Mục lục
Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biên: Hắc Dược

---

Đông!

Một bóng người rơi xuống, toàn thân đẫm máu.

Đó là Chân Tổ ngoại đạo, thế mà bị đánh rơi.

“Giết!”

Chỉ nghe một tiếng quát lớn, một người lao xuống từ trong hư vô, huy động song quyền tấn công Chân Tổ, nắm đấm rơi như mưa.

Mộc Phàm dường như biến thành người khác, dữ dội dọa người.

Tất cả mọi người sợ ngây người.

“Đế Tôn?”

Nhóm chúa tể chí cao ngơ ngác nhìn Mộc Phàm, hắn đuổi theo Chân Tổ ngoại đạo đánh cho bằng được, đánh cho đối phương văng máu thịt từa lưa.

Tràng diện kia, nhìn thôi cũng ớn hết cả người.

Răng rắc!

Nện xuống một quyền, sọ não Chân Tổ ngoại đạo lõm, truyền đến từng đợt tiếng xương nứt ghê răng.

“Ngươi cho rằng có nhiều thì ngầu sao?”

Mộc Phàm rống to, bắt lấy một cái cánh, hai tay dùng lực, chân giẫm lên lưng Chân Tổ mà kéo một cái.

Roẹt một tiếng.

“A!”

Tiếng kêu thảm thiết truyền đến, hù cho đám cường giả ngoại đạo hoảng sợ không thôi.

Bọn chúng thấy, Chân Tổ của chúng bị Mộc Phàm cứ thế mà nhổ từng cái cánh một, máu phun xa mấy vạn mét.

Tình cảnh đáng sợ dọa chết đứng tất cả mọi người.

Không người nào dám tin tưởng, Chân Tổ ngoại đạo cường đại vô địch, thế mà bị Mộc Phàm đánh thành dạng này, đến cùng vừa mới nãy đã có chuyện gì xảy ra trong dòng sông hư vô?

“Nhìn ta bứt sạch cánh của ngươi.”

Mặt Mộc Phàm ngoan độc, nói dứt câu lại rút thêm một cái cánh, dòng máu phun không ngừng.

Hắn hung tàn vô cùng, trong nháy mắt một ngàn cái cánh đã bị vặt đứt.

“Thằng khốn, cút mau.”

Chân Tổ ngoại đạo tức giận đến phát run, điên cuồng gào thét, lực lượng đại đạo ngoại đạo bạo phát, hất bay Mộc Phàm.

Nhưng vừa bị hất bay là Mộc Phàm đã lách mình đuổi theo, lần nữa bắt lấy hai cái cánh kéo một phát dứt khoát.

“Xem xem ngươi giấy kiểu gì.”

Mộc Phàm quyết tâm chơi liều, một tay đánh cho Chân Tổ ngoại đạo ngao ngao kêu thảm, một tay rút cánh của nó, làm cho hơi thở nó không ngừng suy sụp.

Theo từng cái cánh bị bứt xuống, Chân Tổ ngoại đạo vốn đang cường đại vô địch, giờ lại không ngừng suy yếu đi.

Vô địch Chân Tổ, thế mà bị đánh thành dạng này, quả thực không thể tin được.

Trong lòng đám đạo tổ ngoại đạo, hình tượng vô địch của Chân Tổ ngoại đạo đột nhiên sụp đổ, niềm tin bị đánh tan, trong lúc nhất thời chiến lực giảm mạnh, sĩ khí không còn.

Bành!

Một búa bổ tới, một tên chí tổ ngoại đạo né tránh không kịp, bị bổ thành thịt nát bay ra.

Bàn Tôn thừa cơ chém chết một chí tổ ngoại đạo, đánh thức tinh thần đám ngoại đạo còn lại.

“Đáng chết!”

“Tại sao có thể như vậy?”

Ngoại đạo cường giả ào ào nộ hống, không thể tin tưởng, càng không thể tiếp nhận kết quả này.

Chân Tổ vì sao bị đè đánh, không hề có lực hoàn thủ?

Trước đó không phải còn thế lực ngang nhau sao, vì sao chỉ chớp mắt thì bị đánh ngược?

Kỳ thật, không chỉ chúng nó nghi hoặc, đến cả Chân Tổ ngoại đạo cũng một mặt kinh dị, hoàn toàn không nghĩ ra vì sao Mộc Phàm lại tự dưng cường đại như thế.

Thật ra rất dễ hiểu, Mộc Phàm lại một lần nữa đột phá.

Trước đó mượn dùng lực lượng hệ thống, mấy lần trước còn không có gì, nhưng đến lần này thì Mộc Phàm lại mơ hồ lĩnh ngộ lực lượng huyền bí của hệ thống.

Từ đó thu được tiến bộ, để tu vi của hắn liên tục tăng lên, chiến lực tăng mạnh.

“Kí chủ, ngươi ăn cắp bản quyền của bản hệ thống, cần trả phí độc quyền.”

Lúc này, trong đầu hắn truyền đến giọng hệ thống chua ngoa vòi vĩnh.

Nghe hệ thống nói vậy, Mộc Phàm lại cười rất vui vẻ.

“Hệ thống, ngươi nằm mơ đi, còn đòi phí độc quyền, ta lĩnh ngộ đương nhiên thuộc về ta, mỗi lần mượn lực lượng của ngươi mượn ta đều nạp phí đủ mà.”

Mộc Phàm trong lòng đắc ý đáp lời.

Ầm ầm!

Mộc Phàm đấm liên tục, đánh cho Chân Tổ ngoại đạo không hề có lực hoàn thủ.

Đây chính là chỗ cường đại chân chính của hệ thống, mới ngộ ra một tia huyền diệu của lực lượng, mà thực lực toàn phương vị của Mộc Phàm đã tăng vọt.

Cảm giác này quá sung sướng.

Cảm giác vô địch thật khiến người ta trầm mê, Mộc Phàm chính là như vậy, đối mặt Chân Tổ ngoại đạo, thế mà trực tiếp ngộ đạo.

Chuyện này khiến hệ thống đắng lòng, bởi vì nó không có cách nào thu phí.

“Ngộ tính của ngươi rõ ràng không có cơ hội lĩnh ngộ, vì sao ngươi có thể lĩnh ngộ?”

Hệ thống vẫn là không cách nào lý giải, tính toán không ra.

Mộc Phàm lấy cười nói: “Đừng ngốc, ngươi ta hòa làm một thể, ta dùng lực lượng của ngươi nhiều, đến bước cần gì ngộ tính.”

“Ba ngàn đại đạo tập hợp vào một thân, chú tạo Thiên Đế đạo vô địch thuộc riêng về ta, vạn đạo thần phục.”

“Hệ thống à, lực lượng của ngươi cũng không ngoại lệ.”

Nói đến đây, Mộc Phàm cười, nụ cười kia khiến hệ thống cảm giác rét căm căm, quá đê tiện.

“Giao tiền, phí độc quyền, ba trăm ngàn sợi ngụy đại đạo.”

Hệ thống xụ mặt nói ra.

“Không có cửa, cửa sổ cũng không có.”

Mộc Phàm lập tức đáp trả, muốn thu tiền, không có cửa.

Đây là thứ chính hắn tân tân khổ khổ lĩnh ngộ tới, vốn dĩ không cần giao tiền.

“Rống!”

Đột nhiên, Chân Tổ ngoại đạo gào thét một tiếng, ba ngàn đôi cánh sau lưng đã bị thiếu một nửa, máu phun ra ngoài, muốn dừng cũng không được.

Hơi thở của nó cực độ suy sụp, đã yếu một nửa.

Điều này đại biểu nó không còn vô địch, một nửa số cánh bị bứt đi, ba ngàn đại đạo chí bảo dung hợp trong thân thể nó cũng chịu ảnh hưởng.

“Dùng ba ngàn chí bảo dung luyện chân thân, ngươi cho rằng đã có thể vô địch?”

Mộc Phàm nhe răng cười, hai tay vạch một cái, sau lưng hiển hiện một lưỡi dao sắc bén, vạn đạo chi lực hội tụ ngưng kết, tản ra lực lượng đáng sợ.

“Vạn đạo chi lực?”

Chân Tổ ngoại đạo kinh hô một tiếng, còn chưa kịp phản ứng, chỉ thấy Mộc Phàm đánh xuống một đao.

Phốc!

Một tiếng vang trầm, lưỡi dao sắc bén xẹt qua thân thể, cắt Chân Tổ ngoại đạo thành hai nửa.

Thân thể bị phân liệt hai nửa, còn chưa kịp khép lại, một nửa thân thể đã bị Mộc Phàm giam cầm lại, Đại Đạo Thanh Liên, ba ngàn Thần Thụ, Đại Thiên chí bảo, Thiên Đế Đỉnh trấn áp lấy nó.

Ông!

Thiên Đế Đỉnh một hơi hút lấy một nửa thân thể đối phương, nửa còn lại đã mất đi khả năng khôi phục.

“A! Ngươi đến cùng là ai?”

Chân Tổ ngoại đạo rốt cục nhịn không được điên cuồng gào thét.

Theo vũ trụ chung cực xuống, nó vốn là vô địch mới đúng, nhưng đụng phải Mộc Phàm, chỉ có thể nó, bi kịch.

“Ngươi nhất định cũng là từ phía trên xuống đây.”

Chân Tổ ngoại đạo vừa kinh vừa sợ, gào thét liên tục, nửa thân thể còn lại kiên trì tìm cách chữa trị, nhưng sức mạnh lại một lần nữa suy yếu hơn một nửa.

Đến một bước này, nó đã hết dám phản kháng Mộc Phàm, bị trấn sát là chuyện sớm hay muộn.

Vốn là không cách nào ma diệt nó, bởi vì sinh linh thuộc vũ trụ chung cực là không cách nào ma diệt.

Nhưng có một điểm mấu chốt, hệ thống cũng xuất thân từ vũ trụ chung cực sở hữu lực lượng tuyệt đối có thể diệt sát nó, cho nên chỉ có thể nói, vận khí nó không tốt.

Mộc Phàm vừa vặn ngộ ra được sự huyền diệu của hệ thống, đè đánh Chân Tổ ngoại đạo.

“Chân Tổ ngoại đạo, ngươi cùng đường rồi.”

Hắn bước từng bước một tới chỗ đối phương, sau lưng ngưng tụ lấy vạn đạo chi lực, hòa làm một thể, thân thể tản ra một cỗ uy áp vô địch.

Oanh!

Khí thế đánh tới, Chân Tổ ngoại đạo bị bức phải liên tiếp lui về phía sau.

“Vạn đạo hợp nhất, ngươi thế mà ngưng luyện vạn đạo, không có khả năng.”

Rốt cục, Chân Tổ ngoại đạo như ý thức được điều gì, phát ra từng đợt nộ hống.

Nó không cam tâm.

“Vạn đạo quy nhất, chém chết ngoại đạo!”

Mộc Phàm hét lớn một tiếng, hai tay vạch một cái, vạn đạo chi lực hội tụ hóa thành một thanh kiếm, trong nháy mắt đánh xuống.

Phù một tiếng, thân thể Chân Tổ ngoại đạo bong tróc nứt vỡ ra, hóa thành bột phấn tiêu tán vào hư vô.

“Không”

Chân Tổ ngoại đạo phát ra từng tiếng gào thét thê lương.

Nó giãy dụa, phản kháng, đáng tiếc, lực lượng của vạn đạo hợp nhất là thứ không gì có thể chống đỡ.

Mộc Phàm mặt không biểu tình, lạnh lùng nhìn Chân Tổ ngoại đạo tàn lụi.

“Tiêu biến hết sẽ rất đáng tiếc, để cho ta luyện hóa bổ sung thích hợp hơn.”

Hắn ngữ khí bình tĩnh nói xong câu, khiến cho Chân Tổ ngoại đạo trợn trừng hai mắt, tức đến không buồn kêu rên.

“Ngươi nằm mơ.”

Chân Tổ ngoại đạo gào thét một tiếng, thân thể đột nhiên bộc phát ra hào quang sáng chói, xuyên qua hư vô, phảng phất muốn xông phá gông xiềng của cổ lộ để trở về vũ trụ chung cực.

Nhìn thấy vậy, mặt Mộc Phàm lộ vẻ vẻ mỉm cười, lạnh nhạt nói: “Muốn về vũ trụ chung cực, sợ là ngươi nghĩ nhiều, ngoan ngoãn lưu lại, bị ta luyện hóa.”

“Hệ thống, luyện ý chí của nó.”

Mộc Phàm hung ác, câu thông hệ thống hòng luyện hóa Chân Tổ ngoại đạo.

“Kí chủ, căn nguyên trên người ngươi không đủ.” Hệ thống nhàn nhạt đáp.

Nghe nói như thế, Mộc Phàm tức miệng mắng to: “Ngươi ngu đột xuất à, hiện tại còn quản có đủ hay không, ngươi luyện nó xong, chúng ta chia đôi sổ sách.”

“...” Hệ thống không nói gì.

Có kí chủ dạng này, không có tiền lại muốn nó giúp đỡ, hơn nữa còn đòi chia đôi sổ sách.

Nhưng làm sao cảm giác giống như rất có đạo lý, tựa hồ, vẫn là hệ thống kiếm lời.

“Ngươi nghĩ thông suốt chưa, ta ngộ ra huyền cơ của ngươi rồi, không có ngươi ta cũng có thể luyện hóa nó, chỉ là hao tổn thời gian quá lâu, nhưng nếu vậy thì ngươi chẳng vơ vét được cái gì.”

“Phải biết, ta hiện giờ không cần nạp tiền nữa, ta trực tiếp thôn phệ căn nguyên đối phương cũng có thể tự nuôi Đế đạo của ta.”

Mộc Phàm mỗi chữ mỗi câu, nghĩa chính ngôn từ, nói câu nào cũng là thật.

Không sai, nói chung là Mộc Phàm hiện tại không cần nạp tiền để hệ thống trợ giúp nữa.

Hệ thống trầm mặc không nói.

“Đinh, bắt đầu luyện hóa.”

Cuối cùng, hệ thống vẫn là làm ra lựa chọn, ra tay luyện hóa căn nguyên ý chí Chân Tổ ngoại đạo.

Nó ỷ nó đến từ vũ trụ chung cực tồn tại, ý chí vô địch, coi như bị chém chết cũng có thể một lần nữa phục sinh tại chung cực trong vũ trụ.

Cho nên nó muốn quay về vũ trụ chung cực, như thế chính mình liền có thể lần nữa hoàn mỹ trở về, tái chiến Mộc Phàm.

Đáng tiếc nó không biết trên thân Mộc Phàm còn có một cỗ lực lượng khác, chính là hệ thống.

“Đây là cái gì?”

Chân Tổ ngoại đạo hoảng sợ kêu to, phát ra một tiếng rú thảm.

Đám Chúa Tể, cường giả ngoại đạo đang có mặt ào ào nhấc mắt nhìn qua, nhất thời bị dọa toàn thân run rẩy.

Chỉ thấy thân thể Chân Tổ ngoại đạo dần dần hòa tan, ý chí vô địch thế mà bị một cỗ lực lượng thần bí bắt giữ, luyện hóatại chỗ.

“A! Ngươi là…”

Chân Tổ ngoại đạo nói còn chưa dứt lời thì hoàn toàn biến mất.

Không hề có một chút năng lực phản kháng nào, bị hệ thống luyện hóa biến thành tro bụi.

Chân Tổ chí thượng vô địch ngoại đạo, tới từ vũ trụ chung cực, kết quả thế mà bị Mộc Phàm rồi luyện hóa.

Một tên đáng thương, gặp Mộc Phàm, cuối cùng chết thảm.

“Thanh lý cổ lộ, chém chết hết thảy lực lượng ngoại đạo.”

Mộc Phàm quay người, thanh âm đạm mạc truyền khắp toàn bộ cổ lộ, đánh thức vô số cường giả và sinh linh ngoại đạo.

Giờ khắc này, ngoại đạo hỏng mất.

“Giết!”

“Còn không trốn!”

Cổ lộ sôi trào, lực lượng bên phía ngoại đạo không ngừng sụp đổ, rú thảm, nguyên một đám tranh nhau chen lấn chạy trốn.

Giờ khắc này, bên trong cổ lộ là cuộc thảm sát từ một phía, ngoại đạo không ngừng sụp đổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK