Nó giương nanh, múa vuốt, xoắn ngọn lửa đỏ xung quanh người thành bánh quai chèo dài rồi công kích về phía ác quỷ.
Trong hơi thở của ác quỷ phát ra một tiếng hầm hừ khinh thường, thậm chí anh ta còn không buồn động đậy người, ngọn lửa màu xanh đã tự động phòng ngự ở phía trước người anh ta.
Sự công kích của Mậu Ngoan giống như một ngọn sóng hung mãnh đập vào trên mặt đá, nhìn có vẻ mãnh liệt nhưng thật ra không có chút sức lực nào.
Tất nhiên, Mậu Ngoan cũng đã đoán được kết quả này từ trước, nên nó nhanh chóng thu hồi lại lệ khí rồi lại công kích thêm lần nữa.
Lúc này đây, tay của nó đột nhiên duỗi dài ra, biến thành một cái vừa mềm dẻo vừa có gai nhọn, phía trước biến thành tam lăng hoa còn có một thanh máu để hút máu.
Tam lăng hoa bay ra phát ra một tiếng ' boang' thành công phá hủy được lớp phòng ngự của ác quỷ rồi lao thẳng đến muốn cắm vào đầu của anh ta.
Từ góc độ quan sát của tôi, tôi có thể thấy được là khoé miệng của nó gợi lên một độ vòng cung, điều này khiến trong lòng tôi bị chấn động, lẽ nào lần này ác quỷ sẽ chết chắc ư?
Mặc dù, ác quỷ đã gây ra cho tôi những chuyện mà tôi không thể tha thứ, nhưng bây giờ anh ta rất là chính nghĩa và tôi còn đang chờ anh ta cứu chiếc máy bay chở đầy người này.
" Đừng mà!!".
Tôi không biết bản thân mình lấy dũng khí ở đâu ra, la lên một tiếng rồi lao vọt lên, nhưng tôi không ngờ rằng, tên ác quỷ kia lại hoá thành làn khói đen và nhẹ nhàng biến mất ngay trước mắt tôi...
Tam lăng hoa không cắm vào tên ác quỷ như mong đợi mà lại bay thẳng đến giữa mày của tôi..
Hai mắt của tôi mở to lên, tam lăng hoa dừng lại ngay giữa mày tôi nhói đau lên, máu tươi chảy dọc từ khoé mắt vào hốc mắt và nhuộm đỏ tầm nhìn của tôi.
Hai chân của tôi run rẩy không chống đỡ được nữa, nên tôi xụi lơ ngồi phịch xuống đất, tôi nghĩ Mậu Ngoan đã tỉnh ngộ và ngừng công kích nhưng không ngờ là phía sau lưng ác quỷ mọc ra đôi cánh, một cánh đã cuốn lấy tay của Mậu Ngoan.
"Nhóc là con quỷ đầu tiên ép tôi sử dụng quỷ hoá vũ(*)".
Ác quỷ nói xong nheo mắt lại, đây không phải là ánh mắt khen ngợi, đây là ánh mắt nguy hiểm muốn đuổi cùng giết tận.
Mậu Ngoan được khen cũng không tỏ ra vui vẻ gì, ngược lại nó có vẻ sợ hãi lùi về sau một bước, nhìn ác quỷ với vẻ không thể tin được và còn liên tục nói không thể nào.
" Không thể nào, sao ông có thể mọc ra cánh?"
" Như nhóc đã thấy, nhưng mà, nhóc cho rằng sau khi nhìn thấy mọi thứ thì còn sống yên ổn ở cõi âm ư?"
Ác quỷ nói xong thả lỏng cánh buông cánh tay bị cuốn của Mậu Ngoan ra.
Và giây tiếp theo, một đôi cánh đen tuyệt đẹp ở phía sau lưng ác quỷ xoè rộng ra, khi anh ta bước đi, trên đường có bột lân màu xanh đậm rơi xuống, đám bột lân bay trên không trung rồi hướng về phía Mậu Ngoan.
" Không..."
Mậu Ngoan thét lên một tiếng rồi vội vàng thu lại cánh tay đang duỗi ra của mình, rồi nó nhảy lên nhảy xuống để tránh né đi đòn tấn công của bột lân.
Bột lân đó dính vào người Mậu Ngoan giống như axit, ăn mòn đi cơ thể của nó, ngọn lửa màu đen xung quanh nó liền kết lại thành lớp phòng ngự, nhưng cũng không đỡ được bột lân từ ác quỷ.
"Một con quỷ anh thấp kém lại dám càn quấy ở trước mặt bổn tôn. Hừ! Là tự nhóc muốn tìm đường chết."
Ác quỷ giống như là ác ma ngoi lên từ địa ngục, anh ta đứng trước mặt Mậu Ngoan, rất hài lòng nhìn nó bị bột lân tra tấn mà la hét thảm thiết.
Thứ bột lâm đẹp đẽ lấp lánh như đom đóm lộng lẫy, vậy mà lại là thứ vũ khí công kích tàn độc.
Cuối cùng tôi cũng hiểu rõ là chúng ta hiểu biết quá ít về những thứ tồn tại bên cạnh mình
Bây giờ cũng không phải là lúc tìm hiểu về nó, nếu cứ để mặc như vậy thì Mậu Ngoan sẽ bị hồn phi phách tán...
Tôi cố chịu đựng cơn đau ở bụng, bò về phía Mậu Ngoan, vết máu mà tôi để lại trên mặt đất còn toả ra còn kèm theo mùi hôi thối, còn kèm hạt nhỏ li ti động đậy.
Tam lắng hoa là một thứ giống như lăng kính lục giác.
Quỷ hoá vũ là quỷ mọc ra cánh.