• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 15

Trác Uyên hơi nhíu mắt lại, vẫn duy trì khuôn mặt yên tĩnh không gợn sóng như cũ rồi nhẹ nhàng nói: “Giết!”

Giết!

Lạc Minh Ngọc nghe được mệnh lệnh, thủ quyết trong tay lập tức thay đổi.

Chỉ một thoáng, sương mù màu đỏ kia đột nhiên thay đổi, biến thành màu đen tuyền, cắn nuốt hết tất cả mọi người vào bên trong màn sương đen dày đặc. Nếu lúc trước bọn họ chỉ là không nhìn thấy người khác thì lúc này, đến cả chính bọn họ cũng hoàn toàn không nhìn rõ.

Chỉ có tiếng khóc thê lương vang vọng bên tai, giống như muôn vàn lệ quỷ đang vờn quanh người.

Cô độc, sợ hãi, khiến cho nội tâm của bọn hắn hoàn toàn mất đi sức phản kháng, từng dòng khí màu đen không hề cản trở mà đi vào thân thể của bọn hắn.

Bọn họ chỉ cảm thấy thể xác, tinh thần mà linh hồn của mình đang bị thứ gì cắn nuốt, nhưng lại không thể chống lại.

Vào giây phút này, ngoài sự sợ hãi trong mắt bọn họ, thì chẳng còn gì cả.

Khóe miệng không khỏi cong lên, trong mắt Trác Uyên ánh lên sự hưng phấn, lắc mình một cái rời khỏi chỗ Lạc Minh Ngọc, đi tới nơi khác của mắt trận rồi khoanh chân ngồi xuống.

Những trận pháp được ghi lại trong Cửu U Bí Lục đều có thể liên kết với Thiên Ma Đại Hóa Quyết.

Hiện giờ mọi người trong trận đều đã bị ma hóa, kế tiếp hắn muốn hút tất cả nguyên lực của mọi người…

“Trần quy trần, thổ quy thổ, Cửu U ma sát thuộc về ta.”

Một bộ Ấn Quyết trong tay Trác Uyên tạo ra trong nháy mắt, Lạc Minh Ngọc đang khống chế đại trận liền lập tức mất đi quyền khống chế Âm Sát trận, đồng thời tình hình về mấy người Tôn quản gia lúc trước cũng biến mất không thấy.

Lạc Minh Ngọc có chút kỳ quái, trong tay lại kết ấn lần nữa, nhưng vẫn không thể nắm bắt được cái gì.

“A…”

Bỗng nhiên trong rừng Sương Mù vang lên tiếng hét thê lương của mọi người. Lúc này đám người Tôn quản gia đã hoàn toàn biến đen, nhưng vẫn còn có một tia ý thức, từng bóng dáng màu đen đang không ngừng bay ra từ trong cơ thể bọn họ.

Mỗi khi bay ra một con, bọn họ lại phát ra tiếng hét giống như bị cắt rớt một miếng thịt. Thẳng đến khi tất cả bóng đen trong cơ thể bọn họ đều rời đi thì tiếng kêu thảm thiết kia mới dừng lại. Nhưng trong mắt bọn họ cũng đã không còn ánh sáng, thân thể khô khốc như thây khô ngàn năm, gió thổi qua làm cho tất cả đều rụng thành bột phấn.

Trác Uyên ngồi xếp bằng ở trong sương mù đen sì, có đến gần một ngàn cái bóng màu đen đó, giống như đàn ong bay về tổ, tất cả đều lao vào trong cơ thể hắn.

Hắn cứ lặng lẽ tiếp thu, sắc mặt của hắn cũng dần biến đen giống với đám người Tôn quản gia lúc trước. Đợi đến khi tất cả bóng đen đều tiến vào thân thể hắn thì hắn mới thay đổi thủ quyết, tiến hành Thiên Ma Đại Hóa Quyết.

Chỉ một thoáng sau, nguyên lực màu đen ào ạt phồng lên trong cơ thể hắn, giống như biển rộng đang mạnh mẽ cọ rửa gân mạch của hắn, cuối cùng chảy vào trong đan điền. Mà khí thế của hắn cũng tăng trưởng một cách nhanh chóng.

Phù!

Trong nháy mắt Trác Uyên đã đột phá tới sáu tầng Trúc Cơ.

Phù!

Lại là một tiếng vang nhỏ, hắn đột phá đến bảy tầng Trúc Cơ.

Ngay sau đó, tám tầng Trúc Cơ, chín tầng Trúc Cơ, cuối cùng đạt tới tầng chót bình cảnh Trúc Cơ.

Chậm rãi mở hai mắt, Trác Uyên không khỏi hít sâu một hơi, nắm thật chặt hai tay thành quyền, sau đó tiếp tục đột phá.

Lúc này đây không dễ dàng như vừa rồi, những Âm Sát kia mang nguyên lực ma hóa cho hắn đã tiêu hao rất nhiều. Với kinh nghiệm tu luyện nhiều năm của lão ma đầu hắn, hắn hiểu càng vào lúc loại nguyên lực khô kiệt này đột phá thì sẽ càng có có giá cho thành tựu sau này.

Vì thế hắn khẽ cắn môi rồi tiếp tục vận chuyển công pháp, sau khi ép khô toàn bộ nguyên lực mà mỗi một con Âm Sát mang đến, lại lấy nguyên lực còn thừa của mình làm bước vọt cuối cùng.

Chạm vào!

Một tiếng vang lớn phát ra, dường như Trác Uyên nghe thấy tiếng của thứ gì đó vỡ vụn. Ngay sau đó thì bùng nổ như hồng thủy, trong cơ thể hắn mạc bỗng sinh ra một cổ nguyên lực cường đại, lại cọ rửa gân mạch của hắn lần nữa, cuối cùng về tới đan điền của hắn, bổ sung nguyên lực đã khô cạn kia.

Hơn nữa lần cọ rửa này, lại làm cho gân mạch của hắn mở rộng ra gấp đôi.

Tụ Khí Cảnh!

Trác Uyên mở hai mắt, trong mắt là vui mừng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK