Mộc Khuynh Cuồng mấp máy môi, đột nhiên cười nói sảng khoái, “Ta còn tưởng chuyện gì, hiện tại độc của ta không sao hết.”
“Nói thật.” Vẻ mặt Thánh Khinh Hồng nghiêm túc nhìn nàng chằm chằm.
“Hiện tại ta không sao.” Mộc Khuynh Cuồng vỗ vỗ ngực nói, lần này nàng đã thăng cấp Đấu Thánh, lần sau thăng cấp Đấu Đế còn không biết là lúc nào, Đấu Đế và Đấu Thần là hai cảnh giới khó khăn nhất, chắc hẳn một đoạn thời gian rất dài nữa, nàng sẽ không bị kỳ độc này hành hạ.
Trừ phi nàng thăng cấp Triệu Hoán Sư, bất quá nếu thăng cấp Triệu Hoán Sư, cho dù bị kỳ độc hành hạ, nàng cũng rất vui vẻ.
Mộc Khuynh Cuồng không muốn để hắn lo lắng, lấy sự hiểu biết của nàng đối với hắn, nếu cho hắn biết, hắn nhất định sẽ đi bốn phía tìm y giúp nàng.
Nàng nợ hắn rất nhiều, hiện tại không muốn lại nợ hắn thêm nữa.
Thánh Khinh Hồng cười lạnh nhìn nàng chằm chằm, “Ta đã sớm biết độc của nàng, còn muốn giấu giếm ta?”
Mộc Khuynh Cuồng giật mình, kinh ngạc nhìn hắn, làm sao hắn biết được?
“Khuynh Cuồng, chúng ta là bằng hữu, bằng hữu nên giúp đỡ lẫn nhau, ngươi cần gì phải giấu giếm ta!” Vẻ mặt hắn bi thương u oán trừng mắt nhìn nàng, giống như nàng đã làm sai điều gì đó rất nghiêm trọng.
Mộc Khuynh Cuồng cắn cắn miệng, khẽ cúi thấp đầu, rồi lại ngẩng đầu ánh mắt sáng rực nhìn hắn, “Thánh Khinh Hồng, ta không muốn nợ ngươi quá nhiều, ngươi không cần lo chuyện của ta.”
“Ta muốn trông nom, nàng không làm gì được ta.” Mặt Thánh Khinh Hồng lạnh nhạt nói, ở sâu bên trong đôi đồng tử màu bạc mang theo nồng đậm sủng ái, thật sự nàng không nhìn ra hắn thích nàng sao, hay là cố ý giả ngốc.
Nếu nàng đã nguyện ý giả bộ, hắn theo nàng giả bộ.
“Lòng ta sẽ không yên, luôn có cảm giác thiếu nợ ngươi.” Mộc Khuynh Cuồng thản nhiên nói, nàng không muốn thiếu người này, tuyệt không nguyện ý, như vậy nàng sẽ không cảm thấy tự tại.
Thánh Khinh Hồng cười mà như không nhìn nàng, “Thật sự không yên?”
Mộc Khuynh Cuồng gật đầu, trong lòng hắn vẫn đang suy nghĩ, dường như nàng thiếu hắn rất nhiều.
“Đã như vậy, ta cho nàng một cơ hội đền đáp, nàng tới làm thiếp thân thị vệ bên cạnh ta đi!” Thánh Khinh Hồng nâng chung trà lên hớp nhẹ một cái bí hiểm cười nói, như vậy có thể luôn dẫn theo nàng bên người.
Mộc Khuynh Cuồng nghe xong, lắc đầu như trống bỏi, nếu nàng đi bên cạnh hắn, chẳng phải là sẽ mang đến rất nhiều phiền toái cho hắn sao, hiện tại nàng vô cùng biết rõ, nàng chính là một phiền toái lớn.
Ở bên cạnh ai, sẽ mang đến cho người đó rất nhiều phiền toái.
“Nàng xem biển hiện của nàng đi, căn bản không giống như thiếu ta, cho nàng làm thị vệ, ngươi ngay lập tức không muốn.” Thánh Khinh Hồng cố ý dùng biện pháp khích tướng.
Sao Mộc Khuynh Cuồng lại không biết hắn dùng phép khích tướng, nàng mới vừa muốn mở miệng, Thánh Khinh Hồng đã nhanh hơn nàng mở miệng trước, “Nàng sợ mang đến nguy hiểm cho ta sao? Nàng ở Ác Ma đảo cũng sẽ mang đến nguy hiểm cho nơi này, ta nhớ nàng có thể cải trang, không bằng đi bên cạnh ta, như vậy nàng cũng sẽ không thấy bất an trong lòng.”
Nghe lời này của hắn, Mộc Khuynh Cuồng chớp mắt, đề nghị này của hắn dường như không sai.
“Nàng hãy suy nghĩ thật kỹ, ta sẽ không ép buộc nàng.” Thánh Khinh Hồng mỉm cười nói.
Mộc Khuynh Cuồng không chớp mắt nhìn chằm chằm gương mặt có thể mê hoặc thiên hạ trước mặt, hắn dụng tâm, làm sao nàng lại không biết.
“Ta sẽ xem xét.” Mộc Khuynh Cuồng thản nhiên nói, nếu quả thật rời khỏi Ác Ma đảo, nàng cũng phải lấy thân phận mới, thay vì trôi giạt khắp nơi, không bằng tìm một địa phương có thể tin cậy tu luyện thật tốt.
Thánh Khinh Hồng biết rõ nàng có chút động tâm, liền mở miệng nói, “Đi ngủ đi!”