Chương 165
Kể từ cuộc thi thiết kế trang phục đó, Lâm Ngọc Ngân từng phải khom lưng khuyu gối, từng phải bày tỏ sự thương hại cho bất kì chuyện gì đã hoàn toàn trở thành chuyện trong quá khứ rồi.
Lâm Ngọc Ngân của hiện giờ kiên cường đứng lên.
Cô ấy càng ý thức được rất nhiều, rất nhiều chuyện, tử tế với người khác là tàn nhẫn với chính mình.
Cô căm hận Vương Hoa Thiến.
Bằng những chiêu trò đê hèn đã cướp đi cơ hội đi du học Ý của cô, đã vậy còn buông những lời ác độc giễu cợt cô.
Cô ta là người phụ nữ ác độc.
Lần này, Lâm Ngọc Ngân nhất định phải để cô ta nhận quả báo.
“Anh Michel, tôi có chuyện muốn nói với anh.” Lâm Ngọc Ngân quay đầu hướng về phía Michel, nghiêm túc nói.
Michel sớm đã nhìn thấy manh mối từ việc này.
Anh vội vàng gật đầu nói: “Mời cô Ngân nói.”
“Cô Ngọc Ngân”.
Vương Hoa Thiến ở một bên lo lắng, muốn gọi Lâm Ngọc Ngân.
Lâm Ngọc Ngân đang định nói thì đột nhiên trở nên do dự.
Trần Hùng ở bên cạnh, không hề băn khoăn, nói: “Anh Michel, giám đốc điều hành Guci của anh, nhân phẩm không tốt.”
Michel vội vàng nói: “Anh Hạ, mời anh nói.”
Mặt Vương Hoa Thiến bỗng biến thành thái nhợt.
Cô muốn ngăn lại, nhưng mắt Trần Hùng lại lộ vài phần lạnh lẽo.
Chỉ cần ánh mắt này đã đủ để khiến Vương Hoa Thiến đứng đơ tại chỗ như nửa cây cọc gỗ cắm trên đất.
Nhưng Trần Hùng đã nhanh chóng sắp xếp ngôn ngữ và giải thích quá khứ của Lâm Ngọc Ngân và Vương Hoa Thiến một cách đơn giản và rõ ràng.
Nói xong, Trần Hùng nhìn Michel đầy ẩn ý, nói: “Anh Michel, nên giải quyết chuyện này như thế nào, anh so với tôi còn rõ hơn.”
Trần Hùng thực sự không biết rằng ngay từ đầu Michel đã không thích Vương Hoa Thiến.
Khi anh ta nói điều này, anh ta thực ra là dang đe dọa Michelle bằng lời nói.
Nếu như Michel anh hôm nay không thể xử lí vấn đề này cho vừa lòng Trần Hùng tôi thì đừng trách tôi thô lỗ với anh.
Michel trong chớp mắt liền vô cùng tức giận. Anh ta quay đầu nhìn Vương Hoa Thiến dang ở một bên, lạnh lùng nói: “Cô thật to gan.”
Vương Hoa Thiến hít một hơi lạnh, vội vàng nói: “Anh Michel, không phải như những gì anh ta nói đâu.”
“Đừng nghe anh ta nói nhảm, bọn họ đang cố ý vu khống em.”
“Anh phải tin em, em mới là giám đốc điều hành của Guci, là người của anh.”
“Anh không thể nghe người ngoài này nói nhảm được.”
Việc đã đến nước này, Vương Hoa Thiến vẫn đang nghĩ cách giảo biện.
Nhưng mà, làm sao Michel vẫn có thể tin lời Vương Hoa Thiến được?
Nhân phẩm của người phụ nữ này sớm đã được Michel phát hiện ra.
Anh lo lắng không biết tìm lý do để chất vấn người phụ nữ ghê tởm này, nhưng cuối cùng giờ anh cũng tìm được lý do rồi.
Lùi lại vạn bước mà nói, cho dù đây thực sự là do Trần Hùng và Lâm Ngọc Ngân vu khống Vương Hoa Thiến, Michel anh cũng phải xử lý cô ta.
“Đồ khốn nạn nhà cô, Guci chúng tôi, tuyệt đối không cho phép những người có phẩm hạnh như cô tồn tại.”
“Vương Hoa Thiến, với tư cách là giám đốc thiết kế và phó chủ tịch điều hành của tập đoàn Guci, tôi chính thức thông báo với cô rằng cô đã bị sa thải.”
Ong ong Bộ não của Vương Hoa Thiến bùng nổ với những tiếng vo ve.
Tiếp đó là một khoảng trống.
Phải mất vài giây cô ta mới phản ứng lại.
Vào lúc này, Vương Hoa Thiến đã hoàn toàn bộc lộ bản chất ban đầu của mình.
Cô ta giống như một con mụ đanh đá, chỉ vào Trần Hùng và Lâm Ngọc Ngân mắng họ như tát nước, mắng họ là đồ đê tiện, vô liêm sỉ.