Mục lục
Thần Nobita
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vì tình hình gió bão phức tạp và nguy hiểm, các em được nghỉ học cho đến khi dừng bão.”

Nhớ lại cái vẻ mặt nghiêm túc của thầy giáo khi thông báo chuyện nghỉ học cùng với vẻ mặt sợ hãi của đám học sinh mà Nobita chỉ có thể thở dài một tiếng.

Loại bỏ đi thể loại bật Hack nhân sinh như hắn cùng với thuần túy là tập hợp của các loại Bug của thế giới là Doraemon ra, phần lớn người bình thường cho dù là khoa học hay phép thuật, đều đối với sức mạnh của tự nhiên thật sự nhỏ bé. 

Cho dù là thế giới của ma thảm bay đầy trời, người người thần dị như thế giới phép thuật thì đứng trước sức mạnh của thiên nhiên vẫn thật sự bé nhor không đáng kể.

Ngồi trong căn nhà nhìn về phía ngoài bầu trời gió táp bão bùng, Nobita thở dài nói nhỏ chỉ đủ bản thân nghe lời nói:

“Thời gian đến, nhưng không có nhiều. Trước khi lũ ma quỷ xâm lược trái đất thì cần chuyển di chiến trường đến hành tinh ma quỷ thôi.”

“Nobita! Có bạn tới chơi kìa!”

Từ dưới nhà vang lên tiếng gọi của mẹ Tamako, Nobita còn nghe thấy tiếng bước chân hỗn loạn của đám bạn khi đi cầu thang.

Cho dù là Nobita thay đổi rất nhiều nguyên bản quỹ tích, cũng như mấy người Jaian Suneo đều không phải là của nguyên thế giới phép thuật mà là tại hiện thực, nhưng lịch sử vẫn cứ diễn ra phi thường tương tự.

Bị cắt đứt đường về lại hiện thực, cả đám đành phải đối mặt với bước đường cùng đó là chống lại quỷ vương xâm lấn trái đất.

Quả nhiên như các bậc tiền bối cá ướp muối có sự tích nhân sinh vẻ vang xuyên việt giả đã từng nói:

“Người là bức đi ra.”

Vốn còn chim sợ cành cong mấy người bây giờ lạ thường dứt khoát, nhanh nhẹn quyết định cùng nhau đi đến khu nhà của Miyoko, dĩ nhiên bởi một kẻ xấu bụng nào đó không muốn cải biến sự kiện mà gây ra trước mặt cả đám người là một cảnh hoang tàn không ra hình dạng gì phế tích.

Vốn dĩ đứng sừng sững nơi đó cả tòa biệt thự đã mất tăm, chỉ có là một cái hố sâu đứng yên nơi đó.

Và dĩ nhiên kịch bản vẫn dị thường tương tự, medusa vẫn là đóng giả Miyoko đến lừa đám Nobita vào tròng đi.

Nhưng kịch bản đến lúc này lại có dị thường sai sót, bởi trong bộ phim này có một tên diễn viên là không theo sáo lộ ra bài.

Nobita nhìn cái kĩ xảo diễn kĩ phải nói là thiên y vô phùng của Medusa mà tấm tắc khen tài, phải khen Medusa không hổ là mẹ của Miyoko sao? Vẫn là khen ma vương tổng tài đã sử dụng 108 tư thế thuần phục nữ thư kí Medusa 69 cách diễn xuất tài năng?

Nhổ nước bọt là vẫn nhổ nước bọt, Nobita là vẫn ngứa mắt nhìn về một mặt diễn kĩ phái Medusa, mà ngứa mắt thì sao?

Dĩ nhiên là phá á!

Thế là Nobita đơn thuần vung tay lên tiện tay ném một trong những phép thuật cấm chú thuộc một trăm cấm mà hắn tự tay sáng tạo.

Cấm chú này thuộc về loại vô dụng mà cũng hữu dụng nhất trong các phép thuật cấm chú mà Nobita tạo ra… phép chiếu sáng!

Ách! Dĩ nhiên không phải ánh sáng thông thường, nếu chỉ đơn thuần ánh sáng thường thấy thì trong quyển mười vạn phép thuật cơ sở có cả khối. 

Phép thuật này có thể tùy tâm ý của Nobita mà chuyển đổi bước sóng của ánh sáng mà tạo nên hiệu quả các ánh sáng khác nhau.

Từ tầm thường ánh sáng mặt trời giúp cây cối quang hợp, soi đường đi đêm cho đến bước sóng ngắn tia laze, tia gama các loại tràn đầy lực sát thương, thậm chí Nobita cũng có thể tốn hao đại lượng năng lượng để bắn ra một chùm plastma có thể thiêu trụi phân giải vạn vật trên đường nó đi qua.

Dĩ nhiên xem trên mặt mũi của Miyoko, hắn là sẽ không ném một phát pháo plastma vào mặt medusa, hắn chỉ đơn thuần tung một tia ngân nguyệt lên người nàng.

Ách! Đây cũng chính là thứ khiến Nobita cảm thấy thú vị nhất của ma quỷ, rõ ràng xây dựng nên một hình tượng là bất khả kháng, sức mạnh bug như trùm vũ trụ, đầy đủ khả năng quát tháo phong vân ác ma… lại sợ ánh sáng mặt trăng.

Dĩ nhiên không chỉ là mỗi ánh sáng của mặt trăng được làm phép nơi thế giới phép thuật mới có hiệu lực mà chính ánh trăng bình thường của thế giới hiện thực cũng đơn thuần xóa sạch phép thuật của chúng.

Đã thế chúng lại còn thương yêu không dứt trái đất mà hết ba lần bảy lượt muốn xâm chiếm nữa chứ.

Nobita chỉ có thể trách than Trái Đất nhiều tai nạn…

Trong điện ảnh Mỹ thì Trái Đất cứ đụng cái sẽ là thảm họa diệt chủng, lại là ngoài hành tinh xâm lược, lại là máy móc nổi khùng, còn có sinh hóa nguy cơ hàng loạt hệ liệt.

Trong tiểu thuyết Trung quốc thì động cái là tận thế xây lại chính quyền, tay đấm nhật chân đạp hàn, còn

để Mĩ phải hô lên đại ca cái loại đó…

Trong Manga Nhật thì cũng không thiếu tận thế a, trật tự phá rồi lập a, dãy dụa cầu sinh a… Thậm chí

một quyển truyện chỉ dàng cho thiếu niên trẻ em như Doraemon mà Trái Đất cũng khổ bức vượt

qua đếm không hết nguy cơ hủy diệt.

Nobita cũng chỉ có thể cho mẹ trái đất mặc niệm mười phút đồng hồ.

Nobita vẫn là không có thời gian nữa thất thần, bởi dính vào ánh trăng Medusa đã không thể ngăn cản

thiên nhiên bị khắc chế mà hóa về bản thể.

Ngay từ khi Nobita con hồ điệp này lộn xộn đập cánh thì đã khó mà khống chế lại nội dung cốt truyện

rồi, Medusa bởi bị lộ mà không thể dựa trên kế hoạch để lừa gạt cả đám người nên dứt khoát

không ăn được thì đạp đổ.

Vốn dĩ cất công phiên dịch bản cổ thư bị Medusa một mồi lửa đốt trụi, vốn dĩ định bụng cùng Medusa

diễn một hồi hí kịch tên ác ma kia quay về cùng Medusa liên thủ đánh về đám người Nobita.

Nhưng vốn không có ưu thế số người bọn chúng lại còn gặp nhờ ánh trăng mà hóa lại thành người

Miyoko(thật) tham gia vào mà triệt để bại lui.

Trước khi chạy Medusa còn tràn đầy hậm hực mà ném lại một câu kinh điển: “Hãy đợi đấy!”

Nobita vẫn là muốn nói với Medusa một câu, con sói mà cứ dính câu nói này bên miệng cả một đời cũng

không được ăn thịt thỏ, câu này là ma chú, phải bỏ.

Cơ mà Medusa vẫn là không đợi được “lời khuyên chân thành” của Nobita mà đã nhanh chóng hóa thành ánh sáng nhanh chóng thoát khỏi Trái Đất.

Nobita chỉ có thể vung tay về phía Miyoko mà giải trừ nguyền rủa của cô nàng.

Nguyền rủa của ác ma là cực độ khó khăn phá giải, đó là sự thật. Nhưng cũng phân biệt người thi thuật và người phá giải khoảng cách chênh lệch.

Đối với Nobita, để cho hắn tốn chút thời gian phá giải ma chú thì chỉ có tự xưng gần như bất tử bất diệt ma vương tự tay thi thuật mà thôi.

Dĩ nhiên đó cũng chỉ là có thể, hắn vẫn là khá tự tin đối với bản thân mình… Ách! Dĩ nhiên không đến mức tự đại, Nobita hắn lại là loại người đắc chí vong hình sao?

Dĩ nhiên… chỉ là một chút xíu, một chút xíu, hắn xin thề rằng chỉ một chút xíu xiu mà thôi. Thật!

Tóm lại là vì con hồ điệp mang tên Nobita vỗ cánh có hơi quá, cả đám không thể không tay không bắt giặc mà lao thẳng về xứ quỷ.

Không có địa đồ, không hướng dẫn, càng không có vũ khí duy nhất đánh bại quỷ vương, mũi tên bạc.

Vừa nghĩ đến mấy chuyện này làm đầu Nobita lại đau.

Nhưng rồi hắn cũng mặc kệ là theo nguyên tác vẫn là không theo nguyên tác, hắn cũng không tin sức mạnh bản thân lại còn không diệt được cái phó bản này Boss.

Lại nói cả ngàn năm trước có người có thể tìm cách diệt trừ Boss quỷ vương thì có lí do gì hắn Nobita lại không tự bản thân tìm cách diệt được tên quỷ vương kia đây?

Hắn cũng không thể tự nhận bản thân thua kém người khác được, tự sáng tạo phép thuật cao cấp, thậm chí là cấm thuật hắn nếu như truyền ra thì đã thỏa thỏa là tông sư một phái rồi, sao có thể thua cho một lão cổ hủ cả trăm năm trước được chứ.

Ps: Tác cảm rồi! Mấy hôm nay cứ đến tối là nhiệt độ lại hạ xuống 1, 2 độ C thậm chí hôm kia còn hạ đến 0 độ. Đài có dự báo tuyết rơi nữa...

lạ khí hậu cùng với chế độ sinh hoạt không quá đảm bảo khiến cho tác ốm mất tiêu.

nhưng cũng không muốn mang tiếng mang con bỏ chợ nên vẫn cố đánh lên cho các bác một chương á...

Thân ái và đoàn kết!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK