Ca ca trước khi chết nhất định rất đau rất không cam lòng đi!
“Cô cô, bây giờ Mộc Khuynh Cuồng sớm đã không còn là Mộc Khuynh Cuồng lúc trước.” Mộc Thanh Lam lạnh lùng nói, nàng ta cũng có thể nghĩ biện pháp giải quyết người Dong Binh Công Hội Xích Viêm, nàng ta còn có cái gì làm không đượ, chẳng lẽ nàng cứ thua như vậy sao, nàng không cam lòng, vì ca ca, bất kể như thế nào, nàng cũng phải giết Mộc Khuynh Cuồng.
“Vậy thì thế nào, chỉ cần là người thì sẽ có nhược điểm, cha nương nàng ta vẫn không có tung tích sao?” Trong mắt Mộc Thải Thanh lóe quang mang ác độc, thế nhưng có người so với nàng nhanh hơn, mang Mộc Khuynh Cuồng cha mẹ đi, vì sao chuyện tốt luôn xuất hiện ở trên người nàng ta, nàng ta rốt cuộc là ai?
Hiện tại nàng đã có chút ít khẳng định, Mộc Khuynh Cuồng căn bản không phải hài tử Mộc gia.
Người Mộc gia làm sao có thể có cái bớt hiếm thấy xấu xí như vậy, mà muốn xác định Mộc Khuynh Cuồng có phải hài tử Mộc gia hay không, nhất định phải tìm được người nàng gọi là ca ca và chị dâu kia, chỉ có như vậy mới có thể xác định.
Chỉ cần Mộc Khuynh Cuồng không phải là hài tử Mộc gia, nàng ta liền không có tư cách phụ trách quản lý Mộc gia, như vậy nàng cũng không cần để nàng ta vào mắt nữa.
Mộc gia là tuyệt đối phải đứng ở phía bên nàng, như vậy mới có thể đối phó Độc Cô gia dễ dàng hơn.
Mạc Tiêm Lương muốn làm Hoàng thượng, nàng dự mưu lâu như vậy, há có thể để cho con tiện nhân Độc Cô Thiên Nhu kia như nguyện.
“Không có, bọn họ hoàn toàn mất tích.” Mộc Thanh Lam nghiến răng nghiến lợi nói, nếu như cha mẹ Mộc Khuynh Cuồng ở trên tay các nàng, sẽ không sợ nàng ta không trở lại.
Mộc Thải Thanh rất không cao hứng mấp máy môi, “Phái người tiếp tục tìm đi! Bọn họ chắc chắn còn ở trên phiến đại lục này.”
Mộc Thanh Lam thận trọng gật đầu, từ sau lần trước quyết định đối phó Mộc Khuynh Cuồng, nàng đã mất rất nhiều tâm tư, hiện tại lại phát sinh chuyện của Mộc Thanh Thiên, nàng lại càng quyết định, bất kể như thế nào nhất định phải làm cho Mộc Khuynh Cuồng chết, như vậy mới có thể vì ca ca báo thù.
Tam vương phủ.
“Vương gia, đã có tung tích Cửu tiểu thư.” Mạc Vong mừng rỡ hướng Mạc Tiêm Lương bẩm báo.
Mặt Mạc Tiêm Lương vốn âm trầm rốt cục có tia vui mừng, trong hai tròng mắt lóe hào quang vui mừng, vội vàng nói, “Ở nơi nào?”
“Nàng mới vừa xuất hiện qua ở Viêm Cơ thành, hơn nữa nàng còn giết Mộc Thanh Thiên và con cháu dòng chính khác của Mộc gia, thi thể của bọn họ còn bị đưa đến Mộc gia.” Mạc Vong vuốt cái trán nói, Mộc Khuynh Cuồng này làm việc thật sự là ngoan độc.
“Ha ha ha, đây mới là tác phong của nàng, nàng hiện tại đi nơi nào?” Mạc Tiêm Lương chỉ cảm thấy ngực liên tục rầu rĩ rốt cục không còn phải đè nén, hắn có chút vội vàng muốn gặp được nàng, đã qua lâu như vậy, nàng có tốt hay không.
Mạc Vong nhìn thoáng qua bộ dáng cao hứng của Mạc Tiêm Lương, lời nói kế tiếp, hắn thực sự có chút không muốn đả kích người.
“Ấp a ấp úng làm gì, nói!” Mạc Tiêm Lương liễm mi trừng mắt Mạc Vong.
Mạc Vong nuốt nước miếng một cái, dè dặt nói, “Cửu tiểu thư đi Tần Thiên đế quốc, nàng cùng, cùng Tần Thiên Ngũ vương gia cùng một chỗ.”
Mạc Tiêm Lương nghe được câu này, tâm vừa mới nhiệt tình lập tức nguội lạnh mất một nửa, bọn họ cùng một chỗ? Bọn họ quen nhau?
Từ lúc ở Phổ Đà trấn, Mạc Tiêm Lương liền nhận ra Thánh Khinh Hồng, mặc dù người bình thường sẽ không biết Lãnh vương rất ít lộ diện, nhưng y trước kia gặp qua hắn một lần, lúc ấy đối với con ngươi màu bạc của hắn, y rất có ấn tượng, hơn nữa trên người hắn toàn thân đều là hơi thở lãnh khốc, y rất nhanh liền nhớ kỹ hắn.