Chương 1444
Lúc anh ta rút điện thoại ra đang chuẩn bị thông báo cho ông Sở cùng đưa con trai, con gái của dì Hoàng tới để vạch trần âm mưu và trừng phạt bọn họ.
Điện thoại lại đúng lúc nhận được đoạn video Liễu Thanh Y gửi qua.
Sau 3 ngày chung sống với nhau, bé gái bị cả nhà dì Hoàng gọi là con ghẻ này đã vô cùng ỷ lại vào Liễu Thanh Y rồi.
Tuy bé gái chỉ mới hơn 1 tuổi thôi nhưng thực ra đã có năng lực phân biệt rất nhạy bén rồi.
Mẹ trước của cô bé lúc nào cũng đánh đập, chửi mắng cô bé, thậm chí có lúc còn bỏ đói cô bé nữa.
Nhưng người mẹ mới này lại đối xử với cô bé cực kì dịu dàng, tắm rửa cho cô bé, mua đồ đẹp cho cô bé, còn pha sữa thơm ngon cho cô bé nữa.
Vậy nên rất nhanh mà cô bé đã yêu người mẹ mới này rồi.
Vậy nên trong đoạn video chính là cảnh hoạt động tương tác qua lại ngày thường giữa hai mẹ con cô ấy.
Cô bé và Liễu Thanh Y đang chơi trò chơi rất vui vẻ trước cửa sổ sát đất trong phòng khách, cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào không ngừng gọi “mẹ ơi, mẹ ơi”.
Trên gương mặt của Liễu Thanh Y là niềm hạnh phúc mà Long Uy chưa từng thấy trong suốt 1 năm qua.
Anh ta nhìn vào đoạn video, vợ mình đang ôm cô bé, cười rất ấm áp, thoải mái và thỏa mãn. Lòng như tro nguội của cô ấy đã sống trở lại vì sự xuất hiện của cô bé này, cả người đều tràn đầy sức sống.
Ý nghĩ gọi điện cho ông Sở, vạch trần tất cả những lời nói dối này của Long Uy vào lúc này đã hơi lung lay rồi.
Bây giờ, Thanh Y đã xem cô bé này là con gái ruột của bọn họ rồi, nếu sự thật bị phơi bày thì liệu cô ấy có thể chấp nhận nổi sự tuyệt vọng khi niềm hy vọng vừa mới trỗi dậy đã bị dập tắt ngay lập tức như vậy không?
Lúc này Long Uy lại do dự.
Sau khi suy nghĩ cả nửa ngày trời, anh ta lại thở một hơi thật dài.
Sau đó gọi điện thoại cho dì Hoàng: “Dì à, để cảm ơn dì đã giúp bọn con tìm được con gái, nên con quyết định sẽ mời dì ăn một bữa cơm, lát nữa con sẽ cho xe đến đón dì”
Sau khi nói xong, anh ta không cho dì Hoàng có cơ hội từ chối mà cúp điện thoại ngay luôn.
Cả đời này của Long Uy anh ta chưa từng bị người nào lừa dối như: vậy, nhưng vì Thanh Y, anh ta sẽ từ bỏ quyết định trừng phạt bọn họ một cách triệt để.
7 giờ tối, ông Sở lái xe chở anh ta đến nhà hàng đã được đặt trước.
“Tất cả mọi chuyện đều đã chuẩn bị ổn thỏa cả rồi chứ? Còn nữa, mọi người đều đến hết rồi chứ?” Long Uy ngồi trên xe, không vội xuống xe chút nào.
“Cậu chủ yên tâm đi, đều đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi. Mọi người cũng đều đang ở trong phòng chờ cậu rồi: Sau khi nghe những lời của ông Sở, Long Uy mới mở cửa xe bước.
xuống.
Rất nhanh, dưới sự chỉ dẫn của người phục vụ, anh ta đã đến căn phòng đã được đặt trước.
Lúc mở cửa ra, anh ta nhìn thấy 3 người mặc đồ vô cùng khoa trương.
2 người phụ nữ đều trang điểm rất đậm, một người mặc một chiếc.
đầm màu đỏ, còn một người mặc một bộ đồ màu xanh nhạt.
Bộ đồ người đàn ông mặc cũng tạm được, áo sơ mi trắng và quần tây đen, nhưng điều khiến Long Uy ngạc nhiên là người đàn ông này thế mà lại đeo một chiếc cà vạt màu đỏ.
Cái kiểu làm màu như thế này thật sự khiến anh ta thấy hơi khó chịu.
3 người nhìn thấy anh ta thì có hơi không tự nhiên cho lắm: “Chào tổng giám đốc Long!”
Sau đó người đàn ông mở miệng nói trước: “Tổng giám đốc Long, tôi tên là Phùng Đức Trung, còn đây là vợ tôi Cao Ánh Vy”