Có vẻ như quanh đây là lãnh địa của bầy Allosaurus này nên bay gần hết 2,3km2 mà vẫn không thấy con khủng long nguy hiểm ăn thịt nào.
Chuẩn bị xem hết một vùng này nữa là quay trở lại, hắn vẫn chưa kiếm thức ăn đâu đấy.
GRÀOOOO……
Đang phân thần thì bỗng một tiếng rống kinh thiên động địa từ cách đó không xa truyền tới làm tâm Nobita nhấc lên.
Nhanh chóng lại gần thì Nobita phát hiện hai con khủng long to lớn như tòa nhà lầu hai tầng có hơn đang lăm le với nhau.
Đó là hai con Tyrannosaurus, tục gọi Khủng Long Bạo Chúa…
“Đằng nào thì chó cắn chó, chắc sẽ không lan đến xa tận 2,3 km ngoài mấy người Shizuka bọn họ đâu nhỉ” nói thầm một câu, Nobita định bụng lui lại.
Bỗng như nhận ra điều gì, hai con Tyrannosaurus cùng dừng lại hầm hè nhau mà quay về phía đối với chúng bé nhỏ có thể bỏ qua Nobita đang lơ lửng không xa nhìn lại.
Tyrannosaurus là thống trị cả thời đại phấn trắng, nhưng ít ai biết tại sao nó có thể
thống trị cả một thời đại khủng long.
Có người nói vì nó mạnh, không sai. Thế nhưng thứ mạnh mẽ nhất, kinh khủng
nhất mà Tyrannosaurus có đó chính là bộ não của chúng.
Không sai! Thứ khiến Tyrannosaurus trở thành vua của thời đại này chính là bởi chúng quá thông minh.
Và bộ não thông minh vượt quá các đồng loại của hai con Tyrannosaurus cảnh báo chúng, nói cho chúng biết thân ảnh nhỏ bé như có thể bỏ qua đó có uy hiếp đến sinh mạng của bọn chúng.
Bản năng đã dễ dàng cho chúng phân biệt được đâu mới là kẻ cần đánh bại hoặc đuổi ra lãnh địa.
Không huyền niệm gì khi hai con Tyrannosaurus cùng dừng lại hầm hè nhau mà cùng hướng về Nobita lao đến.
“Đệt! Không phải chứ????”
Nobita ngạc nhiên suýt nữa thì cằm rơi xuống đất, cơ mà Nobita muốn thoát khỏi hai con Tyrannosaurus không biết bay thì thật dẽ dàng.
Nhưng Nobita chợt nhớ ra trong nguyên tác vào buổi tối khi Doraemon và đám bạn đang cắm trại thì có một con Tyrannosaurus đi đến, và sau đóvì một lí do gì đó mà nó bỏ qua một đống mồi ăn béo bở không sức phản kháng mà quay đi.
Nobita mới không tin là Khủng Long Bạo Chúa lại đi sợ một đám lửa bé tẹo ấy đấy, nhìn thấy hai con Tyrannosaurus này thì Nobita mới nghĩ ra.
Thì ra lí do con Tyrannosaurus kia bỏ đi là phát hiện kẻ xâm nhập không kém cạnh nó a.
Đã biết như thế Nobita càng không thể bỏ chạy, biết đâu vì Nobita bỏ đi, sau đó vì không tìm được Nobita mà hai con Tyrannosaurus đi gây hại cho Shizuka bọn họ thì sao.
Nghiêm mặt lại, Nobita hít vào sâu một hơi đề khí rồi hét ra một tiếng đầy khí thế lao thẳng vào hai con Tyrannosaurus.
Một trận chiến không cân sức sắp diễn ra….
Ở cách xa 3km về phía Nam bên bờ biển, đang bắt mấy con sò Shizuka như có cảm giác hơi hồi hộp.
Nhìn xung quanh không có con vật to lớn nào tiếp cận, Shizuka thở ra vỗ nhè nhẹ lồng ngực nhỏ:
“Không có gì cả, mình chỉ đang tự dọa mình thôi…”
Đang hăng say bắt cá Pisuke bỗng nổi lên mặt nước, như có suy nghĩ mà nhìn về hướng Bắc.
“Sao thế Pisuke? Chưa bắt cá đầy giỏ đâu đấy, không được lười nhác như chủ mày đâu đấy…” Jaian cười ha ha nói.
Từ khi Nobita thay đổi trở thành học sinh năm tốt đến giờ Jaian chẳng thể có cơ hội nói xấu được nữa, nhưng bây giờ xung quanh cũng không có Nobita, Pisuke lại không biết nói, Jaian thỏa thích nói xấu sau lưng Nobita a.
“Đúng vậy! Đúng vậy! Pisuke đừng lười nhác như Nobita nhé!”
Suneo cũng vui sướng đệm một câu, Suneo cũng có sở thích nói xấu Nobita mà lị.
Đang trèo lên bẻ búp của một cây dương xỉ Doraemon nhìn lê trời lẩm bẩm:
“Nobita không biết lại chạy đi đâu không biết nữa, tìm thức ăn thì ở gần gần cũng được mà?”
Còn Nobita bây giờ thì đang chiến đấu gian khổ, tuy sức mạnh gấp 6600 lần là một con số khủng khiếp, nhưng vận dụng nó vào chiến đấu là cả một nghệ thuật.
Có thể Nobita nhớ kĩ và bắt chước được tốt các động tác cách đấu của các đại sư võ thuật, nhưng nó cũng không phải Nobita sáng tạo ra a.
Mà các động tác võ thuật đó phần lớn là để bác đấu giữa người với người hay ít ra hình thể không quá chênh lệch.
Cơ mà khủng long bạo chúa mà so sánh hình thể với con người thì không thể nào đặt ngang hàng được.
Mà Nobita thậm chí cũng chả phải là người trưởng thành mà chỉ là một đứa trẻ 10 tuổi thôi a, ôm cả vòng tay cũng không ôm hết một cái móng chân của con Tyrannosaurus thì còn làm sao mà phát lực?
Mà hai con Tyrannosaurus cực kỳ ăn ý khiến Nobita khá là lật đật.
Gào… Một con Tyrannosaurus mở cái miệng to tướng như đại môn táp hướng Nobita, nhanh chóng phản ứng nghiêng sang phải một tránh.
Nhìn cái đầu như một tòa núi nhỏ lướt qua sát thân mình Nobita lơ lửng trên không làm một thế trung bình tấn, kéo tay phải nắm hờ kéo về ngang hông, tay trái cong cong che trước mặt.
Rồi khi đầu con Tyrannosaurus sắp lướt qua hết và lộ vùng chẩm sau đầu ra trước mặt Nobita thì đột ngột động như lôi đình, xoay hông lấy cột sống lưng làm trụ, tay phải vung mạnh theo đường xung lực ra trước mặt nhắm chuẩn một quyền hạ xuống.
Không huyền niệm gì khi nơi tiếp xúc với nắm tay của Nobita của con Tyrannosaurus bỗng nổ tung như pháo hoa, xương cùng máu thịt văng ra tứ phía.
Trúng một đòn nghiêm trọng ngay đúng chỗ hiểm, con Tyrannosaurus lung lay hai phát rồi ngã gục.
Nhưng lợi dụng khi Nobita lực cũ vừa hết lực mới chưa sinh, con Tyrannosaurus còn lại như rắn độc tiềm phục bỗng vụt ra nhanh như chớp.
“Chết! sơ ý!”
Vụt biến sắc Nobita biết không còn kịp tránh thoát, nhìn thấy cái miệng rộng tiếp cận đã gần trong gang tấc, Nobita không nhắm mắt chịu chết mà không lùi ngược lại tiến.
Lao thẳng vào miệng đang mở rộng của con Tyrannosaurus, Nobita nâng hai tay lên chống lại hàm trên không cho nó ngậm lại miệng.
Thấy lực cắn của bản thân mà không thể cắn chết tiểu bất điểm trong miệng con Tyrannosaurus gầm lên giận dữ rồi vung móng trước “Xỉa răng”.
Vì hai tay đang chống đỡ tại hàm răng bên trên Nobita không thể cản lại ba cái lợi trảo sắc bén rạch một đường ngang ngực.
May mắn Nobita cơ thể rắn chắc nhờ thần vị và còn được Pacman sáo trang tăng mạnh lên nên ba vết đáng lẽ ra phải không chắn ngang đứt đoạn thì ít nhất cũng sâu đủ thấy lục phủ ngũ tạng chỉ tạo ra ba vết máu trông thì ghê rợn nhưng thực ra không đáng ngại.
Cơn đau từ lồng ngực truyền đến khiến Nobita nhe răng nhếch miệng. Như thức tỉnh từ một nơi nào trong cơ thể bản năng khát máu, hay cũng có thể nói “trong thâm tâm một người nhu nhược luôn luôn có một bóng tối đầy khát máu”.
Nobita cuồng hóa… a! dùng từ không đúng, phải gọi là “hào quang nhân vật chính lên sàn” hay “tiểu vũ trụ bộc phát” đại loại thế.
Nobita vùng ra khỏi hàm răng của con Tyrannosaurus rồi lao thẳng tiếp cận con mắt của nó rồi…. một quyền, một quyền, một quyền…
Lược 100 chữ đoạn này quá máu me, không phù hợp với đàn ông đang mang thai và trẻ em đang cho con bú.
Khi Nobita dừng lại chỉ thấy một cái xác còn nguyên vẹn nằm đó chỉ có sau đầu nở hoa thôi còn lại thì… ừ, không có còn lại.
Thứ còn lại chỉ là một bãi không phân biệt được là bùn đất vẫn là máu cùng xương.
Hơi có chút buồn nôn Nobita bay lên tìm một suối nước nhỏ rửa sạch thân thể, nhìn đã chỉ còn là một vết đỏ như do trầy xước Nobita cho cái thần vị ba mươi hai cái tán.
Vội vàng mặc lại đồ rồi đi một vòng kiếm 5 con khủng long nhỏ nhất thế giới có tên khoa học là Xixianykus, chúng chỉ dài khoảng nửa mét và chạy rất nhanh, nhưng với tốc độ bay tối đa 119km/h thì vẫn chưa đáng kể.
Trên đường về tiện tay hái một đống lớn hoa quả có thể ăn được, Nobita hộc tốc bay về tập hợp với lũ bạn đi.