Chạm mặt thiếu nữ mười bốn tuổi nổi tiếng là đệ nhất mỹ nhân của Lôi Lạc Đế quốc, là Mộc gia thiên chi kiều nữ, Mộc Thanh Lam.
Mộc Thanh Lam có vóc người cao gầy, chân mày lá liễu cong cong, mũi khéo léo động lòng người, môi anh đào mềm mại giờ phút này khẽ mím, làn da trong suốt trắng nõn vô cùng mịn màng, toàn thân cao thấp tản ra một cỗ lãnh khốc tài trí hơn người.
Váy màu xanh da trời đem nàng phụ trợ càng thêm băng thanh ngọc khiết lại cao quý, đi ở trong đám người, toàn bộ người bên cạnh nàng ảm đạm thất sắc, chỉ có nàng nổi bật.
Mộc Thanh Lam ở Mộc gia có địa vị rất cao, không chỉ vì nàng phương diện thiên phú tu tập cao, hơn nữa nghe nói nàng đã cùng thái tử lập thành hôn ước, là thái tử phi tương lai, cho nên lúc này nhiều người muốn nịnh bợ nàng.
”Ngươi không đi lên chào hỏi sao.” Mạc Tiêm Lương thấy Mộc Khuynh Cuồng đổi đường đi tò mò hỏi.
”Nàng là Lôi Lạc đệ nhất mỹ nhân, ngươi thích thì đi lên chào hỏi, mặc dù nàng là thái tử phi tương lai, nhưng bây giờ còn không có thành thân, ngươi vẫn còn có cơ hội.” Mộc Khuynh Cuồng liếc Mạc Tiêm Lương.
Khóe mắt Mạc Tiêm Lương kéo ra, đưa tay gõ đầu của nàng, cả giận nói, “Ngươi cho rằng ai cũng có tư cách làm vương phi của ta sao?”
”Nhưng chỉ có một Lôi Lạc đệ nhất mỹ nhân.”
”Ta không thích, nàng ta là cái gì ta không quan tâm.” Tam vương gia giơ giơ cằm lên, phi thường kiêu ngạo nói.
Mộc Khuynh Cuồng nhếch môi cười, xoay người hướng về đám người đi đến, Mộc gia đại viện hôm nay đúng là người tấp nập.
Buổi chiều, Mộc gia gia tộc đại hội chính thức bắt đầu, Mộc Khuynh Cuồng đã chuẩn bị kỹ càng, chờ tỷ thí.
Mộc gia trong đại viện dựng một tứ phương lôi đài, giám khảo là bốn vị trưởng lão rất nổi danh của Mộc gia, Mộc Khuynh Cuồng nhìn nhìn bọn họ tìm một chỗ ngồi xuống, toàn bộ người xung quanh nàng quái dị nhìn chằm chằm nàng, tựa như quái vật.
”Nhìn nữa ta đem mắt của các ngươi toàn bộ lấy ra.” Mạc Tiêm Lương mặt không chút thay đổi trừng mắt nhìn người bốn phía, vương gia chính là vương gia, một câu nói rơi xuống, những người kia cũng không dám nhìn chằm chằm Mộc Khuynh Cuồng.
Mộc gia gia tộc đại hội rất đơn giản, chỉ cần là người thuộc thế hệ trẻ, ai có thực lực liền có thể lên lôi đài, chỉ cần đánh thắng đối phương liền có thể lên cấp.
Trước khi bắt đầu, Mộc Vinh Đức đứng ra phát biểu.
”Đại hội lần này của chúng ta không chỉ chọn ra người tu hành ưu tú, hơn nữa còn từ dòng chính chọn ra gia chủ tương lai.”
Tin tức vừa ra, những dòng chính đời sau trong mắt lóe tinh quang, trên mặt nguyên một đám đều là khát vọng, rối rít hy vọng chính mình tương lai có thể trở thành Mộc gia gia chủ.
Mà những chi thứ cùng ngoài hệ trong lòng một hồi tiếc nuối, bởi vì bọn họ không có tư cách cạnh tranh Mộc gia gia chủ tương lai.
Mộc Khuynh Cuồng nhướng lông mày, Mộc Vinh Đức có phải hay không nghĩ Mộc Thanh Thiên cùng Mộc Thanh Lam sẽ thắng, nàng biết rõ hắn muốn đem vị trí gia chủ truyền cho một trong hai người bọn họ.
Mộc gia đích hệ tử tôn rất nhiều, gia gia Mộc Khuynh Cuồng có mấy huynh đệ, chính thất bọn họ sinh ra đời sau đều là dòng chính, sau đó nạp thiếp thất sinh ra chính là chi thứ, ngoài hệ chính là đời sau do những nữ nhi đã gả ra ngoài sinh ra.
Mộc Khuynh Cuồng trong lòng cười lạnh, hôm nay nàng nhất định phải làm cho Mộc Vinh Đức hy vọng tan biến, hắn muốn cho Mộc Thanh Thiên Mộc Thanh Lam đoạt vị trí Mộc gia gia chủ tương lai, nàng sẽ hết lần này tới lần khác không cho hắn như ý, chiến tranh giữa bọn họ chính thức từ nơi này bắt đầu, nàng muốn từng chút đem hắn đánh đổ.
Chi thứ cùng ngoài hệ tự biết không có tư cách dự thi, liền chỉ có cố gắng biểu hiện mình, tranh thủ ở Mộc gia nhận được bồi dưỡng tốt.