Mục lục
Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biên: Hắc Dược

---

Vô số cường giả vẫn lạc, thi thể, huyết dịch, hài cốt, thậm chí cả đại đạo đang không ngừng vỡ nát, rải khắp ngõ ngách cổ lộ.

“A!”

“Không cam tâm!”

“Bọn ta không cam lòng!”

Ở cuối cổ lộ, từng tên chí tổ ngoại đạo lần lượt bị giết, trước khi chết chúng phát ra từng đợt kêu rên, lộ ra sự không cam lòng sâu đậm.

Vốn dĩ phe bọn chúng mới là bên chiến thắng, khi Chân Tổ chí thượng giáng lâm, bọn chúng đáng lẽ đã nắm chắc mười phần chiến thắng, giờ lại thua.

Mà còn thua đến rối tinh rối mù, đến cả Chân Tổ cũng bị chém chết.

Cuối cộ lộ, Mộc Phàm một thân một mình ngồi xếp bằng, toàn thân tản ra uy áp cường đại, vạn đạo chi lực không ngừng tụ tập trên người hắn.

Trong cơ thể hắn có một cỗ căn nguyên ngoại đạo đang không ngừng bị luyện hóa, hấp thu.

Đó là căn nguyên của Chân Tổ ngoại đạo, dồi dào cuồn cuộn, giúp cho Mộc Phàm thu hoạch được một lần tăng cấp lớn không tưởng.

Sau khi thôn phệ xong căn nguyên ngoại đạo khổng lồ của Chân Tổ, thực lực của Mộc Phàm được đẩy đến một cái trình độ kinh người, đạt đến thứ cực hạn chưa ai khám phá ra.

“Đây là cấp bậc gì?”

Mộc Phàm mơ màng tỉnh lại, cả người đắm chìm trong cảm ngộ kỳ diệu khi đột phá.

“Kí chủ, đây là cấp bậc siêu việt đại đạo, cảnh giới chung cực chí thượng duy nhất của vạn đạo, xưng là Vô Thượng cảnh.”

Trong đầu truyền đến tiếng tiếng nhắc nhở của hệ thống.

Mộc Phàm khẽ chuyển di chú ý, hắn cảm ứng được trong linh hồn hắn có sự hoạt động của một cỗ ý chí khác.

Rốt cuộc hắn cũng có lần gặp đầu tiên với hệ thống.

“Hệ thống, đây chính là ngươi?” Mộc Phàm tò mò hỏi.

Chỉ nghe hệ thống đáp lại: “Có thể nói vậy, kí chủ, ngươi đang nhìn thấy bản hệ thống, chúc mừng kí chủ, ngươi đã phát triển đến Vô Thượng cảnh.”

“Bản hệ thống năm đó cũng thuộc cấp độ, ở vào nửa bước Vô Vô chi cảnh.”

Hệ thống nói một phen khiến Mộc Phàm sững sờ.

“Cái gì gì cơ, Vô Vô chi cảnh?”

Mộc Phàm đầy dấu chấm hỏi trong đầu, mẹ nó, Vô Thượng cảnh không phải đã tối cao cấp, vì sao còn có một cái Vô Vô chi cảnh?

“Vô Thượng cảnh, là đỉnh của đỉnh của vũ trụ chung cực, trên lý luận là đã không có cao cấp hơn.”

Hệ thống sâu kín giải thích.

Nó nói ra: “Chính là bởi vì không có đường, cho nên, Vô Thượng cảnh trong vũ trụ chung cực hợp lực truy tìm cấp bậc cường đại hơn.”

“Vô Vô chi cảnh cứ thế mà sinh ra, bản hệ thống năm đó đã bước ra một bước kia, nhưng lại gặp phải đánh lén, bị vây săn cuối cùng vẫn lạc.”

Hệ thống một lời nói, để Mộc Phàm trầm mặc.

Vốn là đạt tới cực hạn, vô thượng chí cao, không có cao hơn.

Nhưng đám Vô Thượng cảnh không cam lòng nên đã hợp lực, tìm kiếm con đường siêu thoát, cuối cùng còn thật sự đến được một bước kia.

Mà người thứ nhất đạt được bước đó chính là hệ thống, cho nên đám Vô Thượng cảnh còn lại ghen ghét hại nó vẫn lạc.

“Xem ra, địch nhân của ngươi là toàn bộ Vô Thượng cảnh có trong vũ trụ chung cực?”

Mộc Phàm trong lòng lạnh lẽo, có chút không biết nói gì.

Hệ thống, không phải mi có hơi nhiều kẻ thù à?

Chẳng phải là ai thuộc Vô Thượng cảnh đều là địch nhân, cái đậu má, nói thẳng ra, bước tiếp là đang cắm đầu vào chỗ chết.

Một mình ta thì đánh thế nào bọn nó?

“Kí chủ đừng sợ, lực lượng Vô Vô cảnh, ngươi không phải đã lĩnh ngộ à, giết tới, chém chết hết thảy Vô Thượng, giẫm lên thi thể của bọn nó mà đạp phá một bước cuối cùng.”

Hệ thống dùng ngữ khí kiên định mà nói.

Lời nói này khiến Mộc Phàm nhiệt huyết sôi trào.

“Ngươi nói lực lượng của ngươi là Vô Vô chi cảnh lực lượng?” Mộc Phàm kinh hãi không thôi.

Hóa ra, lực lượng hệ thống lại là Vô Vô chi cảnh, trách không được vô sở bất phá.

“Ý ngươi là, ta đã lĩnh ngộ được chỗ ảo diệu của Vô Vô chi cảnh?” Mộc Phàm ngơ ngác hỏi một câu.

Thật khiến người ta chấn phấn mà.

Mộc Phàm lĩnh ngộ được điểm huyền bí của lực lượng hệ thống, tất nhiên tương đương với việc nắm giữ bí mật của Vô Vô chi cảnh.

“Cho nên, kí chủ ngươi là kí chủ duy nhất có thể ngộ ra Vô Vô chi cảnh, ngươi cần phải cảm thấy kiêu ngạo.”

Hệ thống ê chề mà nói.

Mộc Phàm nghe xong, đầu óc hơi choáng váng, hắn hỏi: “Theo ý tứ trong lời này của ngươi, ta không phải kí chủ duy nhất của ngươi?”

“Bản hệ thống chưa bao giờ nói qua ngươi là kí chủ duy nhất.”

“Suốt trong vô số kỷ nguyên đến nay, bản hệ thống tổng cộng chọn lựa qua 3.681 vị kí chủ, hơn phân nửa đều chết ở nửa đường, có một phần nhỏ có thể đi đến cuối cổ lộ.”

“Nhưng đều không ngoại lệ, đều bị tồn tại thuộc vũ trụ chung cực giáng lâm giết chết.”

Hệ thống nói đến đây, Mộc Phàm trong lòng lạnh lẽo, có loại xúc động muốn hành hung nó, quá hố.

“Duy chỉ có kí chủ ngươi, thành công chém chết đối thủ, từ đó đoạt được thắng lợi trên cổ lộ tranh phong, cho nên, kí chủ ngươi là duy nhất.”

Hệ thống thản nhiên nói.

Mộc Phàm trợn trắng mắt, mắng: “Duy nhất cái đầu mi, hiện tại ngươi ta đã ở vào cùng một cấp bậc, ngươi tách ra nhanh dùm cái được không?”

“Lão tử đã nhịn vô số năm, bên người có một đống lớn nữ nhân ăn được nhưng lại phải treo mỏ, ngươi nói xem chuyện này là sao?”

Lời nói này hệ thống không phản bác được.

“Kí chủ, chỉ có tiến vào vũ trụ chung cực mới có thể thoát ly, mời kí chủ chuẩn bị sẵn sàng, ngươi đã không cách nào ở lại cổ lộ lâu hơn.”

Hệ thống nhàn nhạt nhắc nhở, đánh thức Mộc Phàm.

Ánh mắt của hắn đảo qua, quả nhiên như hệ thống nói, hắn đã không cách nào lưu lại cổ lộ, nhất định phải nhanh đánh vỡ cổ lộ bước vào chung cực.

Bởi vì tại thời điểm hắn bước vào bước này, chung cực cổ lộ đang không ngừng sụp đổ, hắn sơ sót một cái thôi là sẽ khiến tất cả mọi người mai táng cùng.

Hắn nhìn qua chiến trường vẫn đang còn hỗn loạn.

Bàn Tôn và đám Chúa Tể nhận thấy ánh mắt hắn.

“Gặp qua Đế Tôn!”

Đám Bàn Tôn đến trước mặt hắn, thần sắc kính trọng lễ bái.

Không vì cái gì khác, cũng bởi vì Mộc Phàm đã chém chết Chân Tổ ngoại đạo, thế là đã đáng giá cho bọn họ kính trọng.

“Ta, đã không cách nào tiếp tục lưu lại, sau đó sẽ đánh phá cổ lộ, bước vào chung cực.”

Mộc Phàm chậm rãi mở miệng, nói ra một câu kinh người.

“Đế Tôn, ngài có thể đánh phá cửa vào vũ trụ chung cực rồi sao?”

Vận Mệnh Chúa Tể kinh hỉ.

Mộc Phàm khẽ vuốt cằm, khẳng định nói: “Không sai, nơi này đã không thể thừa nhận lực lượng của bổn tọa, không đi nữa thì sẽ khiến các ngươi bị chôn vùi theo.”

“...”

Đám Chúa Tể tập thể im lặng, có chút dở khóc dở cười.

Chuyện này là sao, Đế Tôn không đi, bọn họ sẽ bị chết lây, loại lực lượng này đã vượt ra khỏi tưởng tượng của bọn hắn.

Chỉ có Bàn Tôn mang sắc mặt nghiêm túc, như có điều suy nghĩ, dường như ngộ đến cái gì.

“Vô Thượng cảnh, thì ra là thế.”

Bàn Tôn hiểu rõ, nhẹ nhàng cười nói: “Đế Tôn, ngươi đi đầu một bước, chúng ta giải quyết sự tình sau lưng xong liền sẽ đi theo Đế Tôn, giết vào vũ trụ chung cực.”

“Đi thôi.”

Mộc Phàm khoát khoát tay, để bọn người Bàn Tôn đi xử lý vấn đề phía sau.

Ngoại đạo tuy đã bị đánh tan, nhưng còn không có trừ tận gốc, nhất định phải trừ tận gốc mới có thể an ổn rời đi.

Bọn họ đã không cần lo chuyện tìm đường bước vào vũ trụ chung cực, bởi vì Mộc Phàm sẽ mở ra cửa vào vũ trụ chung cực.

Cũng chỉ có hắn có thể mở ra, những người khác là không thể nào.

“Thiên Đế!”

Lúc này, Dao Trì, Hằng Nga, Nữ Oa, Tiểu Linh, Tiểu Ách lòng có cảm giác, quay người lại, kinh hô nhìn phía cuối cổ lộ.

Các nàng thấy bóng người Mộc Phàm, điểm một ngón phá vỡ cổ lộ, sức mạnh cường đại không cách nào tới gần.

Hắn không cách nào tiếp tục lưu lại, nhất định phải tiến vào vũ trụ chung cực.

“Trẫm, tại vũ trụ chung cực chờ các ngươi đến.”

Mộc Phàm nhàn nhạt mở miệng, nói ra những lời này.

Đây là ly biệt, không cách nào mang bọn người Dao Trì tiến vào vũ trụ chung cực, bởi vì không đủ mạnh mà đi lên sẽ hóa thành bột mịn.

Vũ trụ chung cực, chỉ có Vô Thượng cảnh mới có thể đặt chân, Chúa Tể cũng không thể đi lên, bởi vì đó là một loại hạn chế của vũ trụ chung cực.

Liền xem như mở sẵn cửa vào, ngươi chưa đạt điều kiện, đi lên sẽ bị pháp tắc của vũ trụ chung cực nghiền nát.

Bàn Tôn là người duy nhất có thể cùng Mộc Phàm đi lên, nhưng hắn không vội.

“Dao Trì, Thiên giới giao cho ngươi quản lý, căn cơ Thiên Đình chính là đây.”

Nói xong, Mộc Phàm đưa tay đâm vào thể nội, móc ra một vũ trụ Thiên giới to lớn giao cho Thiên Hậu Dao Trì.

Đó là vũ trụ bị phân tách từ nội vũ trụ của hắn, Thiên giới, thuộc về vũ trụ siêu duy, bên trong gánh chịu lấy tất cả sinh mệnh của nội vũ trụ.

Hắn không có cách nào mang sinh mệnh khác theo đi, cho nên chỉ có thể giao cho Thiên Hậu Dao Trì xử lý.

Coi như có thể mang đến, Mộc Phàm cũng không mang theo, bởi vì hắn còn chưa biết khi bước vào vũ trụ chung cực sẽ gặp được cái gì, có thể khiến hắn vẫn lạc hay không.

Dù sao, hệ thống có quá nhiều địch thủ.

Để cho an toàn, Mộc Phàm chọn đi một mình, giết vào vũ trụ chung cực.

“Đã xử lý tốt, hệ thống, chúng ta lên đường đi.”

Mộc Phàm nghiêm mặt, trong lòng câu thông hệ thống.

“Kí chủ, suy nghĩ cho kĩ, ngươi có duy nhất một cơ hội, chọn lưu lại, bản hệ thống có thể giúp ngươi vĩnh viễn ở lại nơi này, vĩnh hằng bất diệt, tương lai tùy theo lĩnh ngộ của ngươi còn có thể bước vào Vô Vô chi cảnh, khai mở một phương vũ trụ chung cực.”

Hệ thống dùng thanh âm nghiêm túc mà chăm chú hỏi thăm.

Mộc Phàm giữ im lặng, đột nhiên cười nói: “Ngươi và ta, ta đến được bước này là dựa vào ngươi, mặc dù ta tựa như là làm việc cho ngươi, nhưng sự thật khó nghe, không có hệ thống ngươi thì ta không thể đến một bước này.”

“Đi thôi, giết tới, ngươi ta liên thủ chém chết hết thảy địch nhân, đây chẳng phải là nguyên nhân thực sự ngươi từng bước một bồi dưỡng ta sao?”

Mộc Phàm bật cười, từng bước một đạp phá cổ lộ.

Tấm lưng kia lộ ra một loại cao ngạo, có khí phách vô địch thẳng tiến không lùi.

“Vậy liền đánh đi.”

Hệ thống cười ha ha, bộc phát ra từng đợt hào quang sáng chói, bao vây lấy thân thể Mộc Phàm, hai cỗ lực lượng hợp làm một.

Oanh!

Trong chốc lát, cổ lộ rung động, vô số sinh linh, cường giả ngẩng đầu lên nhìn qua.

Đám Bàn Tôn yên lặng nhìn, bóng người quyết không quay đầu kia, vung quyền đánh xuyên cổ lộ, mở ra một con đường tối tăm chưa khai phá.

Cái kia chính là cửa vào, thông hướng vũ trụ chung cực.

Chỉ khi đạt tới cấp độ như Bàn Tôn này, mới có thể bước vào vũ trụ chung cực.

Ông!

Mộc Phàm xuyên qua màng chắn vũ trụ chung cực, đả thông một cái thông đạo, một cỗ lực lượng thần bí đáng sợ tràn vào bên trong cổ lộ.

Đó là một cỗ căn nguyên lực lượng đến từ vũ trụ chung cực.

“Pháp tắc chung cực!”

Ánh mắt Bàn Tôn sáng lên, hét lớn một tiếng, đánh thức đám Chúa Tể và cường giả đang có mặt.

Chỉ cần hấp thu những chung cực pháp tắc này thì có thể không ngừng tấn thăng, cuối cùng bước vào Vô Thượng cảnh, tiến vào vũ trụ chung cực.

“Bái tạ Đế Tôn!”

Đám Chúa Tể, bao quát Bàn Tôn, cùng nhau bái tạ một phen.

Oanh!

“Giết!”

Cuối cổ lộ, Mộc Phàm hét lớn một tiếng, một bước đạp phá thông đạo, huy quyền đánh nát màng chắn vũ trụ chung cực, bước vào trong.

Cái bóng người cường thế, vô địch kia khắc sâu trong thâm tâm vô số cường giả, không cách nào ma diệt.

Đế Tôn mở ra cửa vào vũ trụ chung cực, tạo tiền đề cho vô số cường giả sau này làm nên thành tựu chung cực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK