Mục lục
Ngủ Cùng Quỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhiếp Tranh chuyên tâm lái xe mà không nói chuyện với tôi nữa, Bình Sơn nằm ở ngã ba của thành phố L này, chưa đầy nửa giờ chúng tôi đã đến chân núi, đến đây mới phát hiện, Bình Sơn trải dài mấy km đều được bao quanh bởi tường rào cao, xe càng không thể đi vào.

" Xuống xe, lên núi! "

Nhiếp Tranh mở cửa xe, xuống xe lấy một khẩu súng ném cho tôi.

Anh ta nhanh nhẹn bay vào, tôi vội vàng đuổi theo, may mắn là chúng tôi là thi quỷ, nên một ngọn núi cao hơn ngàn mét cũng không khó đối với chúng tôi.

Nơi này đã từng được phát triển thành một địa điểm thu hút khách du lịch, tôi đã thấy các bài báo có liên quan trên internet, nên tôi khá quen thuộc với địa hình ở đây. Sau đó bởi vì nơi này rất xa xôi, hơn nữa người dân bây giờ đã sớm không còn nhiệt tình với lịch sử kháng chiến chống Nhật trước kia cho nên pháo đài cũng không hấp dẫn được bao nhiêu người, điểm tham quan này duy trì chưa đầy hai năm liền đóng cửa và hiện tại đã bị Liễu thị mua lại.

Trên sườn núi, chúng tôi ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc trong không khí, và mùi của thi quỷ sau khi thối rữa, có vẻ như anh ba đã giết mấy con thi quỷ ở trên đường đi, nhờ anh ta mà tôi và Nhiếp Tranh lên núi khá thuận lợi.

Sau khi lên núi chúng tôi mới phát hiện ra, pháo đài trước đây đều được gia cố lại bằng thép, chỉ là những pháo đài sau khi gia cố kia cũng đã thay đổi mục đích, một số thậm chí còn có lỗ hỏng, khắp nơi trên mặt đất đều là xác chết, Nhiếp Tranh xông vào pháo đài rồi nhanh chóng đi ra, lắc đầu với tôi ;

" Bên trong không có gì. "

" Anh ba chắc chắn đang ở gần đây, anh chờ tôi một chút! "

Tôi nhặt một chiếc lá lên và vẽ bùa truy hồn lên đó, pháp thuật tác động, lá cây kẹp giữa hai ngón tay của tôi bùng lên, đốt thành tro và bay về phía sau núi. Nhiếp Tranh và tôi liếc nhau một cái, giây tiếp theo đồng loạt bay người đuổi theo lá cây đó.

Chẳng bao lâu chúng tôi cảm thấy một luồng sóng khí mạnh mẽ, ngay cả không khí dường như cũng mang theo sát khí mạnh mẽ làm cho người ta rùng mình, trước lúc rời đi đi đúng là đi rất vội, tôi theo bản năng chạm vào túi áo khoác chỉ có một thanh kiếm thất tinh bên trong.

" Anh ba! "

Sau khi đáp xuống đất tôi mới thấy rõ ràng, Liệt Phong bị bao vây ở giữa lệ khí tản ra từ người Vưu Tích cùng ảnh hai là Mạc Trát Tà, chẳng qua Liệt Phong cũng không cam lòng yếu thế, lệ khí mạnh mẽ hơn quấn lấy Vưu Tích cùng Mạc Trát Tà, trên người ba người đều có mức độ vết thương khác nhau.

Anh hai thấy tôi đến thì quyến rũ cười:

" Không ngờ là cô nhóc này thật sự dám đến, xem ra chú năm của tôi thật sự không chọn nhầm người, chỉ là người đàn ông kia là ai vậy? "

Anh hai đem tầm mắt chuyển đến trên người Nhiếp Tranh, cúi đầu xuống nhìn, con ngươi hẹp dài hiện lên ánh sáng khát máu.

Tôi đã gặp qua Mạc Trát Tà vào khi trước, hơn nữa hiện tại là thời điểm đặc biệt, tôi cũng không chào hỏi với anh ta mà vội vàng giải thích:

" Anh hai, anh ta là bạn của Thiên Ngạo, anh ta lo lắng tôi đi một mình đến. "

" Ha ha ha, đến thật tốt, cho dù là Lãnh Thiên Ngạo tới ông đây cũng không sợ, cho rằng chỉ dựa vào binh tôm tướng cua chúng mày là có thể đánh ngã tao sao? Quả thực là người ngu si nằm mộng, ông đây hôm nay liền dùng một lưới bắt hết chúng mày! "

Nói xong anh ta gần như rống lên thành tiếng, một giây sau, hai tay nắm lấy hai sợi dây vô hình ngưng tụ từ lệ khí rồi dùng vũ lực ném Vưu Tích và Mạc Trát Tà lên không trung, để cho hai người bọn họ nặng nề va chạm trên không trung, vết thương của Vưu Tích tương đối nghiêm trọng, thế là anh ta phun ra một ngụm máu đen tại chỗ.

Nhiếp Tranh thấy tình cảnh này, lập tức bay người lên, rút ra kiếm mềm liền đâm về phía Liệt Phong, trên không trung đánh một trận loạn, tất yếu là phải cắt đầu của Liệt Phong xuống.

Không biết có phải do phía trước Vưu Tích và Mạc Trát Tà giết thi quỷ khác nên hao tổn quá nhiều sức hay không, nên hiện tại lực của hai người cộng lại với nhau đều không đủ để giữ Liệt Phong, bị anh ta kéo đi trên mặt đất, còn gã lại không ngừng né tránh kiếm mềm của Nhiếp Tranh.

" Anh ba hai người buông anh ta ra đi, cứ tiếp tục như vậy sẽ bị thương đó. "

" Không được, lần này tuyệt đối không thể để anh ta chạy, nếu không lần sau rất khó bắt được anh ta! "

Vưu Tích nói xong, cắn răng lộn mình như cá chép liền đứng thẳng lên.

Liệt Phong nói xong lại dời tầm mắt hung tợn nhìn về phía Mạc Trát Tà đang gian nan đứng dậy ở bên kia:

" Còn cả mày nữa, ngay cả mày cũng phản bội! ”

Mạc Trát tà phun ra một ngụm máu và cười một cách cực kỳ quyến rũ:

" Thời gian sống của bà đây còn lâu hơi tên khốn kiếp mày đó, tao đã chán sống từ lâu rồi, đời này có thể theo hai người em điên cuồng một lần thì có sao! ”

Anh ta nói xong, trên một tay liền huyễn hóa ra một thanh thương dài, trực tiếp nén mạnh về phía lồng ngực của Liệt Phong.

Nhưng Liệt Phong là ác quỷ rất mạnh, chút vết thương này là không đủ để đưa anh ta vào chỗ chết, tôi vội vàng lấy kiếm thất tinh ra khỏi túi. Tôi niệm khẩu quyết đem toàn bộ pháp thuật dồn vào trên thân kiếm thất tinh và hét lớn một tiếng,

" Đạo thảo! ”

Một giây sau, một thanh kiếm khổng lồ màu vàng đột nhiên xuất hiện, sức lực nặng ngàn cân chém mạnh lên vai Liệt Phong, cú chém khiến anh ta bị thương và quỳ một gối xuống đất.

Tôi muốn dùng lại chiêu lúc trước đối phó với chị tư của Thiên Ngạo để đối phó Liệt Phong, nhưng người đàn ông này có sức lực rất mạnh.

Vì để bảo đảm an toàn nên tôi lập tức sử dụng tơ tằm ngân châm, để tam lăng toa vô hình mang theo sợi tơ xuyên qua thân thể Liệt Phong, rồi lại chui vào đất ở dưới chân anh ta. Đóng đinh anh ta trên mặt đất.

" Ngũ Lôi Chú! "

Xong xuôi, tôi lại hét lớn một tiếng, lúc trước Vưu Tích đã từng thấy tôi dùng chiêu này, pháp thuật mà tôi sử dụng đều là Mao Sơn chính tông, có lực sát thương rất lớn lên quỷ hồn, nếu mà bị Ngũ Lôi Chú bổ trúng không hồn phi phách tán cũng sẽ bị thương nặng ngã xuống đất.

Mây đen cuồn cuộn trên bầu trời, năm tia sáng chói mắt giống như rồng gầm thét, lao xuống kèm theo âm thanh xuyên thủng không khí.

Lúc trước, Liệt Phong từng giao đấu với tôi, nên biết tôi ghê gớm cỡ nào, lúc này anh ta đang hoảng hốt.

Anh ta dùng lực muốn tránh thoát, không may cho anh ta là bị Vưu Tích cùng Mạc Trát Tà mạnh mẽ trói buộc lại, dưới tình thế cấp bách anh ta buông hai tay đang nắm lấy sợi dây lệ khí của hai người đó ra và đột ngột làm bàn tay mình duỗi dài ra đánh một chưởng lên người Vưu Tích và Mạc Trát Tà.

Vưu Tích hoàn toàn không nghĩ tới anh ta đã bị đẩy vào ngõ cụt chết chóc mà vẫn tìm ra đường lui, chờ đến lúc anh đứng dậy thì Liệt Phong đã hóa thành một làn khói đen và tiêu tán, rất nhanh đã chạy trốn xuống chân núi.

Thương thế của Mạc Trát Tà tương đối nhẹ, anh ấy bay người lên liền muốn đi bắt Liệt Phong định đồng quy vu tận với anh ta. Tôi vội vàng dùng tơ tằm ngân châm quấn lấy chân anh ấy và kéo anh trở về.

" Cô làm gì vậy!! "

Mạc Trát Tà nổi giận gầm lên một tiếng.

" Anh hai, anh không thể đi, anh ta chạy đi, nhưng mà Ngũ Lôi Chú của tôi vẫn truy đuổi dài dài! "

Tôi vừa dứt lời, Ngũ Lôi Chú ầm ầm xuyên qua tầng mây liền bổ xuống, ngay cả khi Liệt Phong đã chạy xa mấy chục mét, Ngũ Lôi Chú cũng bổ chính xác vào trên người anh ta, ở giữa núi rừng tối đen liền vang lên tiếng kêu thảm thiết kinh hoàng.

" A...."

" Nhiếp Tranh, chúng ta lên. "

Tôi bay người đi, Nhiếp Tranh đã dùng kiếm mềm quấn lấy Liệt Phong trước một bước, tia điện từ tia sét vẫn còn hiệu lực, Liệt Phong đã ngẩng người, tôi liền bay người tới cắm kiếm thất tinh vào ngực của anh ta.

" Aaaa"

Lúc này đây, tiếng kêu thảm thiết của Liệt Phong càng lúc thêm thê lương, ngay cả âm thanh cũng giống như là từ trong bình phát ra, mang theo tiếng kêu rên khàn khàn trầm thấp.

Vì muốn dồn anh ta vào chỗ chết, tôi rút chủy thủ ra lại cắm một dao vào tim anh ta, có thể vì đau đớn nên anh ta không được tỉnh táo, đột nhiên quay mặt lại nhìn tôi, trong đồng tử đỏ tươi chảy ra huyết lệ:

" Con điểm thúi, tao phải giết mày! ”

Chết đến nơi mà còn hung ác, ánh mắt tôi liền ngưng tụ, rồi tôi hét lớn một tiếng:

" Đao thảo! "

Một giây sau, kiếm thất tinh trở nên lớn hơn, tôi gần như đã dùng hết khí lực toàn thân đem kiếm thất tinh biến lớn từ trong lồng ngực anh ta bổ xuống, trong nháy mắt Liệt Phong đã bị chém thành hai nửa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK