Chương 603: Trời giúp bọn họ
Ông ta lại một lần nhắc tới “nó”, khiến Mạc.
Hân Hy và Lục Khải Vũ đầy nghỉ ngờ và tò mò.
Nhà họ Long đấu đá nội bộ, ít nhiều gì bọn họ cũng biết một chút, lúc trước chủ nhân nhà họ Long là Long Anh Huấn, có ba người con trai, khi ông ta bảy ba tuổi, bởi vì ba người con trai á, bị chọc tức hộc máu mà chết!
Mấy người vợ nhà họ Long đấu đá mấy thập niên, cuối cùng cả nhà bà vợ đắm thuyền, bố con bà ba bị phán bỏ tù mới kết thúc.
Tuy rằng cuối cùng Long Uy giành được thắng lợi, ngồi lên vị trí chủ nhà, nhưng lại suýt chút nữa thì bỏ mạng.
Tuy nhiên, bọn họ không biết “nó” trong miệng Long Anh Nguyên rốt cuộc là có địa vị gì? Vì sao lại có năng lực giam lỏng ông ta ở đây.
“Nó trong miệng ông là chỉ ai, Long Anh Vũ sao? Là anh ta giam lỏng ông ở đây sao?”
Mạc Hân Hy không nhịn được hỏi ra nghỉ vấn trong lòng.
Long Anh Nguyên đau khổ nhắm hai mắt ¡: “Không phải Anh Vũ, sao có thể là Anh Vũ.
Trong đầu ông ta xuất hiện hình ảnh lần đầu tiên khi nhìn thấy Long Minh Huệ, khi đó cô gái kia mới năm tuổi, được em trai thứ hai mang từ bên ngoài về, nói là con gái người phụ nữ bên ngoài sinh ra.
Mẹ cô bé chết bệnh, lúc này mới đưa cô bé đến nhà họ Long.
Da thịt mềm mại trắng nõn, hai mắt to tròn ngập nước giống như ngôi sao trên trời, đơn thuần, đáng yêu. Khiến người ta không nhịn được yêu thích từ trong lòng.
Nhưng mà, mẹ cô ta lại là người tiếp rượu nối tiếng nhất Hà Thành Hơn nữa, em trai còn có vợ, lai lịch gia đình nhà vợ cũng không tệ lãm. Lúc ấy Long Uy cũng đã ba tuổi rồi.
Ngay lúc đó chủ nhà họ Long là bố mình, có người bố quan niệm trọng nam khinh nữ truyền thống, khinh thường không để ý tới Long Minh Huệ.
Có thể tưởng tượng ra tình trạng của cô bé đáng yêu kia ở nhà họ Long Nghĩ đến những chuyện xảy ra sau đó, trên mặt Long Anh Nguyên xẹt qua vẻ đau lòng. Chung quy là nhà họ Long nợ cô ta!
Nhìn Long Anh Nguyên như rơi vào hồi ức không mấy vui vẻ nào đó, Mạc Hân Hy và Lục: Khải Vĩ không dám hỏi nhiều thêm nữa.
Nửa ngày sau Long Anh Nguyên mới mở †o mắt, giơ tay khẽ vuốt ở khoé mắt một chút: “Đây là chuyện nhà họ Long, hai người vẫn nên không biết thì tốt hơn”
Nói xong, ông †a nhìn Lục Khải Vũ: “Nếu hai người thật sự có thể đưa tôi ra ngoài, tôi bảo đảm sẽ có thể thuyết phục Long Anh Vũ thả Long Anh Vũ, cũng không nhằm vào hai người nữa!”
Giọng nói ông ta kiên định, trên gương mặt tái nhợt thản nhiên, không giống như là nói dối.
Lục Khải Vũ và Mạc Hân Hy nhìn nhau một cái, gật gật đầu: “Được, cứ quyết định như vậy, chúng tôi nghĩ cách đưa ông ra ngoài, ông bảo đảm thuyết phục Long Anh Vũ”
Long Anh Nguyên nhìn vẻ mặt tự tin của hai vợ chồng bọn họ, có lòng nhắc nhở: “Hai người đừng quá tự tin, nó cực kỳ thông minh, toà nhà này có mấy chục tên bảo vệ. Không dễ đi ra ngoài như vậy”
“Ông yên tâm, nếu chúng tôi đã đồng ý với ông rồi, thì nhất định sẽ làm được”
Sau khi nói xong, vợ chồng bọn họ lặng lẽ đi ra ngoài.
Khi đi vào, bọn họ đã quan sát kết cấu bên trong của toà nhà.
Đi đến chỗ ngoặt cầu thang, Mạc Hân Hy thấp giọng hỏi Lục Khải Vũ: “Kế tiếp, chúng ta phải làm sao?”
Lục Khải Vũ thấp giọng trả lời cô: “Anh đã quan sát rồi, các chốt mở thiết bị theo dõi của toà nhà này và nguồn điện đều được đặt ở tầng hầm, chúng ta tới tầng hầm cắt nguồn điện trước đã”
“Ngoài ra, bên cạnh toà nhà này là một phòng thư viện to lớn, thông với toà nhà này, nếu chúng ta nghĩ cách làm cháy phòng thư viện, vậy thì các bảo vệ chỗ này chắc chắn sẽ nghĩ cách đi dập lửa, chúng ta nhân lúc hỗn loạn đưa Long Anh Nguyên đi ra ngoài”
Khi nói chuyện, anh chỉ chỉ phòng tạp hoá ở một góc toà nhà, có thể là do nhân viên sơ sẩy, cánh cửa phòng tạp hoá lại để khép hờ.
Mạc Hân Hy lập tức hiểu ý của anh, hai người chợt xoay người trốn vào đó.
Nhìn từ cửa vào, căn phòng tạp hoá không lớn, không ngờ bên trong lại rộng tới mười mấy mét vuông Trên giá đồ đặt các loại công cụ kìm, dây điện, cờ lê, cây lau nhà, chậu rửa mặt, cây chối, đồ lao động, dây thừng.
Nhìn thấy mấy thứ này, ánh mắt hai vợ chồng Lục Khải Vũ sáng lên, đúng là trời giúp bọn họ mà!