Mục lục
Nợ Âm Khó Thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếng Hạ Mạch vừa dứt, trái tim tôi như ngừng đập, đúng rồi! Tại sao tôi lại không nghĩ đến điểm này chứ, dựa vào những gì Hạ Mạch nói, nơi đó đúng thật rất có khả năng là nơi chôn thi thể của Chu Tư Mộng.

Bằng không quỷ hồn của ả ta chui vào trong căn phòng đó làm gì cơ chứ, bởi vì là nơi chôn cất thi thể, cũng chính là nơi trú ngụ tuyệt vời nhất cho quỷ hồn của ả ta.

Có điều trong đầu tôi lập tức nghĩ tới một vấn đề khác, nếu như thi thể của Chu Tư Mộng thật sự nằm dưới căn phòng đó, vậy tại sao người bị hại lại là người trong phòng tôi?

Ngược lại, người ở trong căn phòng kia lại không ai hề hấn gì? Tôi nhìn Hạ Mạch, đem nghi hoặc của mình nói ra, nhưng giây tiếp theo, Hạ Mạch cười nhạt, cất tiếng nói.

- Anh nói xem, lần đầu tiên xảy ra chuyện đã là người ở trong căn phòng chôn thi thể, thi thể của ả không phải càng dễ gặp bị phát hiện ra hay sao?

Nghe vậy, cả người tôi bỗng dưng tỉnh ngộ, đúng rồi, nếu như căn phòng đó xảy ra chuyện, hơn nữa vừa hay lại là tầng một, vậy chỉ cần trải qua một khoảng thời gian phán đoán cực ngắn, nhất định sẽ có người nghĩ tới dưới đất có thứ gì đó, nói không chừng sẽ đào ra, liền lập tức phát hiện thi thể của Chu Tư Mộng.

Lúc này, Hạ Mạch lại lên tiếng:

- Lại nói, người đầu tiên chết là Chu Đào, mà lại còn là em trai của Chu Tư Mộng, tôi thậm chí đang hoài nghi, Chu Đào chết rồi, mới có thể đánh thức Chu Tư Mộng, bằng không Chu Tư Mộng không lý nào lại không bảo vệ em trai mình.

Lông mày Hạ Mạch nhíu chặt, tiếng nói nhàn nhạt vang lên, tôi nghĩ ngợi một lát, đúng thật, Chu Tư Mộng thật ra rất coi trọng Chu Đào.

Mà Chu Tư Mộng đối với Chu Đào, rõ ràng vẫn còn ý thức, hơn nữa còn nhớ rất rõ, cho dù Chu Tư Mộng biến thành quỷ, cũng không đến mức hại chết em trai mình.

Vậy chỉ có một khả năng, cái chết của Chu Đào, Chu Tư Mộng cũng không thể khống chế, mà là một người khác, người này là ai? Người đứng sau lưng Chu Tư Mộng là ai? Người đã nuôi Chu Tư Mộng biến thành ác quỷ là ai?

Nói như vậy, vậy chẳng phải là, người này đang ở ngay cạnh chúng tôi, bằng không làm sao có thể quỷ không biết thần không hay hại chết Chu Đào cơ chứ?

Nghĩ đến điểm này, sống lưng tôi bỗng lạnh toát, người đó ở ngay bên cạnh chúng tôi? Hắn là ai?

Tôi nhìn Hạ Mạch, lúc này hình như Hạ Mạch đã rơi vào trong trầm tư, có điều tôi cũng không biết rốt cuộc thì cô ấy đang nghĩ gì, không lâu sau, Hạ Mạch trực tiếp cất tiếng:

- Được rồi, đêm nay cứ như vậy đã, anh quay về trước đi, đợi tin tức thôi!

Tôi hơi ngơ ra, hỏi Hạ Mạch đợi tin tức gì? Hạ Mạch cười mỉm, nói đợi tin tức của Hàn Đại Lương, nếu như cô ấy đoán không sai, thì tiếp theo đây, Hàn Đại Lương có lẽ sẽ tìm chúng tôi để hợp tác, cùng diệt trừ Chu Tư Mộng.

Tôi gật đầu, cũng trực tiếp đi ra khỏi khách sạn, quay trở về phòng trọ.

Nhưng chính vào lúc tôi đang đi lên tầng, bỗng nghe thấy trong một căn phòng ở tầng dưới, truyền ra những tiếng thở hổn hển, đây là tiếng của con trai, cứ giống như là đang làm chuyện ấy, phát ra những tiếng kêu sảng khoái sung sướng...

Lông mày tôi hơi nhướn lên, bởi vì ngoài âm thanh này ra, tôi không hề nghe thấy tiếng của con gái? Lẽ nào người anh em trong phòng đang tự mình giải quyết?

Lắc lắc đầu, tôi cũng không để ý nữa, trực tiếp nhấc chân bước lên tầng trên, quay trở về phòng mình, tôi bắt đầu chuẩn bị một số thứ, bởi vì trận chiến đêm đó, đã tiêu tốn gần hết những lá bùa trên người tôi rồi.

Cho nên nhất định phải bù vào kho.

Sau khi đã đem “kho bùa” trên người mình lấp đầy, tôi đi vào trong trạng thái tu luyện, sáng sớm ngày thứ hai, tôi vừa úp xong bát mỳ để ăn, chuông điện thoại bỗng reo lên.

Tôi nhìn, là hiệu trưởng Lục gọi tới, sau khi ấn nghe, tiếng nói của hiệu trưởng Lục có chút nặng nề.

- Bạn học Nhất Lượng, trong trường lại có hai bạn học nữa xảy ra chuyện rồi, mà đạo trưởng khác mà chúng thầy mời tới, ông ấy nói có vài chuyện muốn nói với em và vị đạo trưởng kia, các em đến trường một chuyến nhé!

Nghe vậy, cả người tôi ngây ra, phán đoán của Hạ Mạch quả nhiên không sai, Hàn Đại Lương đó tìm chúng tôi rồi,hơn nữa còn là thông qua hiệu trưởng Lục để tìm, nói như vậy, tôi và Hạ Mạch không có lý do để từ chối rồi.

Hiệu trưởng Lục từng nói với tôi, chỉ cần tôi giúp nhà trường giải quyết sự tình này, nhà trường sẽ thưởng cho tôi một phần thù lao, nói như vậy, chúng tôi có quan hệ trực tiếp với chuyện này, hiệu trưởng nói gì, tôi và Hạ Mạch đều không thể cự tuyệt.

Tôi gọi cho Hạ Mạch, cô ấy nói với tôi, hiệu trưởng Lục đã gọi điện cho cô ấy rồi, cô ấy cũng đang đi tới trường, sau khi cúp điện thoại, tôi cũng ra khỏi cửa, đi về phía trường học.

Đợi khi tôi đến nơi, phát hiện Hạ Mạch cũng đã tới, Hàn Đại Lương đang ngồi trong văn phòng, hiệu trưởng Lục cũng có mặt, tôi chú ý tới, sắc mặt Hàn Đại Lương hơi nhợt nhạt, xem ra thương tích tối qua vẫn chưa được trị khỏi.

- Hai vị, đều đã tới, tại hạ Hàn Đại Lương, lúc trước cũng đã giới thiệu qua, không biết quý danh của hai vị đạo hữu đây là...?

Nhìn thấy tôi đến, Hàn Đại Lương đứng dậy, ôm quyền hướng phía tôi và Hạ Mạch, lên tiếng nói, đối với quy cách giang hồ đột nhiên được Hàn Đại Lương áp dụng, tôi có chút không quen, tôi học Hàn Đại Lương ôm ôm quyền, tự giới thiệu qua về bản thân.

Lúc này, Hàn Đại Lương nhíu chặt mày, sau đó trực tiếp cất tiếng:

- Không giấu gì hai vị, đêm qua tại hạ không nghe theo lời căn dặn của hai vị, đã đi vào trong ký túc xá, bần đạo đánh giá quá cao bản thân, xem thường thứ bên trong, nên bây giờ đã bị thứ đó đả thương.

Khi Hàn Đại Lương nói đến đây, còn có chút ngại ngùng, điều này đúng thật là có chút mất mặt.

Thấy Hạ Mạch ở một bên không lên tiếng, tôi cũng trầm mặc không nói gì, lúc này, Hàn Đại Lương lại tiếp tục:

- Hôm nay mời hai vị tới đây, là muốn thương lượng cùng hai vị đạo hữu một chút, thứ trong ký túc xá đã sắp thành quỷ vương, thậm chí còn có giúp đỡ của một đại trận lợi hại, bất kỳ ai trong chúng ta tự mình giao chiến thì đều không phải là đối thủ, hoặc chỉ có thể hợp tác với nhau, thì mới giải quyết được thứ đó.

Nói xong, Hàn Đại Lương xoay đầu, đưa mắt nhìn hiệu trưởng Lục phía sau, lúc này, Hiệu trưởng Lục tiến lên một bước, gật đầu, nói với tôi và Hạ Mạch:

- Hàn đạo trưởng nói không sai, phía nhà trường chỉ muốn giải quyết chuyện này càng nhanh càng tốt, không muốn có nhiều thêm sinh viên bị hại nữa.

Nghe vậy, tôi liếc mắt nhìn Hạ Mạch bên cạnh, muốn nhìn xem cô ấy định nói thế nào, dù sao thì trong ba người tôi cũng là con gà yếu ớt, không cần biết bọn họ quyết định thế nào, tác dụng của tôi trong chuyện này cũng không quá lớn.

Lúc này, Hạ Mạch đứng dậy, nói:

- Được, quyết định như vậy đi.

Nghe thấy thế cả người tôi hơi ngây ra, không ngờ Hạ Mạch lại đồng ý dễ dàng như vậy, vốn dĩ cho rằng nói thế nào thì cô ấy cũng phải do dự một lát, đưa ra vài điều kiện, nhưng cô ấy lại không có làm vậy, chẳng phải cô ấy rất nghi ngờ Hàn Đại Lương hay sao?

Có điều Hạ Mạch làm như vậy, nhất định là có đạo lý, tôi cũng trực tiếp lên tiếng, nói không vấn đề gì, thực lực của tôi yếu, chỉ có thể giúp vài chuyện vặt.

Thấy tôi và Hạ Mạch đã đồng ý, lập tức, trên gương mặt Hàn Đại Lương lộ ra một nụ cười vui vẻ.

- Thế thì quá tốt rồi, vậy không biết hai vị đạo hữu có nên thương lượng một chút đối sách?

Hàn Đại Lương nhìn tôi và Hạ Mạch cất tiếng hỏi, lúc này Hạ Mạch cũng lên tiếng, nói không cần, đến lúc đó mọi người dốc sức phối hợp với nhau, nhất định có thể thu phục được thứ đó.

Tôi đương nhiên cũng không có ý kiến gì, cuộc hợp tác diễn ra thuận lợi lạ thường, không đến nửa tiếng, tôi và Hạ Mạch đã rời khỏi văn phòng, mà Hàn Đại Lương cũng nói với chúng tôi, buổi sáng ngày hôm nay ông ấy sẽ trị thương cho tốt, đến tối thương thế khỏi hẳn, mới có thể trực tiếp hành động.

Vừa ra khỏi trường, tôi đi theo sau lưng Hạ Mạch, hỏi cô ấy sao lại đồng ý dễ dàng như thế?

Hạ Mạch cười mỉm, nói với tôi, chân tướng mọi chuyện đang dần dần được hé lộ, bảo tôi bây giờ đừng hỏi, đến lúc đó tôi sẽ biết.

Tôi nhíu mày, nhìn thấy nụ cười tự tin trên mặt Hạ Mạch, dứt khoát cũng không thèm hỏi nữa, bởi vì nếu Hạ Mạch đã tự tin như thế, vậy đương nhiên cũng sẽ không có vấn đề gì.

Tôi thậm chí đều không hề hoài nghi Hạ Mạch, cô ấy bảo tôi phải chuẩn bị kỹ càng, trận chiến tối nay, nhất định không đơn giản.

Tôi gật đầu, quay trở về phòng trọ, tôi dùng thời gian cả một ngày để điều chỉnh cơ thể vào trạng thái tu luyện, mãi cho đến lúc sắc trời lờ mờ tối, tôi nhận được tin nhắn của Hàn Đại Lương, kêu chúng tôi tới tập hợp trước cửa ký túc.

Đứng dậy từ trên giường, gọi cho Hạ Mạch một cuộc, tôi cũng trực tiếp ra khỏi cửa!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK