Biên: Hắc Dược
---
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn truyền khắp cổ lộ.
Chỉ thấy một cỗ khí tức kinh khủng tràn đến, từ phía cuối cổ lộ truyền đến âm thanh giao chiến kịch liệt.
Đông!
“Thương thương thương”
Cuối cổ lộ, các đại chúa tể chí cao hoảng sợ thất sắc.
Bọn họ nhìn qua phía cuối cổ chỗ, có một bóng người kinh khủng chậm rãi hiển hiện, chèn phá hàng rào hư vô mà giáng lâm.
“Tham kiến Chân Tổ!”
Nháy mắt, mười tám chí tổ ngoại đạo cùng nhau lễ bái, mặt mũi tràn đầy cuồng nhiệt.
Bên này, thân thể Bàn Tôn bị đánh bay tứ tung, búa lớn trong tay rung động ầm ầm, công kích vừa rồi khiến hắn không thể không lui về sau.
“Ngoại đạo, Chân Tổ chí thượng duy nhất?”
Bàn Tôn yên lặng đánh giá đối phương, một cường giả ngoại đạo đáng sợ giáng lâm, mang đến uy hiếp to lớn cho hắn.
Chỉ mới giao thủ một phen đã khiến hắn cảm thấy áp lực.
Chí thượng Chân Tổ ngoại đạo, cơ thể có 3000 cái đầu, 9000 cánh tay, tản ra hào quang vô địch.
Trên người của nó ẩn chứa 3000 lực lượng ngoại đạo, mỗi một cái đầu đại biểu cho một loại “đạo”.
3000 cái đầu cùng mọc trên một thân thể, hình tượng này khiến người ta cảm thấy kinh dị.
Càng đáng sợ chính là, 3000 cái đầu ẩn ẩn có cảm giác muốn hòa làm một thể.
“Ngươi chính là vị Bàn Tôn vô địch trong miệng bọn họ kia?”
Chân Tổ ngoại đạo đạm mạc mở miệng.
“Nhỏ yếu.”
“Vô tri!”
“Quỳ xuống!”
“Thần phục!”
Những cái đầu lần lượt nói, ngươi một lời ta một câu, thế mà để Bàn Tôn quỳ xuống thần phục.
Cảnh tượng này chọc giận các chúa tể chí cao còn lại, cả đám trợn mắt nhìn, nhưng lại cảnh giác một cách phá lệ, toàn bộ tụ tập ở sau lưng Bàn Tôn.
Đối diện, mười tám chí tổ đứng ở sau lưng Chân Tổ chí thượng duy nhất, hung hăng phách lối, cuồng ngạo nhe răng cười, mang theo cảm giác miệt thị.
“Muốn chiến thì chiến.”
Bàn Tôn quét ngang búa chiến, thanh âm leng keng, mang theo một loại ý chí không thể nghi ngờ, hắn là căn nguyên sức lực của hết thảy, tất nhiên hết thảy chẳng gì có thể khiến hắn sợ.
“Vậy để ta chôn vùi ngươi.”
Chân Tổ ngoại đạo cao cao tại thượng, 9000 cánh tay hoạt động cùng lúc, đánh ra một kích.
Đối mặt một chiêu đáng sợ này, dù là các Chúa Tể chí cao khác cũng không dám đón lấy.
Nhưng Bàn Tôn lại quá cương mãnh, hắn vung búa lớn ra sức bổ một cái.
Oanh!
Nương theo một tiếng nổ tung, lực lượng ngoại đạo sôi trào gào thét, lại bị Bàn Tôn một búa bổ đôi, hóa thành hai cỗ lực lượng ngăn hai bên thân thể hắn.
Lực lượng đáng sợ tàn phá bừa bãi, khiến các chúa tể chí cao kinh ngạc.
“Có chút năng lực, đáng tiếc, mệnh của ngươi đã chú định là bị chôn vùi.”
Chân Tổ ngoại đạo rất mạnh, Bàn Tôn đã cảm được, lực lượng của hắn không cách nào tiếp cận được đối phương, càng đừng đề cập đến chuyện làm đối phương bị thương.
“Giết, một tên cũng không để lại.”
Chân Tổ ngoại đạo hét lớn một tiếng, sau lưng, mười tám vị chí tổ cùng nhau xông về chín đại chúa tể chí cao.
Duy chỉ có Bàn Tôn một người một búa, độc đấu Chân Tổ ngoại đạo, sắc mặt nghiêm túc hơn bao giờ hết.
Có thể bổ ra đại đạo, nhưng khi Bàn Tôn đối mặt Chân Tổ ngoại đạo lại cảm nhận được một loại cảm giác nguy cơ nồng đậm.
Không hổ là Chân Tổ chí thượng ngoại đạo xuống từ vũ trụ chung cực, thật khiến người tuyệt vọng.
Trước đó, thực lực song phương còn có thể ngang hàng, hiện tại, chỉ có thêm một vị Chân Tổ chí thượng ngoại đạo, thế mà khiến Bàn Tôn không thể không dùng toàn lực ứng phó.
Nhưng mười tám vị chí tổ còn lại thì khó có thể đối phó, chín chúa tể đối phó mười tám chí tổ, cơ hồ một người chọi hai.
Thế thăng bằng lập tức đánh vỡ, thất bại là sớm muộn.
“Phiền toái.”
Chúa Tể Nhân Quả nghiêm mặt, nhìn mười tám vị chí tổ đang đánh tới.
Một đối một không sợ, nhưng đánh hai thì có chút không công bằng.
Tiếp tục như vậy, đánh như thế nào?
Một trận đánh không có cách nào hoàn trả, hoàn toàn không có một tia phần thắng.
“Vận Mệnh, Đế Tôn đến cùng khi nào tới, còn chưa chịu tới là chúng ta phải bỏ mạng.”
Hủy Diệt, Trật Tự, Hỗn Độn,... từng Chúa Tể một gằn giọng hỏi.
Chúa Tể Vận Mệnh không nói lời nào, bên trong hai mắt lưu động ánh sáng của vận mệnh, dường như muốn nhìn rõ ràng cái gì đó.
Đáng tiếc, một mảnh hư vô, không có cái gì.
Lúc này, hắn trầm mặc, không có trả lời bọn họ.
“Đánh đi!”
Chúa Tể Vận Mệnh tế ra chí bảo của Chúa Tể Đại Đạo, sau lưng xuất hiện một bánh răng ù ù chuyển động, một cây Vận Mệnh chi Mâu hoành không xuất thế.
“Chiến!”
Tất cả chúa tể chí cao rống to, ào ào phô ra át chủ bài cường đại nhất, dốc hết thủ đoạn, không hề dám tiếp tục giữ lại giấu nghề.
Trận chiến này, kết cục là một ẩn số, nhưng có thể báo trước, bên bọn họ chẳng mấy chốc sẽ bại vong.
Hy vọng duy nhất là Đế Tôn vừa vặn mới lên cấp, hắn nếu tới kịp, có lẽ còn có một cơ hội.
Dù sao Đế Tôn có tư thái vô địch giống Bàn Tô, còn có khả năng nhỏ nhoi là đối phương có thể ngăn trở một nửa chí tổ.
“Ha ha ha”
“Các ngươi cùng đường rồi.”
“Chung cực cổ lộ, chung quy là thuộc về chúng ta.”
Mười tám chí tổ ngoại đạo cuồng nhiệt gào thét, giết tới phụ cận, thi triển Ngoại Đạo Chi Lực cường đại, muốn tiêu diệt các chúa tể chí cao.
Chỉ cần chém chết hết thảy là có thể chiếm lấy quyền chưởng khống chung cực cổ lộ.
Bành!
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên, Bàn Tôn bại lui, thế mà bị Chân Tổ đánh lùi.
Khí tức toàn thân hắn sôi trào, đối phương lại không có lấy một thương tổn, thật sự là mạnh đến mức có chút không hợp thói thường.
“Bàn Tôn!”
Thời Không có chút lo lắng quát lên.
Bàn Tôn cũng không quay đầu lại, không nói lời nào, vung búa lớn lên, lần nữa đánh tới.
“Hắc hắc, ngươi vẫn là tự lo cho chính mình đi.”
Lúc này, mười tám chí tổ ngoại đạo giết tới.
Rầm rầm rầm.
Đại chiến mở ra, chín đại chúa tể chí cao liên tiếp bại lui, bị mười tám vị chí tổ nghiền ép, tình huống tràn ngập nguy hiểm.
“Ai, chung quy là thành công dã tràng.”
Chúa Tể Thời Không một mặt phức tạp, có chút không cam tâm, trên thân nhiều chỗ xuất hiện vết thương.
Bị hai cái ngoại đạo chí tổ vây công, hiểm tượng hoàn sinh, miễn cưỡng tiếp tục chống đỡ, nhưng chẳng mấy chốc sẽ bị bức tử.
Tình huống như vậy thì còn hy vọng à?
Bàn Tôn, không thể nào, hắn đối đầu Chân Tổ chí thượng ngoại đạo, cũng ở thế hạ phong.
Nói chi đến chuyện trợ giúp bọn họ.
Phốc!
Rốt cục, mấy vị chúa tể chí cao ào ào bại lui, thổ huyết, bị trọng thương.
Việc Chúa Tể thụ thương là rất nghiêm trọng, dù sao ngoại đạo lực lượng cực kỳ đáng sợ, vẫn có ma diệt bọn họ.
Hiện tại thụ thương, muốn khôi phục là vấn đề rất nghiêm trọng.
“Sinh Mệnh Chi Hà.”
Lúc này, Nữ Oa đánh ra một con sông, là Sinh Mệnh Chi Hà, trong nháy mắt bao vây tất cả chúa tể chí cao, chữa trị vết thương, khôi phục chiến lực cho cả đám.
“Không cần tổn thương bản nguyên căn cơ, cứ như vậy, tình huống phía chúng ta càng nguy hiểm hơn.”
Vận Mệnh thẳng thắn khuyên ngăn Nữ Oa.
Nhưng Nữ Oa một mặt kiên định: “Cho dù là dùng đến cả bản mệnh chi lực của ta thì cũng không thể thua, một khi đã thua thì còn quan tâm mấy thứ bản nguyên căn cơ này là gì?”
“Hừ, vậy trước tiên giết ngươi.”
Trông thấy Nữ Oa khôi phục các chúa tể khác, hai tên ngoại đạo chí tổ cùng nhau rống to, giương nanh múa vuốt giết tới.
Bọn họ muốn giải quyết Nữ Oa trước.
“Nguy hiểm!”
“Né mau.”
Nhìn thấy Nữ Oa lâm vào nguy cơ, một số Chúa Tể bên cạnh muốn cứu viện, đáng tiếc đã bị kèm lại.
Bọn họ lửa giận ngút trời, nhưng nước xa không cứu được lửa gần.
“Chết đi!”
Hai tên ngoại đạo chí tổ nhe răng cười, một trái một phải muốn đánh Nữ Oa thần hình câu diệt.
Ngay trong lúc nguy cấp này, một bóng người mờ ảo xé rách hư vô, trong nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Nữ Oa, mỗi tay mỗi bên đỡ lấy hai kích trí mệnh của hai tên ngoại đạo chí tổ.
Bành!
Hai cỗ lực lượng ngoại đạo bị người tới vững vàng tiếp được.
“Đế Tôn?”
Nhìn thấy người tới, vốn cả đám Chúa Tể đã tuyệt vọng bất ngờ mừng rỡ không thôi.
Tới không phải người khác, mà chính là Mộc Phàm, vị mới Đế Tôn lên cấp.
Hắn cường thế can thiệp, cứu nguy cho Nữ Oa.
“Ngươi là Nữ Oa?”
Mộc Phàm quay người, có chút ngạc nhiên đánh giá Nữ Oa trước mắt, căn cơ bị hao tổn, thương thế rất nghiêm trọng.
Chuyện này khiến hắn có chút quái dị, Nữ Oa làm chúa tể chí cao, tất nhiên là cao cao tại thượng, là tồn tại duy nhất.
Nhưng bên trong nội vũ trụ của hắn cũng có một Nữ Oa, có lẽ, là phân thân của đối phương.
Nghĩ như vậy Mộc Phàm cũng có chút cổ quái.
“Đế Tôn, ngươi đã đến.”
Nữ Oa nhẹ nhàng thở ra, cười dịu dàng.
Mộc Phàm đưa tay rót một cỗ căn nguyên sinh mệnh cường đại vào trong cơ thể nàng, trong nháy mắt đã lấp đầy căn cơ và bản nguyên nàng bị tổn thất, trực tiếp tu bổ.
“Đối phó mấy con rệp ngoại đạo, không cần hao phí căn cơ bản nguyên.”
Mộc Phàm tự tin nói một câu.
Lời này kích thích đám chí tổ, hai tên ngoại đạo chí tổ công kích Nữ Oa cùng nhắm thẳng hướng Mộc Phàm.
“Chết đi.”
Hai đại chí tổ hợp lực đánh ra một kích, khủng bố tuyệt luân.
Nhưng, Mộc Phàm đối mặt một kích đáng sợ như vậy, lại nhẹ nhàng đưa ra một ngón.
Bành!
Hai cỗ lực lượng ngoại đạo trong nháy mắt nổ tung vỡ nát, ngón tay cường thế sau khi phá tan công kích, lại xuyên qua thân thể hai đại chí tổ.
Thổi phù một tiếng, thân thể hai đại chí tổ cứng đờ, gương mặt bị đông cứng ngay khoảnh khắc đó, bên trong ánh mắt toát ra nét hoảng sợ và không tin.
Bọn họ, thế mà bị miểu sát.
“Không có khả năng”
Hai đại ngoại đạo chí tổ há mồm muốn nói cái gì, nhưng mi tâm bịch một cái, nổ ra một cái lỗ thủng, đỏ đỏ trắng trắng văng tung tóe bốn phía.
Một chỉ miểu sát hai đại chí tổ.
Chân Tổ chí thượng ngoại đạo đang đè ép Bàn Tôn cũng phải chuyển ánh mắt qua nhìn.
“Ngươi là ai?”
Chân Tổ chí thượng ngoại đạo kinh nghi đánh giá Mộc Phàm, thế mà nhìn không thấu đối phương.
Khó mà tin được, cường giả ngoại đạo đến từ vũ trụ chung cực thế mà nhìn không thấu Mộc Phàm, chỉ có một cách để giải thích.
Đối phương cũng đến từ vũ trụ chung cực, nếu không thì thật quá vô lí.
“Ngươi đến từ phía trên?”
Chân Tổ ngoại đạo dùng sắc mặt nghiêm túc hỏi một câu, thậm chí còn không nhìn thẳng Bàn Tôn.
Trong mắt chỉ có Mộc Phàm, nhìn không thấu, có khả năng cũng là đến từ vũ trụ chung cực.
“Ngàn đầu, vạn cánh tay, dung mạo ngươi thật sự là xấu ngoại hạng.”
Mộc Phàm đánh giá đối phương, đột nhiên toát ra một câu như vậy.
Vừa mới nói xong, hiện trường hoàn toàn tĩnh mịch.
Tất cả chúa tể chí cao, ngoại đạo chí tổ ào ào sửng sốt, ngơ ngác nhìn Mộc Phàm.
Ai cũng không nghĩ tới hắn thế mà lại nói Chân Tổ ngoại đạo xấu, là đang làm nhục nhau à.
“Ngươi sẽ chết rất thê thảm.”
Chân Tổ chí thượng ngoại đạo cũng lộ ra một tia lửa giận.
Mộc Phàm khinh thường nói: “Chết, ta thấy, kẻ chết là thứ xấu xí nhà ngươi mới đúng.”
Bành!
Vừa mới dứt lời, Mộc Phàm bất ngờ đánh tới, một bàn tay đập chết chí tổ gần nhất, miểu sát tại chỗ.
“Hỗn trướng!”
“Ngươi đánh lén.”
Đám chí tổ ào ào nổi giận, ánh mắt nhìn lấy Mộc Phàm mang theo hận ý nồng đậm, thế mà không theo quy tắc, dám đánh lén.
Mộc Phàm cười híp mắt thu hồi căn nguyên tên xấu số, ý cười đầy mặt.
“Đánh lén, đừng nói đùa, là địch nhân, chỉ cần có thể giết chết các ngươi thì là biện pháp tốt.”
“Đánh nào.”
Mộc Phàm hét lớn một tiếng, lôi từ một bên hư vô ra một thanh bảo kiếm kinh thiên động địa.
Thiên Đế Kiếm tới tay, khí chất cả người Mộc Phàm đại biến, một cỗ ý chí tuyệt sát khóa chặt Chân Tổ chí thượng ngoại đạo, gió lốc cường đại cắt đứt vách ngăn hư không của cổ lộ.
Keng!
Chỉ nghe leng keng một tiếng, Mộc Phàm rút kiếm vung tới Chân Tổ duy nhất ngoại đạo.