Dịch: LapTran ------ Trong một gian phòng tiếp khách, Mộc Phàm, Võ Cương đều ngồi xuống. Ở trước mặt bọn họ có một vị nam tử trung niên ngồi ngay ngắn, toàn thân tản ra một hơi thở khiến người ta kính sợ. Mộc Phàm liếc mắt nhìn, không cách nào nhìn thấu tu vi đối phương, hiển nhiên là cảnh giới vượt qua hắn, trong lòng khó tránh khỏi suy đoán. Dù là cấp Siêu phàm hắn cũng có thể nhìn thấu, người trước mắt hắn nhìn không thấu đại biểu cho người ta đã vượt cấp Siêu phàm,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.