳ hai trăm năm dần dần tới gần, cho dù là Côn Luân tiên vực, hay là nơi hoang vu, những nhân sĩ tu chân tất cả đều ngo ngoe rục rịch.

Thế giới kia……

Tô Vãn rũ mắt nhìn nhìn hình xăm kim sắc trên cổ tay mình.

Nếu điều mình suy đoán là thật, Từ Sách hắn nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội hai trăm năm một lần này.

Mình cũng tuyệt đối không thể bỏ qua!

Nhưng mà, thịnh hội tu chân hai trăm năm một lần, nghe nói chỉ có tông môn tứ phẩm trở lên mới có tư cách tham gia, mà những đệ tử có tư cách tiến vào mật cảnh tiểu thế giới cũng đều là tinh anh của các đại môn phái.

Tô Vãn hiện tại không môn không phái, muốn trà trộn vào có chút khó khăn, trừ phi……

Bên trong động phủ.

“Công tử.”

Tô Vãn bưng một mâm trái cây mới vừa rửa sạch cười tủm tỉm, đưa tới trước mặt Công Tử Mạch.

“Hửm?”

Công Tử Mạch mở mắt ra, nhìn thấy bộ dáng a dua của con rắn nhỏ nhà mình, hắn nhịn không được nhướng mày: “Ngươi lại muốn cái gì? Đừng muốn vạn linh đan, cái kia đối với ngươi hiện tại không có tác dụng gì!”

“Ai nha, công tử! Người xem những trái cây này chính là Tiểu Thanh chuyên môn leo lên trên núi giúp người hái, còn rất tươi, người ăn trước đi! Ta cũng không phải là tới muốn đan dược, công tử người đối với ta tốt như vậy, ta lại không dùng chân thành đối với người sao mà coi được chứ?”

Công Tử Mạch: Ha hả.

Mấy năm nay hắn đã nhìn thấu bản chất của con rắn nhỏ này, ngươi đừng nhìn nàng đối với ngươi cười ngọt ngào ôn nhu, một khi tu vi nàng vượt qua mình, Công Tử Mạch không chút nghi ngờ, gia hỏa này sẽ ở sau lưng mình tặng cho mình một đao.

Đều nói độc nhất lòng dạ phụ nữ mà.

Công Tử Mạch cười cười, cầm lấy một quả nho ăn một miếng, nước trái cây chảy vào trong miệng, hương vị xác thật rất ngon.

“Công tử, ăn ngon không?”

Tô Vãn nháy mắt to, tiến đến bên người Công Tử Mạch bắt đầu bán manh: “Thời điểm ta đi lên núi hái trái cây, nhìn thấy có rất nhiều tu sĩ đều đi về hướng Thiên Vận tông, có phải bên kia xảy ra chuyện gì hay không?”

“A.”

Nghe câu cuối cùng của Tô Vãn, Công Tử Mạch xem như hiểu rõ, con rắn nhỏ này đánh chủ ý đến tiểu thế giới mỗi 200 năm mở ra một lần kia.

Bất quá lại nói tiếp, mình cũng đích xác đã cùng Từ Sách hẹn trước phải đến nơi đó gặp mặt.

Công Tử Mạch, tự nhiên chính là Tô Duệ. (:> cái này thì nói hơi muộn rồi. Cả nhà ai cũng biết hết trơn rồi:>)

Mấy năm nay hắn trên cơ bản đã đem cảm giác của mọi người lưu ở trong trí nhớ, ban đầu mười tám cá nhân, đến bây giờ chỉ còn lại 8 người, có sáu người sớm đã bị Tô Duệ cảm giác ra được, hiện tại còn sống, có Tô Vãn bộ phá hư, cũng chính là con rắn nhỏ bên người mình. Còn có Từ Sách trong bộ môn mình, cũng chính là Tử Dương phái Diệp Thừa.

Còn có bộ trọng sinh Lâm Nhược, nàng vẫn luôn đi theo bên cạnh Từ Sách, nàng hiện tại tên gọi Tử Dạ.

Người thứ tư là người của bộ xuyên không Thương Niên Hoa, thân phận hiện giờ của nàng là Hầu Băng Ngưng của Đại Khí Tông, đáng nhắc tới chính là, Hầu Băng Ngưng có một ca ca tên Hầu Bỉnh Thần, là thiên tài luyện khí trẻ tuổi của Đại Khí Tông, mà Hầu Bỉnh Thần kia cũng là nhiệm vụ giả, hắn chính là Vân Sinh cùng bộ môn với Tô Duệ và Từ Sách.

Người thứ sáu, tự nhiên chính là Tần Vũ bộ trọng sinh, thân phận hiện giờ của hắn chính đệ tử của là Thiên Hành Tử Thiên Vận tông - Độc Cô Thanh Tửu.

Thân phận này vô cùng không bình thường, mà Tần Vũ mấy năm nay vẫn luôn ru rú trong nhà không cho bất kỳ kẻ nào cơ hội.

Còn có một người……

Còn có một người cuối cùng.

Tô Duệ thế nhưng không cảm giác được hơi thở người kia.

Phát sinh loại tình huống này chỉ có hai khả năng, thứ nhất, nơi người kia ở cách Côn Luân tiên vực chỗ Tô Duệ quá xa, cho nên Tô Duệ không cảm giác được tồn tại của hắn.

Mà loại khả năng thứ hai vô cùng nguy hiểm.

Người kia có khả năng đang ở Côn Luân tiên vực, hơn nữa còn ở bên trong các đại môn phái, chỉ là hắn có thủ đoạn đặc thù có thể che đậy hơi thở của mình, cho dù là ai cũng không thể cảm giác được tồn tại của hắn, nếu thật là loại khả năng này, người kia mới là tồn tại nguy hiểm nhất……

Tám người cuối cùng, sẽ là quyết chiến cuối cùng sao?

Lúc này, Thời Không Thất Lạc.

Diệp Kham Hoan đang ngồi ở nơi đó cắn hạt dưa, mà bên người lại là Đinh Giai Giai mặt loli.

“Uy, soái ca, anh cho tôi ăn với! Anh ăn một mình coi được sao?”

Nói xong Đinh Giai Giai liền duỗi tay, mà Diệp Kham Hoan lại một cái xoay người đem hạt dưa cầm đi: “Tôi ăn một mình, rất được.”

Đinh Giai Giai:……

Anh cái đồ xử nam không ai thèm.

“Hừ.”

Cô tức giận xoay người, thấy Đinh Giai Giai tính tình tiểu thư lớn như vậy, Diệp Kham Hoan một bên nhịn không được cười cười: “Uy, đùa với cô thôi, tới tới tới, mời cô ăn, cô nói tôi nghe xem làm sao lại bị knock out thế?”

Đinh Giai Giai:……

“Được rồi, tôi không ăn đâu!”

Nhắc tới chuyện này Đinh Giai Giai trong lòng đều là nước mắt ——

Ngươi nói nàng sống dễ dàng lắm sao? Thật vất vả trời cao từ bi, để nàng biến thành Thánh Nữ Đổng Khanh Tú của Hoan Hỉ môn, Đinh Giai Giai còn chưa kịp ngủ với mấy cái đỉnh lò tốt nhất, thì thiếu chút nữa bị Công Tử Mạch giết chết, thời khắc sinh tử, nàng đành phải vứt bỏ thân thể, tiểu nhân Nguyên Anh một đường mạo hiểm trốn về tới Hoan Hỉ môn.

Đinh Giai Giai nghĩ Hoan Hỉ môn mỹ nữ tuấn nam vô số, mình tìm một đệ tử tuổi còn nhỏ dáng người tốt mới nhập môn đoạt xá không phải tốt sao?

Nhưng mà bi kịch chính là lúc nàng chuẩn bị đoạt xá thiếu nữ kia, lại bị môn chủ của Hoan Hỉ môn coi trọng muốn làm đỉnh lò!

Vì thế, bạn nhỏ Đinh Giai Giai sau khi đoạt xá mơ màng hồ đồ lần nữa mở mắt ra phát hiện mình đã bị mỗ môn chủ ăn sạch sẽ, thật ra đối với việc này Đinh Giai Giai một chút vấn đề cũng không có, nhưng môn chủ của Hoan Hỉ môn lại là đệ nhất biến thái ở Thương Nguyệt đại lục đó! Sau khi XXOO, hắn còn hút khô tinh khí của người ta, làm một thiếu nữ mỹ mạo trực tiếp biến thành bà lão tóc trắng xóa!

Sao có thể như vậy được?

Đã không còn xinh đẹp, Đinh Giai Giai cảm thấy mình không còn thú vui gì trên đời nữa, hơn nữa nàng đã đoạt xá một lần, không thể đoạt xá lần thứ hai, Đinh Giai Giai dứt khoát trực tiếp tự sát về tổng bộ.

Khụ khụ, không sai, nhiệm vụ giả cũng có thể tự sát.

Sau khi trở về nhìn thấy thân thể xinh đẹp khỏe mạnh của mình, Đinh Giai Giai lập tức đầy máu sống lại, nhưng mà loại chuyện tự sát trở về này, nàng sẽ không nói với bất kỳ ai, tuyệt đối không.

Dù sao, dù sao hiện tại Tô Vãn và Diệp Hân còn ở trong thế giới nhiệm vụ, mình ở nhà cổ vũ cho các nàng là tốt rồi! Ừm, cứ như vậy vui sướng quyết định.

~~~~~~

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK