Mục lục
Nợ Âm Khó Thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng mãi cho đến khi ông nội xuất hiện, lão tổ Hồ tộc mới ra ngoài, cũng chứng minh cho câu nói của Hoàng Tiểu Tiên, bởi vì lão tổ hồ tộc, cảm nhận được năng lượng có thể hủy diệt cả Hồ tộc từ trên người ông nội tôi.

Ông nội mạnh đến mức đó sao? Nhìn thân hình lụ khụ đứng thẳng trên không trung, tôi rơi vào trong trầm tư, ông nội mạnh như vậy, nhưng chẳng lẽ khi thôn chúng tôi mất tích, ông nội vẫn chưa đủ năng lực để ngăn chặn sao?

Tôi biết, trong đây nhất định có bí mật mà tôi không biết, bởi vì tôi từ từ hiểu ra, chuyện cả thôn mất tích, liên quan đến rất nhiều vấn đề khác, những gì tôi biết ít đến đáng thương, không biết lần này, ông nội có nói cho tôi nghe thêm điều gì không.

Chính lúc này, tôi cũng chú ý thấy, khí mùi trên không trung càng lúc càng mãnh liệt, đến ngay cả trận đấu bên chỗ huyết sát thi vương cũng đã dừng lại, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào hai thân hình bên trên.

- Địa Hồ tám đuôi sao? Được, để tôi hầu ngài!

Ông nội nhìn hư ảnh hồ ly tám đuôi sau lưng lão tổ, thấp tiếng lầm bầm, sau khi ông nội nói xong, cả người tôi khẽ ngây ra, sao lại gọi là Địa Hồ tám đuôi nhỉ? Đây không phải là tộc cửu vĩ Thiên Hồ sao?

Đem nghi hoặc trong lòng nói với Hoàng Tiểu Tiên bên cạnh, chị ta hình như cũng nhìn ra suy nghĩ của tôi, nhìn tôi đáp:

- Trong tộc của bọn chị, dưới bốn đuôi thì được gọi là Huyền Hồ, dưới tám đuôi được gọi là Địa Hồ, duy chỉ có chín đuôi, mới được coi là Thiên Hồ, nhưng Thiên Hồ, chị cũng không nhớ đã bao lâu rồi chưa xuất hiện lại trong tộc, lão tổ, hiện giờ đang là người mạnh nhất trong Hồ tộc, cũng chỉ là Địa Hồ tám đuôi mạnh nhất mà thôi, cho dù đã sống lâu cả ngàn năm, những vẫn chưa đột phá lên cảnh giới Thiên Hồ chín đuôi được!

Hoàng Tiểu Tiên nói xong, tôi bỗng thấy bất ngờ, hóa ra Hồ tộc lại có quy tắc thế này, nếu nói vậy, Thiên Hồ chín đuôi chính là cảnh giới cao hơn, lão tổ Hồ tộc này không ngờ đã dùng cả ngàn năm, mà vẫn chưa đột phá ra được khỏi tầng chướng ngại.

Ngàn năm? Dùng hết cả ngàn năm, trong lòng tôi kinh hãi nói không thành lời, những người này, rốt cuộc phải có thực lực thế nào, mới có thể sống lâu đến thế?

Trong thế giới tu đạo mà người thường không biết đến này, xảy ra quá nhiều chuyện khiến người ta không thể tin nổi, thậm chí đến lúc này, tôi đã bắt đầu tin vào trường sinh bất lão, thế giới này, thực sự tồn tại trường sinh?

Một cơn gió bỗng ập tới, thổi thẳng vào người chúng tôi, tất cả mọi người đều lảo đảo lùi ra sau, khi cảm nhận được cơn gió, tôi cũng biết, trận đấu trên bầu trời đã bắt đầu rồi, lập tức ngẩng đầu, đưa mắt lên không trung.

Giây tiếp theo, tôi nhìn thấy một cái đuôi của lão Hồ tộc đập về phía ông nội, nhưng thân hình ông nội vẫn bất động, cứ đứng nhìn, mãi cho tới khi cái đuôi đã tiếp cận trước mắt.

Đôi mắt khép hờ của ông nội hơi mở ra, một tay đưa lên, ngón trỏ trực tiếp điểm xuống, lập tức, đuôi của lão Hồ tộc và ngón trỏ của ông nội đã chạm vào nhau.

Một làn sóng gợn xuất hiện trên không trung, nhìn giống như khi một giọt nước rơi xuống, khiến mặt nước tạo thành các gợn sóng li ti, nhìn không có chút lực uy hiếp nào.

Nhưng, ở vị trí chiến đấu của lão tổ Hồ tộc và ông nội, bỗng xuất hiện một lớp kết giới, trực tiếp bao trùm hai người vào trong.

Mà chúng tôi ở bên ngoài, không thể cảm thấy luồng khí thế phát ra từ trong trận đấu nữa, mặc dù chỉ là ‘gợn sóng’, nhưng tất cả mọi người ở đây, đều có thể tưởng tượng, động tĩnh mà hai luồng công kích kia gây ra, sẽ đáng sợ như thế nào.

Lúc này, hai thân người đều lùi nhanh ra sau, nhưng rất nhanh, đã dừng lại, khi hai người lùi ra, vị trí mà hai luồng công kích đập vào nhau, không ngờ lại phát nổ.

Một âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, luồng khí lưu kinh thiên động địa dâng trào, mặc dù không ai trong chúng tôi cảm nhận được luồng năng lượng ấy, nhưng mọi người, đều ngửi được mùi của sự hủy diệt.

Tôi nhìn thấy rõ, những cây cỏ nằm trong kết giới, đều đã bị luồng khí lưu hất văng, đất đá dưới đất tung bay mù mịt.

Nếu chúng tôi ở trong đó, chắc chắn sẽ giống như cây cỏ kia, khi bị hất văng lên, lập tức hóa thành tro bụi.

Tất cả mọi người đều trợn ngược mắt nhìn lên không trung, một mảng tĩnh mịch như đã chết, bởi vì không có ai lên tiếng, cho dù chỉ là một chút âm thanh, cũng không phát ra nổi.

Tôi có thể nghe thấy rõ tiếng hít thở của những người xung quanh, sau một đòn công kích, hai người đều không tiếp tục ra tay, mà cứ đứng im nhìn đối phương.

Cuối cùng, thì xung quanh mới bắt đầu vang lên những tiếng nghị luận.

- Đây? Chuyện gì vậy? rốt cuộc ai thắng ai bại?

- Lẽ nào hòa rồi sao?

- Không thể như thế!

Từng tiếng nghị luận cứ vang lên, nhưng chính lúc này, Hoàng Tà lại gầm lên một tiếng:

- Đều ngậm miệng lại cho ta!

Những tiếng bàn luận sôi nổi khi trước, đều là của đám đệ tử trẻ của Hồ tộc, có điều, tôi cũng không biết bọn họ bàn luận thì có gì mà Hoàng Tà phải chửi người như thế, bởi mọi người đều chưa rõ đã có chuyện gì.

Tôi nhìn Hoàng Tiểu Tiên bên cạnh, hỏi chị ta có biết đã xảy ra chuyện gì rồi hay không? Bởi tôi cũng phát hiện, sắc mặt Hoàng Tiểu Tiên rất nặng nề, nhìn chằm chằm vào trận đấu bên trên.

Trầm mặc một lúc lâu, Hoàng Tiểu Tiên mới nhìn tôi nói:

- Cái này lúc trước chị cũng chỉ láng máng nghe nói qua, không biết có phải là thật hay không, nghe nói,đạo tu đã đi đến phía sau cùng, thì sẽ tiếp tục tu luyện thần hồn, mà tình hình lúc này, rất có khả năng là thần hồn giao chiến, chúng ta căn bản không nhìn thấy được dao động của chân nguyên.

Sau khi Hoàng Tiểu Tiên nói xong, tôi giật nảy mình một cái, thần hồn giao chiến?

Lẽ nào là nói, bây giờ ông nội và lão tổ Hồ tộc đang dùng năng lực thần hồn để giao chiến sao? Cho nên chúng tôi mới không nhìn thấy dao động của chân nguyên?

Phía sau đạo tu là tu thần hồn? biết được thông tin này, tôi lại lần nữa bàng hoàng, bởi vì đối với cảnh giới phía sau đạo tu, tôi không biết gì cả, ví dụ ngay như sau cảnh giới Ngưng Anh là gì, tôi còn chẳng biết.

Có điều hiện giờ, cũng đã mở mang tầm mắt, bên trên Ngưng Anh, chính là cảnh giới thu luyện thần hồn rồi!

Lúc này, tôi nhìn lên bên trên, phát hiện ông nội và lão tổ Hồ tộc vẫn trừng mắt nhìn đối phương, đến chớp mắt cũng không chớp, nhưng, tôi lại chú ý tới một vấn đề khác, đó chính là ánh mắt của hai người, đều sâu thẳm không đáy.

Cảm giác không thể nắm bắt được họ đang nghĩ gì, nếu nói vậy, xem ra Hoàng Tiểu Tiên không nói sai, hiện tại ông nội tôi và lão tổ Hồ tộc đang giao chiến bằng năng lượng đặc biệt, mới khiến chúng tôi căn bản không hề cảm thấy dao động của chân nguyên.

Trạng thái dị thường này kéo dài rất lâu, hiện trường im phăng phắc, vẫn đang chờ đợi trận giao chiến của hai người kết thúc.

Thời gian vẫn cứ trôi đi, cuối cùng, lão tổ Hồ tộc trên không trung bỗng thở dài một tiếng.

Haiz…

Tiếng thở dài như xuyên thấu vào tâm trạng của tất cả mọi người, cũng không biết lão tổ rốt cuộc vì sao lại thở dài, có điều lúc này, tôi lại nhìn thấy, cuối cùng thì mắt ông nội cũng chớp một cái, sau đó, trên mặt lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.

Chính lúc này, tôi phát hiện ông nội khẽ ôm quyền, hướng về phía lão tổ Hồ tộc, không nói gì.

- Đúng là sóng Trường Giang không ngừng cuộn về phía trước, lão già đây nhiều năm không lộ diện, không ngờ lại không biết đạo môn đã xuất hiện một anh tài mới xuất sắc như thế này!

Bỗng nhiên, lão tổ Hồ tộc nhìn ông nội, nhàn nhạt cất lời, nói chính xác hơn, là trong giọng nói của lão tổ Hồ tộc còn có chút kinh ngạc.

Lão ta nói ông nội là anh tài mới? có điều tôi hiểu qua loa là, lão tổ Hồ tộc đã sống hơn ngàn năm rồi, ông nội ở trước mặt lão, chỉ e là còn chưa ngang hàng với con của lão ta, nhưng hiện tại, câu nói anh tài mới đã đủ hiểu thế nào.

- Thôi bỏ đi, lão phu còn phải đi bế quan, mang theo người ngươi muốn mang, rời khỏi Hồ tộc đi!

Chính lúc này, lão tổ xua tay, cất tiếng nói với ông nội, nghe thấy câu này, sắc mặt của tất cả mọi người đều đại biến, chúng tôi thì vui mừng, còn đương nhiên, người của Hồ tộc mặt mày ngơ ngác hậm hực.

Hoàng Tà vội vàng đứng ra:

- Lão tổ, không được đâu ạ! Huyết sát thi vương này giết nhiều người của Hồ tộc chúng ta như vậy, không thể để cho cậu ta rời đi!

Ánh mắt Hoàng Tà vẫn rất hung dữ, sau đó, quỳ rạp xuống bái lão tổ Hồ tộc một cái, thấy vậy, những vị trưởng lão phía sau Hoàng Tà cũng quỳ xuống theo.

Thấy một màn như vậy, ông nội chỉ lắc lắc đầu, trường kiếm trong tay huyết sát thi vương lại toát ra làn kiếm khí huyết sát sắc lạnh, cậu ta không hề sợ hãi, chỉ cần đối phương muốn chiến, cậu ta sẽ hầu hạ đến cùng.

Thấy cậu ta như vậy tôi hơi ngạc nhiên, lẽ nào cậu ta không sợ sao? ở đây có rất nhiều người đấy?

Nhưng, lão tổ Hồ tộc lại liếc mắt nhìn đám người đang quỳ dưới đất, một lúc sau, mới cất tiếng:

- Nhìn xem các ngươi đều đã rơi vào thế cục như thế nào rồi, người của cả Hồ tộc đi đối phó với vài đứa hậu bối, thế này còn ra thể thống gì nữa?

- Đúng là làm trò vớ vẩn! thứ mà ngươi muốn, có bản lĩnh thì tự tay lấy, đừng dùng thủ đoạn uy hiếp, tiền đồ của người chỉ có thế này thôi sao?

Lúc này, tôi nhìn thấy sắc mặt Hoàng Tà hết xanh lại chuyển sang trắng, không dám hé nửa lời, cứ thế, Hoàng Tà đã im thin thít.

Sau đó, lão tổ ôm quyền với ông nội, thân người đã biến mất, lập tức người của Hồ tộc đều nhìn theo hướng rời đi của lão tổ, khom mình đồng thanh:

- Cung tiễn lão tổ!

Chỉ hai giây sau, thân hình của lão tổ đã hoàn toàn biến mất trước mắt mọi người, ông nội ôm quyền, hướng về phía lão tổ, nhìn thấy vậy, trong lòng tôi bỗng hoang mang.

Đây được coi là cục diện như thế nào? Lẽ nào ông nội thắng rồi sao? Kết quả của trận chiến e rằng chỉ có mỗi ông nội và lão tổ Hồ tộc mới biết!

Lúc này, ông nội cũng đã tới cạnh tôi, bỗng nhiên, tôi lại không biết phải nói gì.

- Thằng nhóc này, dẫn theo bạn con, đi khỏi đây thôi!

Ông nội khẽ nói, tôi giật nảy cả mình, sau đó nhìn Hoàng Tiểu Tiên:

- Nếu không sao rồi, thì chúng ta tạm thời rời khỏi đây đi!

Hoàng Tiểu Tiên vẫn chưa phản ứng sau chuyện vừa rồi, chần chừ một lúc, bèn gật đầu, trực tiếp đỡ mẫu thân chị ta dậy.

Huyết sát thi vương cũng đã đi tới trước mặt tôi, nhìn huyết sát thi vương giống mình như hai giọt nước, tôi bỗng ngây ra.

- Này, cảm ơn kiếm của cậu, dùng sướng tay lắm!

Huyết sát thi vương đưa trường kiếm trong tay cho tôi, rồi sau đó nhìn tôi nói, nghe vậy tôi vội vàng nhận lại kiếm, kế đó, chúng tôi trực tiếp bước vào hố không gian màu đen trước ánh mắt hậm hực của đám Hồ tộc.

Quay đầu lại nhìn, tôi chú ý thấy ánh mắt của Hoàng Tà vô cùng oán độc, nhưng lão tổ Hồ tộc đã lên tiếng rồi, rõ ràng ông ta cũng không dám làm gì, ông nội bước vào trong hố đen trước, chúng tôi bước tiếp theo sau.

Chính vào lúc chúng tôi bước vào trong hố đen, động không gian sau lưng cũng lập tức đóng chặt!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK