Mẹ nó!!! Người giải phẫu tên này nên mổ đầu hắn ra rồi vứt cho chó ăn.
Tôi càng chạy hắn càng đuổi, chạy mấy vòng quanh bục để thi thể, tôi dần dần phát hiện ra một thông tin, tên này nói chuyện có tư duy nhưng hành động lại chậm chạp, nếu như đánh nhau với hắn, không nhất định là đánh không lại hắn.
Nếu tiếp tục chạy nữa, tôi nhất định sẽ bị cạn kiệt sức lực rồi bị hắn bắt, đến lúc đó sẽ không còn cơ hội thắng.
Suy nghĩ đến đây, tôi duỗi tay tóm lấy tấm vải trắng phủ lên thi thể ném qua tên xác sống đuổi mình, đầu hắn bị che lại, tôi liền dùng chân làm hắn bị vấp ngã, sau đó dùng vải trắng khác quấn lên đôi chân của hắn, tiếp đến là tay.
Tôi buộc cái xác sống này thành cái bánh chưng rồi mới dừng lại, ngã vật ra đất thở phào nhẹ nhõm.
" Đàn bà thối! Mau thả ta ra, cô có tin tôi ăn cô không?"
" Thả ta ra!!"
Tôi tháo giày cao gót xuống chĩa vào tên xác sống rồi lớn giọng nói:
" Nói, làm cách nào mới có thể thoát khỏi nơi này?"
" Thả ra!!?"
' Chát'. Một giày cao gót hung hăng đi qua, lần này tên xác sống cũng thành thật lại.
Mà tôi cũng bị hành động của bản thân doạ sợ, từ vừa rồi bắt đầu sợ hãi cho đến bây giờ phản kích lại, tim tôi có một loại cảm giác sung sướng chưa từng có như sảng khoái khi báo được thù lớn.
" Nói mau, nếu không tôi tháo bỏ tay chân của anh xuống, sau đó cho vào máy xay xay thành bột, tôi xem anh còn có thể sống được không?"
Không ngờ là một cô nhóc không được bao nhiêu tuổi đầu,lại nói ra được lời tàn nhẫn như vậy, ngay cả tên xác sống đó cũng không thể không sợ mà nhanh chóng lắc đầu:
" Tôi không biết gì, lúc tôi tỉnh dậy đã ở chỗ này tôi chỉ biết mình đã chết.."
" Vậy anh chết như thế nào?"
" Không rõ, hình như là phạm tội hiếp ***.."
Nghe đến đây, nghe đến tên tội phạm hiếp *** thì tôi liền dùng đầu gót giày đánh mạnh lên mặt anh ta, đánh đến khi gót giày rớt ra thì mới dừng lại, tên đó bị đánh ngất đi, bởi vì trên người bị đông thành khối băng, cho nên khối thịt ở nhiều chỗ bị tôi đánh rớt.
Tôi dứt khoát bẻ luôn gót của chiếc giày còn lại, vừa làm động tác nghiến răng nghiến lợi:
" Một tên bại hoại như anh, nên bị lóc từng miếng thịt!"
" Vậy? Cô nói xem tôi là loại nào?"
Âm thanh từ tính truyền từ cuống họng đến, quay đầu nhìn thấy một người đàn ông có cơ thể cường tráng ở trên bục, khắp người đều là bắp thịt cuồn cuộn giống với anh chàng khoẻ đẹp, múi trên bụng rất gợi cảm, xuống xíu là bị tấm vải trắng bao phủ, chân trần đứng ở trên mặt đất.
Không chỉ có vóc người tốt hơn nữa gò má cũng thuộc hàng đỉnh cao, dù có cạo trọc đầu cũng không làm hỏng vẻ ngoài đẹp trai.
Ánh mắt quá sâu, giống như là một đầm nước lạnh nhìn không thấy đáy, chỉ cho tôi cảm giác là nếu người đàn ông này là kẻ địch, khẳng định sẽ không dễ đối phó.
" Anh mới tỉnh dậy sao?"
" Đúng, tôi không nghĩ mình còn có thể sống lại, loại cảm giác này có vẻ không tệ lắm."
Nói xong anh ta mở to mắt lên, giang hai tay ra làm hoạt động hít thở sâu, tư thái tao nhã giống như đang tập thể dục, nhưng dưới đáy lòng tôi lại cảm thấy khủng bố.
Một người đàn ông như vậy, chết như thế nào?
" Nhìn dáng vẻ của cô, có vẻ là một người sống? Sao cô lại ở đây? Nơi này là nhà xác tầng ba dưới lòng đất."
Anh ta nói xong đi về phía tôi, tôi nắm chắc giày cao gót trong tay đứng dậy, thần kinh căng chặt đến cực hạn, trên người đàn ông này có cảm giác áp bách giống như Lãnh Thiên Ngạo.