Tôi cũng không quan tâm ấn Phá Sát có khiến Cự Mông bị thương hay không, cả người vội vàng né sang một bên.
Sắc mặt Cự Mông không đổi, một bàn tay đưa lên đập vào ấn Phá Sát, nhắm trúng cơ hội, Thị trong tay mang theo luồng kiếm khí sắc lạnh, chém mạnh xuống người Cự Mông.
Lúc này, Cự Mông đang đứng quay lưng lại với tôi, nhưng không ngờ sau lưng hắn vẫn có một hàng phù văn kì lạ màu đen đang ngưng tụ, khi phù văn thành hình, tôi lờ mờ cảm nhận thấy, sau lưng Cự Mông có một lớp màn bảo vệ vô cùng chắc chắn.
Kiếm khí lập tức chém vào màn chắn.
ầm!
một âm thanh cực lớn vang lên, màn chắn lập tức bị kiếm khí phá thủng, đồng thời, thân hình của Cự Mông cũng lao ra.
Lòng tôi khá khó chịu, thủ đoạn của Cự Mông quả là không ít, chiêu vừa nãy chưa từng thấy hắn sử dụng qua trong hai trận đấu trước.
Lúc này, Cự Mông đã quay người lại, công kích vừa rồi, vẫn chưa làm hắn bị thương.
Có điều tôi thấy sắc mặt hắn đã hơi đổi, hình như khá bực tức về công kích lúc nãy.
Lúc này, trong đầu tôi lại đột nhiên nghĩ tới hàng phù văn kì bí nhìn thấy ở sau lưng Cự Mông.
Nghĩ đến đây, tôi bỗng phát hiện ra phù văn trên trường kiếm của tôi và phù văn sau lưng Cự Mông có phần giống nhau.
Lập tức, cả người tôi bàng hoàng sững sờ.
Đây?
Sao lại có thể như vậy? lẽ nào phù văn trên trường kiếm của tôi và của Cự Mông có nguồn gốc giống nhau sao?
Nghĩ một lát, tôi cảm thấy khả năng này không lớn, có thể chỉ có vài điểm tương đồng mà thôi, hiện tại tôi nhất định phải gạt bỏ những suy nghĩ thừa thãi ra khỏi đầu mình.
Bởi Cự Mông phía đối diện đã phóng tới, cách thức chiến đấu của hắn quá đỗi thận trọng, tôi muốn phá vỡ tiết tấu cả hắn, chỉ e sẽ có chút khó khăn.
Phải nhanh chóng nghĩ ra biện pháp, bởi thời gian càng kéo dài, hắn càng dễ chiếm thế thượng phong.
Đến lúc đó, đến ngay cả cơ hội lật đổ tình thế tôi cũng không còn.
Nghĩ đến điểm này, tôi hận Thị không thể phát ra uy lực như khi nãy, lần này, Thị rõ ràng không có bất kì phản ứng gì, khí linh cũng không biết đã lặn đi đâu mất tăm.
Thứ này thật không đáng tin, ra ngoài dạo một vòng, bây giờ lại không thấy đâu, khiến tôi rất bực bội, xem ra lại chỉ có thể dựa vào bản thân rồi.
Nghĩ đến điểm này, trong lòng tôi lập tức cảm thấy nặng nề, không ngừng chống đỡ những đòn tấn công của Cự Mông, phát hiện công kích của hắn càng ngày càng mạnh hơn, rất khó phá giải.
Nhìn nắm đấm của Cự Mông lại lần nữa giơ lên, lòng tôi nghẹn lại,thử truyền ít chân nguyên vào dấu vết trên cổ tay, nhưng lúc này, tôi vui mừng phát hiện, dấu vết trên cổ tay đã có phản ứng.
Cảm nhận được điều này, trong lòng dâng lên cảm giác tự tin trước nay chưa từng có, mắt thấy công kích của Cự Mông đã tiếp cận, tôi gần như không do dự giơ nắm đấm lên tấn công ngược lại hắn.
Hai nắm đấm đập vào nhau trên không rồi lại tách ra, một âm thanh chói tai bỗng vang lên!
ầm!
âm thanh vang lên, trên mặt tôi và Cự Mông đều lộ ra sắc thái kinh ngạc, mặt mày Cự Mông hãi hùng, người hắn không ngừng lùi ra sau.
Mà thân người tôi chỉ lui ra được mấy bước.
Công kích lần này, tôi chiếm thế thượng phong, nắm bắt lấy cơ hội, trong tay tôi lập tức xuất hiện năm lá bùa Ngũ Lôi, ném thẳng vào người Cự Mông phía đối diện.
Lực điện lôi lóe sáng trên không trung, đánh xuống người Cự Mông.
Khi người tôi đã ổn định lại, cũng không có ý định làm mất thời giờ, cả người lại lao lên, mục tiêu chính là Cự Mông.
Thị trong tay khẽ rung lên, hàng phù văn màu đen trên thân kiếm lại chuyển động, lập tức, quanh thân kiếm xuất hiện một luồng khí huyết sát.
Lúc này, khí huyết sát trên trường kiếm cũng đã bắt đầu kích động, khiến trong lòng tôi bỗng cảm thấy hưng phấn hơn.
Trường kiếm chém xuống không trung, lập tức, từng luồng kiếm khí bắt đầu tấn công Cự Mông,
Cự Mông vừa mới ổn định lại thân hình, đã thấy rất nhiều lực điện lôi đang lao tới chỗ mình.
Dù nói những lực điện lôi này căn bản không có lực sát thương, nhưng phía sau lực điện lôi, thì lại chính những luồng kiếm khí sắc lạnh.
Mà còn không phải là kiếm khí bình thường, mà là kiếm khí huyết sát.
Sắc mặt Cự Mông bỗng u ám, giây tiếp theo, khí thế trên người hắn bạo phát, luồng khí thế đáng sợ toát ra ngoài, sau đó, quần áo trên người Cự Mông khẽ lay động.
Trong tay Cự Mông, ấn kết không ngừng biến hóa, trước mặt hắn, từ từ hiện ra một ấn kết kì lạ,
ấn kết nhìn đen sì sì, bên trên còn có những hàng phù văn quay quanh, sắc mặt Cự Mông nặng nề.
- ấn Ma Thần!
một tiếng hô lớn thốt ra từ trong miệng Cự Mông, giây tiếp theo, ấn kết kì lạ trong tay hắn đã bay về phía tôi.
Giương mắt nhìn ấn kết kì lạ đập vào với kiếm khí huyết sát, lập tức, một luồng khí thế khủng bố lan ra khắp võ đài, kiếm khí huyết sát đã bị ấn kết đánh bay sang ngang.
Rơi thẳng xuống dưới đất, trên mặt đất xuất hiện rất nhiều vết nứt sâu hoắm.
ấn kết của Cự Mông cũng bị tan ra trong nháy mắt, nhưng khí thế khủng bố thì vẫn còn, tôi bàng hoàng nhìn Cự Mông không chớp mắt.
hắn giấu nhiều thủ đoạn như vậy, không thể không nói, thực lực của Cự Mông, mới là người khủng bố nhất trong đám thiếu chủ của các phân gia.
Dựa vào đó để phán đoán, thì có lẽ thực lực của phân gia Lê Cự trong tám phân gia, e rằng rất mạnh, nếu chủ gia muốn chấn chỉnh, vậy nhất định sẽ lựa chọn phương thức “ giết gà dọa khỉ”.
Chọn một phân gia có thế lực mạnh để ra tay, hòng dằn mặt những phân gia khác, mà biểu hiện hiện tại của Cự Mông, là muốn trở thành rể của chủ gia Cửu Lê.
Nếu đến lúc đó Cự Mông thực sự trở thành rể của chủ gia, vậy quan hệ với chủ gia đương nhiên sẽ khác đi.
Đương nhiên tất cả đều chỉ là phán đoán của tôi, sự thật là thế nào, tôi dĩ nhiên không hay biết, chỉ là tôi cho rằng, phán đoán này, rất có khả năng là đúng.
Tôi đưa mắt nhìn Cự Mông, chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, tôi và Cự Mông đã liên tiếp tấn công lẫn nhau.
Tôi không chịu thiệt, điều may mắn duy nhất là, tôi đã phá vỡ hoàn toàn tiết tấu trận đấu theo ý của Cự Mông.
Hiện tại, tôi và Cự Mông lại quay trở về trạng thái ban đầu, hoặc là nói, lúc này, tôi đang chiếm một chút thế thượng phong.
Phá vỡ được tiết tấu, trong lòng tôi yên tâm hơn nhiều.
Cả người lại lao ra, trường kiếm không ngừng múa máy trên không trung, cổ tay dao động, từng luồng khí huyết sát liên tiếp bắn ra, mục tiêu lại là Cự Mông.
Sắc mặt hắn đen lại, ngay tức khắc, Cự Mông liên tiếp vung ra những đòn phản kích, đồng thời, tôi lập tức thu trường kiếm của mình lại, bắt đầu ngưng tụ một ấn kết trong tay.
Bỗng tôi nhìn thấy, trên bàn tay của Cự Mông, xuất hiện một ấn kết màu đen, ấn ngọc (con ấn thời xưa hay được dùng làm ngọc vì vậy có tên là ấn ngọc) thời cổ, nhưng lại có màu đen tuyền.
ấn kết ngưng tụ thành công, Cự Mông hô lớn một tiếng, ấn kết đã bay tới chỗ tôi, đồng tử tôi hơi co lại, bởi tôi thấy ấn kết đã phá thủng kiếm khí huyết sát, trực tiếp tiếp cận tôi.
Tôi hừ lạnh một tiếng, ấn kết trong tay mau chóng biến hóa, một ngọn núi nhỏ được ngưng tụ, tôi cũng hô lớn:
- ấn Ngũ Nhạc, ngưng!
Dứt lời, ấn Ngũ Nhạc đã đập vào với ấn kết của Cự Mông.
Hai ấn kết đâm vào nhau, phát ra tiếng vang chói tai.
ầm rầm rầm…
Âm thanh đinh tai nhức óc vang vọng khắp một vùng trời, ngay cả mặt đất đều đã rung lên, dưới chân tôi và Cự Mông, xuất hiện nhiều những hố nứt, những miếng gạch cũng nát vụn, thân người hai chúng tôi không ngừng lùi ra sau lưng.
Hay lắm tên Cự Mông này,không ngờ có nhiều thủ đoạn đến vậy, hiện tại cho dù tôi đã nắm chắc được tiếu tấu của trận chiến, nhưng lại vẫn bị Cự Mông phá hỏng.
Cứ tiếp tục như vậy, trận chiến giữa tôi và Cự Mông vẫn còn phải kéo dài rất lâu, hắn che giấu thực lực của mình quá kĩ.
Tôi cứ có cảm giác, thực lực của hắn, chỉ e đã tương đương với cảnh giới Tiên Thiên cấp hai.
Chiến đấu với Cự Mông, rõ ràng còn mệt mỏi hơn nhiều so với Phá Quân.
Hắn rốt cuộc còn thủ đoạn này nữa không? Tôi nhìn hắn, trong lòng nghĩ tới một điều, hắn đã thi triển khá nhiều thủ đoạn mà lúc trước chưa từng dùng qua.
Mà nếu bây giờ hắn vẫn còn đang giấu giếm thủ đoạn nào khác, vậy tôi thực sự không biết phải làm thế nào để tiếp tục chiến đấu.
Khí mùi của cả tôi và Cự Mông đều đã có chút hỗn loạn, đang tự điều chỉnh lại, cứ đứng vậy mà nhìn đối phương, bởi nếu đối phương khẽ động đậy, cho dù khí mùi vẫn chưa điều chỉnh xong, đều nhất định phải phóng tới nghênh chiến.
Lúc này, chân nguyên trong người tôi lại lần nữa không được an phận, bởi Cự Mông đã cự quậy rồi.
Ngay giây phút đó, tôi phóng thẳng tới chỗ Cự Mông, đồng thời, trong tay xuất hiện ba lá bùa Liệt Dương, ném mạnh vào người Cự Mông.
Trường kiếm trong tay uốn éo, toát ra những luồng kiếm khí huyết sát, khí thế trên người Cự Mông dâng trào!
Trước mặt tôi, bỗng có một tia sáng màu bạc lóe qua, bắn thẳng vào người tôi, tốc độ của tia sáng màu bạc nhanh vô cùng.
Cả người tôi bỗng kinh hãi, bởi tôi biết đó là thứ gì, chính là cổ trùng bản mệnh của Cự Mông, nếu bị nó cắn, trận đấu này sẽ không còn bất kì ý nghĩa gì nữa.
Tôi tin Cự Mông không muốn lấy tính mạng của tôi, nhưng tôi biết, nếu tôi bị con rắn bạc cắn rồi, vậy cả người tôi sẽ bị tê liệt, thế thì còn chiến đấu thế quái nào được nữa!
Chỉ e đến cả sức để giơ tay đầu hàng cũng không còn!
Ngay sau đó, khi trong lòng tôi đang hoảng sợ, lại bỗng cảm thấy Hoàng Tiểu Tiên trong lòng khẽ động đậy, hình như đang nói cho tôi biết, không cần sợ, thứ đó để chị ta đối phó.
Cảm nhận được tín hiệu của Hoàng Tiểu Tiên, tôi cũng yên tâm hơn nhiều.
Hoàng Tiểu Tiên thân là yêu tộc, đối phó với mấy con cổ trùng bé tí tẹo này hoàn toàn không phải vấn đề to tác, như vậy, tôi có thể yên tâm chiến đấu với Cự Mông rồi!
Nói thật, trong người cùng độ tuổi, tôi rất ít gặp phải đối thủ mạnh như thế này, trận hôm nay, nhất định phải chiến cho đã!