Mục lục
Nợ Âm Khó Thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bút lông sói, dựa vào những lời lão già kỳ lạ nói, bút lông của lão ta được làm bằng lông sói trăm năm.

Sói, trời sinh hung ác tàn nhẫn, tính khí thô bạo có thừa, toàn thân đều tồn tại sát khí, đây cũng là thứ tốt để khắc chế ma quỷ, rất nhiều người sau khi sinh con, đều sẽ đi mua một chiếc răng sói, đeo lên người đứa trẻ để phòng thân, vừa hay lúc này cũng chính là đạo lý như thế.

Mà bút lông nếu đã là làm từ lông sói trăm năm, vậy chắc chắn có tác dụng nhất định.

Mắt nhìn thấy ác quỷ trước mặt bổ tới, linh khí trong người tôi đều đổ dồn vào trong bút lông, sau đó trực tiếp quẹt ngang lên người ác quỷ nọ.

Tôi nhìn thấy bên trên cây bút lông, lóe lên một thứ ánh sáng màu xám, ác quỷ kia thì hoàn toàn không ý thức được điều gì, nghiến răng nghiến lợi bổ nhào về phía cây bút lông của tôi.

Chính vào lúc đôi tay gầy guộc của gã chạm vào cây bút lông, một tiếng gào thét thảm thiết phát ra từ trong miệng gã, sau đó một luồng khí màu đen bắt đầu bốc ra từ trên tay gã ta.

Mà tôi cũng nhìn thấy thân hình của ác quỷ tăng tốc lùi ra phía sau, giây lát sau, không ngờ đã biến mất sau cánh cửa.

Tôi cẩn thận nhìn ngó xung quanh phòng, phát hiện âm khí lúc đầu đều gần như đã tan biến hết, nhưng tôi vẫn không dám thả lỏng cơ thể.

Ra khỏi cửa, đảo mắt tứ phía một lúc lâu, vẫn chưa nhìn thấy thân hình của gã ta, xem ra đã chạy mất, tôi cũng thở phào nhẹ nhõm, vội vàng chạy ngược vào trong phòng.

Đi tới bên cạnh Hoàng Tiểu Tiên đang nằm co ro ở góc giường, thấp tiếng nói:

- Chị Tiểu Tiên, chị không sao chứ? Thứ kia hình như đi rồi.

Lúc này, mới thấy sắc mặt của Hoàng Tiểu Tiên giãn ra, sau đó cả người Hoàng Tiểu Tiên nhoài về phía trước, ôm chặt lấy tôi.

Sự việc đột ngột này khiến tay chân tôi không kịp phản ứng, cảm nhận được cảm giác kỳ lạ ở trước ngực, tôi lại chỉ có thể đơ người để Hoàng Tiểu Tiên ôm.

Cứ ôm như vậy một lúc, đột nhiên Hoàng Tiểu Tiên bật khóc, toàn thân không ngừng run rẩy, mà tôi thì lại chẳng biết phải làm thế nào.

Chỉ có thể vỗ nhẹ lên lưng Hoàng Tiểu Tiên, rất lâu sau, Hoàng Tiểu Tiên mới phản ứng lại, sau đó sửa sang lại quần áo xộc xệch trên người, tôi vội vàng quay đầu đi, phòng ngừa nhìn thấy những thứ không nên.

- Cảm ơn Nhất Lượng, nếu không có em, hôm nay chị xong đời rồi.

Một lúc sau, bên cạnh truyền tới giọng nói của Hoàng Tiểu Tiên, tôi cũng quay đầu lại, nhìn chị ta nói đây chỉ là việc nhỏ, quan trọng nhất là, chị ta vì sao lại trêu ghẹo phải thứ này?

Tôi nói xong, cả người Hoàng Tiểu Tiên rơi vào trong im lặng, hình như có gì đó khó hé răng, chị ta cứ mãi ngập ngừng muốn nói lại thôi.

Tôi nghĩ một lát, thở dài một tiếng nói:

- Chị Tiểu Tiên, chuyện này chị phải nói thật với em, thứ đó mặc dù đã bị em dọa chạy mất, nhưng nhất định vẫn sẽ quay trở lại, lần sau gã quay lại, em không chắc còn có thể dọa gã chạy mất nữa không, em phải hiểu trước tình hình như thế nào, mới đi nghĩ được biện pháp.

Sau khi lời tôi vừa dứt, Hoàng Tiểu Tiên đưa mắt nhìn tôi, trong đáy mắt có chút phân vân, một lúc sau, Hoàng Tiểu Tiên cuối cũng thở dài một tiếng.

- Haizz, đó là chồng chị.

Tiếp đó, khiến tôi hoàn toàn không thể tin nổi, chính là câu nói của Hoàng Tiểu Tiên, câu nói đó đã dọa tôi một trận, ác quỷ kia không ngờ lại là chồng của chị ta.

Tôi bị tiếng nói của Hoàng Tiểu Tiên dọa cho đứng đơ tại chỗ, rất lâu sau mới phản ứng lại, sau đó có chút không chắc chắn, lên tiếng hỏi chị ta:

- Ơ, chị Tiểu Tiên đang đùa với em phải không?

Nói xong, tôi trực tiếp đưa mắt nhìn Hoàng Tiểu Tiên, hy vọng chị ta có thể giải thích cho tôi vấn đề này.

Nhưng, Hoàng Tiểu Tiên gật gật đầu, lên tiếng:

- Em còn nhớ mấy hôm trước chị từng nói qua với em chứ? Chị dựa vào nhan sắc, tìm được một ông chồng cũng gọi là có tiền, ông ta để lại tòa nhà này cho chị, nói thế nào thì cũng phải đáng giá một hai trăm vạn!

Tiếp đó, Hoàng Tiểu Tiên kể với tôi, lúc trước chị ta làm việc ở cổng trường học, được chồng nhìn trúng, có điều lúc đó chồng chị ta đã hơn sáu mươi tuổi rồi.

Quan trọng nhất là, ông ta còn là đàn ông độc thân, vận khí tốt, tự dưng nhà nước sửa đường quốc lộ, chiếm mất một mảnh đất của ông ta, được bồi thường mấy trăm vạn, ông già này cũng không ngốc, vội vàng sửa lại một mảnh đất ở gần trường học xây thành một tòa nhà, dựa vào tiền thuê nhà, hoàn toàn cũng đủ để ông ta sống dư dả.

Còn có thể tiết kiệm tiền, nói đến đây, Hoàng Tiểu Tiên một chút cũng không giấu giếm, chị ta là vì nhìn trúng túi tiền của ông già đó, biết ông ta cũng chẳng còn sống được bao lâu, nên mới đồng ý.

Quả nhiên, kết hôn được hai năm, ông già đã vĩnh biệt nhân gian, tài sản của ông ta tự nhiên cũng toàn bộ thuộc hết về Hoàng Tiểu Tiên.

Từ đó trở đi, cuộc sống của Hoàng Tiểu Tiên càng trở lên tươi đẹp, nhưng Hoàng Tiểu Tiên nói, bảy ngày sau khi chồng chết, không ngờ chị ta lại mơ thấy chồng mình.

Hơn nữa còn nói cái gì mà trong đầu đều chỉ có hình bóng của chị ta, không muốn đi, muốn ở bên cạnh chị ta mãi mãi gì gì đó, việc này khiến Hoàng Tiểu Tiên bị dọa hết hồn, lập tức đi lên chùa xin một lá bùa bình an.

Sau khi xin được bùa bình an, cuộc sống của chị ta trôi qua êm đềm được hai năm, nhưng chính vào khoảng thời gian một tháng trở lại đây, chị ta lại bắt đầu gặp ác mộng, mơ thấy chồng, nói muốn quay lại tìm chị ta, nhưng chị ta lại không cho vào nhà, còn hỏi chị ta có phải đã có người đàn ông khác rồi hay không?

Hoàng Tiểu Tiên nói, vốn dĩ trong kỳ nghỉ chị ta cũng không cho thuê phòng, nhưng nghĩ tới chuyện này, chị ta rất sợ hãi, bèn đi dán quảng cáo tìm người thuê trọ.

Có thêm người ở bên cũng an toàn hơn nhiều, nhưng thời gian gần đây, chị ta không ngừng mơ thấy chồng, hơn nữa còn càng lúc càng chân thật, mãi cho đến tối nay, thì xảy ra chuyện như vừa rồi.

Nghe vậy lông mày tôi nhíu chặt, hỏi bùa bình an trong miệng chị ta ở chỗ nào? Hoàng Tiểu Tiên vội vàng đưa tay chỉ ra ngoài cửa, tôi liền chuẩn bị đi ra xem.

- Ấy, em đừng đi!

Nhìn thấy tôi muốn đi, Hoàng Tiểu Tiên vội vàng tiến tới, ôm chặt lấy cánh tay của tôi, lập tức, cảm giác truyền tới từ trên cánh tay khiến cả người tôi cứng đờ, đây không phải là hành hạ người bình thường.

Sau khi đi tới trước cửa, phát hiện ngoài cửa treo một hình đúc của bồ tát, có điều hình đúc chỉ còn lại một nửa, nửa khác vỡ nát, rơi xuống dưới đất.

Tôi nhíu mày, xem ra thứ này cũng có chút tác dụng, chỉ có điều hiện tại đã bị phế bỏ, thảo nào đêm nay quỷ già kia có thể tiến vào phòng của Hoàng Tiểu Tiên.

Lúc này, tôi quay người nhìn Hoàng Tiểu Tiên, nói lúc trước chị ta chỉ nằm mơ thôi, thứ này rất có tác dụng, bằng không cũng không thể chỉ đơn giản là nằm mơ.

Ánh mắt Hoàng Tiểu Tiên lộ ra tia sợ hãi, ôm chặt lấy cánh tay tôi:

- em Nhất Lượng ơi, chị phải làm thế nào bây giờ? Con quỷ chết tiệt kia vẫn sẽ quay lại, cũng không phải do chị hại chết ông ta, quấn lấy chị làm gì cơ chứ?

Vừa nói, Hoàng Tiểu Tiên lại muốn khóc, tôi vội vàng an ủi, nói đêm nay có lẽ sẽ không quay lại nữa, nhưng ngày mai thì tôi không dám đảm bảo, bây giờ gã đã biết sự lợi hại của cây bút lông trong tay tôi, lần sau đến nhất định sẽ phòng bị trước.

- A! thế thì phải làm sao đây? Em trai Nhất Lượng ơi, em cứu chị với, em bảo chị làm gì cũng được.

Nhìn thấy bộ dạng khóc không ra nước mắt của Hoàng Tiểu Tiên, lập tức, tôi hơi ngây ra, làm gì cũng được? Đây là lời hứa như thế nào chứ.

Tôi liền nói chuyện này tôi không thể không quản, dù sao cũng gặp phải rồi, nhưng cần cẩn thận suy nghĩ tìm biện pháp, đạo hành của ác quỷ kia không ít, hiện tại tôi cũng không có cách khắc chế gã hoàn toàn.

Hoàng Tiểu Tiên cứ ôm chặt cánh tay tôi, hỏi tôi muốn chị ta phải làm gì? Tôi nhìn chị ta một cái, nói bây giờ cái gì cũng không làm được, đợi đến khi trời sáng đã, Tôi bảo Hoàng Tiểu Tiên mau đi ngủ, ngày mai rồi nói.

- Chị, bây giờ chị không dám ngủ một mình!

Nghe vậy tôi hơi ngây ra:

- Ô, vậy thì phải làm thế nào?

- Em ngủ với chị đi!

Hoàng Tiểu Tiên nhìn tôi, mặt mày bình thản nói, tôi vội vàng lùi ra sau một bước, lắc đầu nguầy nguậy.

- Không được, không được như thế!

Nhìn thấy bộ dạng của tôi, Hoàng Tiểu Tiên che miệng cười ha ha, sau đó nói:

- Em trai Nhất Lượng, có phải em nghĩ linh tinh rồi không, trong phòng chị có một bộ ghế sô-pha, em ngủ trên đó, như vậy chị mới ngủ được.

Ông nội nó, hiểu nhầm rồi, không phải xấu hổ bình thường, tôi vội vàng ho khan hai tiếng, nói thế này vẫn có chút không hay.

- Có gì mà không hay? Em còn sợ chị ăn em sao? Nếu như em không ngủ cùng chị trong một căn phòng, chị nhất định không ngủ được.

Nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của Hoàng Tiểu Tiên, cuối cùng tôi chỉ có thể gật đầu.

Sau đó đem theo Hoàng Tiểu Tiên về phòng mình khóa cửa lại, rồi tiếp tục quay về phòng của chị ta, vừa đi vào phòng, tôi đã cảm thấy toàn thân có chút không tự nhiên.

Mà lúc này Hoàng Tiểu Tiên đã nằm lên trên giường, cơ thể của chị ta mờ mờ ảo ảo qua lớp váy ngủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK