Đây là tầng trên cùng, hai người đàn ông có nhiều khả năng nhất sẽ đi trên mái nhà. Tôi vội vàng xoay người tiến đến cửa sổ, không cẩn thận nhìn xuống bên dưới, tôi vẫn còn một chút sợ hãi, sau đó, tôi vội vàng ném sợi tam lăng thoa cắm ở trên mái nhà, rồi bay người lên một phát vững chắc và rơi trên mái nhà.
Sự xuất hiện đột ngột của tôi khiến Lãnh Triết Lăng và Lãnh Thiên Ngạo đang đánh nhau đồng thời dừng lại, cả hai khiếp sợ nhìn tôi.
" Em tới nơi này làm gì? "
Ngay cả nói chuyện cũng là đồng thanh. Tôi nhìn Lãnh Triết Lăng, cả người anh ta đã dính đầy máu, khuôn mặt đẹp trai bị máu nhuộm, máu xâm nhập vào mí mắt của anh ta cũng nhuộm đỏ đồng tử của anh ta, kết hợp với đôi mắt tức giận cùng không cam lòng của anh ta, tôi nhìn thế cũng khó chịu.
Còn trên người Thiên Ngạo không hề có vết thương, anh ấy thậm chí còn đút một tay cắm vào trong túi quần, rõ ràng đây là muốn làm nhục Lãnh Triết Lăng mà. Chẳng khác nào mèo vờn chuột, anh ấy đùa giỡn với anh ta, sau đó lại dùng một nhát cắn chết.
" Thiên Ngạo, theo em trở về đi "
Tôi đi về phía Thiên Ngạo, không ngờ là Thiên Ngạo lại lùi lại một bước, nhìn tôi như nhìn người xa lạ vậy:
" Em đến là vì gã ta sao? "
Tôi vội vàng lắc đầu:
" Không phải, em sợ anh trúng quỷ kế của anh ta, anh đừng quên cơ thể của anh đã lấy đi như thế nào. "
" Lãnh Thiên Ngạo anh không sợ đất không sợ trời lẽ nào sợ gã? Huống chi gã chỉ là một thi quỷ quèn, cũng muốn chống lại anh? "
Lãnh Thiên Ngạo hung ác, nham hiểm nhếch khóe miệng, giờ phút này trong ánh mắt của anh ta đã có sát ý đối với Lãnh Triết Lăng.
" Anh ta đánh không lại anh, nhưng mà đạo sĩ lại có thể thu phục anh, trước đó Liễu Sương Sương chiêu mộ đạo sĩ thì anh cũng biết rõ mà, khó tránh khỏi việc hai người bọn họ liên kết lại. "
Tôi nói xong nhìn về phía Lãnh Triết Lăng, anh ta đã sớm liên thủ với Liễu Sương Sương, không phải hay sao?
" Anh yên tâm, Liễu Sương Sương xác định từng đề cập đến việc muốn sắp xếp pháp sư hộ bảo vệ cho tôi, nhưng đều bị tôi cự tuyệt, mà cho dù tôi có là một thi quỷ, anh lại cho rằng tôi lại sợ anh sao? Vốn định xử lý xong chuyện của công ty, sau đó mới đi tìm anh, không ngờ anh lại tự mình đưa tới cửa, nếu đã đến thì tới đi! "
Lãnh Triết Lăng nói xong, dời ánh mắt lạnh như băng chuyển đến trên người tôi, tôi không hiểu trong mắt của anh đang suy nghĩ cái gì. Thiên Ngạo nghiêng người bảo vệ tôi ở phía sau:
" Sao vậy? Mày vẫn muốn làm tổn thương cô ấy à? Mày quả thực chính là đang muốn chết! "
Mấy chữ cuối cùng nói ra như thể dài nghiến răng nghiến lợi, anh ta vừa dứt lời trên tay liền huyễn hóa ra Cửu Hoàn Đại Đao, hướng về phía Lãnh Triết Lăng chém tới, Lãnh Triết Lăng lập tức nghiêng người, không ngờ vẫn bị chém đứt một cánh tay.
" Thiên Ngạo, anh điên rồi!! "
Tôi hét lên trong sợ hãi, không bao giờ nghĩ rằng anh ta sẽ làm điều đó mà không có lý do.
" Kẻ điên rồ chính là em! Chẳng lẽ em đã quên lời mình đã nói tối hôm qua rồi sao, nếu như người đàn ông này liên thủ với Hàng Thi, em sẽ không mềm lòng nữa, không phải sao? "
" Em có nói qua nhưng chúng ta phải cho anh ta ít nhất một cơ hội được để giải thích … "
" Đừng nói nhảm, muốn giết thì giết, Lãnh Triết Lăng tôi tuyệt đối sẽ không chớp mắt một cái. "
Lãnh Triết Lăng nửa nằm nửa trên mặt đất. Từ tốc độ phản ứng vừa rồi của anh ta mà xem, anh ta chỉ là một thi quỷ bình thường, chỉ sợ cũng giống như đám người do Trần Kha làm sống lại,so với thủ pháp của tiến sĩ Lục thì nó vẫn còn có chút thiếu sót, cho nên thi quỷ sống lại có sức chiến đấu hơi yếu.
Lãnh Thiên Ngạo chỉ sợ chờ đến giờ khắc này đã chờ rất lâu, anh ta đi tới trước mặt Lãnh Triết Lăng từ trên cao nhìn xuống và nói:
" Giết mày chẳng qua cũng quá dễ dàng, tao muốn không chỉ là giết mày, mà còn muốn cơ thể của mày "
Nói xong, anh ta quay đầu nhìn tôi:
" Hiểu Hiểu, giúp anh bức hồn của gã ra, anh sẽ đánh hồn gã đến tan biển! "
" Đừng! " Tôi vội vàng lắc đầu.
Thiên Ngạo rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì thế, chẳng lẽ anh ta còn muốn trở lại cơ thể của Lãnh Triết Lăng sao? Chẳng lẽ anh ta vẫn không bỏ được tập đoàn Hành Vũ?
Cũng có lẽ anh ta là vì tôi, nhưng hiện tại đã xảy ra nhiều chuyện như vậy rồi, cho dù Thiên Ngạo trở lại trong cơ thể của Lãnh Triết Lăng, thì tôi phải đối mặt với gương mặt giống nhau như đúc kia như thế nào đây? Lãnh Triết Lăng vừa nghe nói Thiên Ngạo còn muốn cơ thể của anh ta, liền kích động cố gắng chống đỡ người đứng lên, nhìn Thiên Ngạo lại nhìn tôi.
" Các ngươi thật sự là ma quỷ, cho dù tôi chết, cũng sẽ không để cho các người được như ý nguyện! "
Nói xong anh ta chạy thẳng về phía mép mái nhà, tôi theo bản năng liền dùng tơ tằm quấn lấy anh ta, kéo anh ta trở về.
" Triết Lăng, anh làm gì vậy? Anh yên tâm, tôi sẽ không để anh ấy làm hại anh đâu. "
Tôi vội vàng ngăn trước mặt Lãnh Triết Lăng, dang rộng hai tay ra, nước mắt chực trào lắc đầu với Thiên Ngạo:
" Thiên Ngạo, cầu xin anh buông tha cho anh ta, có được hay không, lúc anh ta còn sống đã giúp em không ít việc, ân nghĩa lớn lao này em không đáp lại được, anh liền buông tha cho anh ta một lần này đi, coi như là vì em, được không? "
" Lần này? Em có biết từ lúc gã còn chưa chết thì Liễu Sương Sương đã muốn biến gã thành thi quỷ rồi không, anh tiếp nhận cơ thể của gã, chính là vì không muốn sau này làm em khó xử, em cho rằng anh thích cả ngày dùng một khuôn mặt của người khác để đối mặt với em sao? "
" Anh nói cái gì? "
Câu này không phải là tôi hỏi, là Lãnh Triết Lăng. Lãnh Thiên Ngạo ném cửu hoàn đại đao xuống vang lên một tiếng keng, lạnh lùng nhìn Lãnh Triết Lăng:
" Từ lúc mày còn chưa chết Liễu Sương Sương đã muốn biến mày thành thi quỷ rồi, vì cô ta muốn cùng mày làm vợ chồng, nên tính toán biến mày thành thi quỷ, nếu như không phải tao ra tay, hiện tại mày đã cưới Liễu Sương Sương rồi. "
Nghe vậy, Lãnh Triết Lăng cau mày, cố gắng hồi tưởng lại.
" Thiên Ngạo, sao anh không nói với em về những chuyện này? "
Còn nhớ lúc trước Thiên Ngạo từng nhắc tới Liễu Sương Sương muốn có được thi thể của Triết Lăng, chẳng lẽ chính là muốn biến anh ta thành thi quỷ?
" Những điều mà em không biết còn rất nhiều. Tao nhớ khi đó mày nói rất rõ ràng, nếu Hiểu Hiểu gặp nguy hiểm, mày cho tao cơ thể của mày để tao có thể ở bên cạnh và bảo vệ cô ấy, nhưng bây giờ mày lại phá vỡ lời hứa đó, và còn tin rằng Liễu Sương Sương và làm mọi thứ có thể để loại bỏ Hiểu Hiểu, chắc mày không biết ở Thái Lan cô ta đã hạ hàng đầu cho Hiểu Hiểu. "
" Hạ hàng đầu? "
Lãnh Triết Lăng vẻ mặt đầy khiếp sợ, hiển nhiên những thứ này anh ta không biết rồi.
" Đừng có bộ dáng khổ sở, thâm thù đại hận như ai cũng nợ mày, tập đoàn Hành Vũ mà mày thấy trước mắt đều là do cha của mày cướp từ tay cha của tao, lấy đi cơ thể của mày, chẳng qua là vì muốn danh chính ngôn thuận đoạt lại tất cả! "
Lãnh Thiên Ngạo càng nói càng kích động, tôi vội vàng ôm lấy anh ta:
" Thiên Ngạo, anh đừng nói nữa!"
" Anh …anh là ai? "
" Tao là ai à? Ha ha, mày đi về mà hỏi người cha tốt của mày đó hỏi xem tao là ai, tao e rằng ông ta thậm chí không dám nhắc đến tên tao đâu, lúc trước vì muốn giết chết tao, ông ta giết hết bao nhiêu là mạng người, ngay cả chính ông ta chắc cũng không đếm được! "
" Không có khả năng! "
Lãnh Triết Lăng không thể tin lắc đầu, phải biết rằng Lãnh Thiên Dực đối với Lãnh Triết Lăng là đau đến tận xương tủy, điều này làm sao anh ta có thể tiếp nhận việc cha mình là một kẻ giết người. Ngay cả tôi cũng không nghĩ rằng Lãnh Thiên Ngạo đột nhiên nói những điều này, nếu không rời khỏi đây, không biết làm thế nào để kết thúc mọi việc.
" Triết Lăng, có một số việc cần chính anh tự phân biệt, lời nói của người khác anh không thể tin hết, đặc biệt là Liễu Sương Sương, cô ta đã sớm đầu quân làm thủ hạ của Hàng Thi mà mục đích của Hàng Thi là muốn thành lập một đại quốc thi quỷ ở nước ta, nói không chừng đều đã bắt đầu hành động rồi, anh cũng chỉ là quân cờ trong tay bọn họ dùng để đi nước cờ với chúng tôi. "
" Tôi không biết phải tin ai, Sương Sương nói rằng em bị mê hoặc bởi con quỷ này, muốn lấy đi cơ thể và gia sản của tôi để ở bên cạnh anh ta. Sương Sương lớn lên cùng tôi từ khi còn nhỏ, làm thế nào cô ấy có thể nói dối tôi. "
" Tri nhân tri diện bất tri tâm ( biết người biết mặt không biết lòng), nói chỉ sợ chính là như thế, lời đã nói rõ cho anh rồi, nếu anh còn lựa chọn cùng Liễu Sương Sương thông đồng làm bậy, thì lần sau ra tay không phải là Thiên Ngạo, mà chính là tôi! "
Tôi cố ý nói có một chút nặng nề, là nghĩ Lãng Triết Lăng có thể thấy rõ đúng sai, nếu anh ta có thể đầu thai thì càng tốt hơn. Lãnh Triết Lăng tiếp nhận nhiều tin tức như vậy, cả người đều xụi lơ, cơ thể dính đầy vết máu lung lay sắp đổ, tôi thật sự là nhìn không nổi nữa, quay mặt nhìn Thiên Ngạo.
" Thiên Ngạo, anh không phải nói anh cái gì cũng không có, chỉ có em sao? Sau này, em không muốn anh dùng cơ thể của anh ta, không muốn anh quá tàn nhẫn với anh ta, vì em không muốn bản thân mình áy náy với anh ta suốt đời, làm trái tim em cứ day dứt, em muốn làm cho bản thân mình hoàn toàn thuộc về anh "