• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Sau khi chọn váy xong, anh đưa cô đi thử giày.

Cố Thuần Nhã đang phân vân giữa giày thể thao và giày cao gót, không biết nên chọn loại nào.
“Tuấn Lãng, anh nói xem em nên đi loại nào?”
Tuấn Lãng cười nhẹ.
“Trẻ con mới chọn, người lớn chọn cả hai..”
Nói rồi anh ghé sát vào tai cô nói nhỏ.
“Có điều, chồng em chỉ có một, không có người thứ hai để chọn đâu..”
Cố Thuần Nhã đỏ mặt đẩy anh ra.

Cái gì mà chồng với con chứ, cô mới không thèm lấy anh đâu.

Tuấn Lãng vẫn để ý chuyện cô thần tượng Lục Tuấn Phong, cho nên anh chỉ muốn cô cho anh một thân phận ngay lập tức, tiếc là cô còn chưa đủ tuổi kết hôn, nên anh đành chấp nhận tiếp tục làm vị hôn phu của cô mà thôi.
Hai người đi chơi quên thời gian, đến khi trở lại thành phố A, Cố Thuần Nhã mới bắt đầu hốt hoảng.

Cô đi mà không thông báo gì cho gia đình, nhất định bố mẹ cô sẽ lo lắng lắm.
“Chết em rồi, hôm qua đi vội quá, em chưa kịp báo cho bố mẹ.

Giờ trở về họ sẽ mắng em chết mất.

Làm thế nào bây giờ.”
Tuấn Lãng như biết trước tình hình, anh giơ tay xoa đầu cô đầy cưng chiều.
“Em đừng lo, anh đã báo cho cô chú là em đi chơi với anh rồi..”
Cố Thuần Nhã nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm.


Có anh là lá chắn đúng là tuyệt thật, nhưng cô lại phát hiện một vấn đề khác còn nghiêm trọng hơn.

Cô đã và đang yêu sớm!!!
“Tuấn Lãng, anh có nói cho họ mối quan hệ của chúng ta không đó..”
“Chẳng phải em là vị hôn thê của anh sao.

Yên tâm, anh sẽ giữ bí mật chuyện tình cảm của chúng ta, mẹ sẽ không có cơ hội đánh vợ của anh đâu..”
Khuôn mặt xinh đẹp của Cố Thuần Nhã đỏ như trái gấc.
“Anh gọi ai là mẹ thế.

Với cả, ai là vợ anh chứ..

Không thèm nói chuyện với anh nữa, em về đây..”
Cô vừa định mở cửa xe bước xuống thì bị anh kéo lại, theo đà cô ngã vào lòng anh.

Tuấn Lãng cũng không lãng phí cơ hội, lập tức cúi xuống hôn lên đôi môi xinh đẹp.

Lại một nụ hôn dài nữa trải qua, anh mới đồng ý cho cô xuống xe.

Cố Thuần Nhã nhìn đôi môi sưng đỏ của mình qua gương, chỉ muốn quay lại đánh anh một trận.

Nhưng nếu cô quay lại, đảm bảo còn thảm hơn bây giờ.
“Tên lưu manh đáng chết, cái gì mà chưa hôn ai bao giờ.

Rõ ràng hôn điêu luyện đến mức đầu lưỡi đã tê rần như vậy, còn nói là không có kinh nghiệm..”

Không còn cách nào khác, cô đành phải lấy khẩu trang đeo lên.

Cũng may hiện tại bố mẹ cô không có nhà, nếu không với cái môi sưng như heo quay thế này, cô sẽ đổ lỗi tại tên mặt than Tuấn Lãng kia thèm thịt quay mà nhìn nhầm.
Tuấn Lãng vừa đi vừa cười bước vào nhà, làm Sơ Hạ sợ gần chết.

Cô vươn tay sờ lên trán anh.
“Anh làm sao thế, khó chịu ở đâu à?”
Tuấn Lãng không thèm chấp cô em ngớ ngẩn này, chỉ cười cười..
“Anh trai em sức khoẻ còn tốt lắm.

Nói cho em một chuyện, anh vừa tìm được chị dâu cho em rồi đó..”
Sơ Hạ bĩu môi không quan tâm..
“Lần này lại là ai đây.

Mà không đúng, anh thật sự có bạn gái rồi sao..”
Tuấn Lãng gật đầu chắc nịch.
“Anh nghiêm túc?”
“Đương nhiên, anh còn đang tính tới hôn nhân...”
Sơ Hạ nổi điên.
“Có phải là cô gái giám đốc gì đó mà anh mang từ nước ngoài về không.

Anh thật sự không quan tâm gì đến Tiểu Nhã sao, cô ấy yêu anh như vậy mà anh lại phụ tấm chân tình của người ta.

Âu Dương Tuấn Lãng, em phải giết anh..”
Tuấn Lãng còn chưa nói hết câu đã bị em gái truy sát.

Anh vội vàng bật nhảy khỏi sofa, nhanh chân chạy đi tìm chỗ trốn, vừa chạy vừa giải thích..
“Hạ Hạ, em bình tĩnh, nghe anh nói hết đã..

aaa...!bạn gái của anh là Tiểu Nhã mà...”
Anh ôm đầu hét lên khi thấy vật thể lạ đang lao về phía mình.

Cũng may anh nói ra kịp thời, chỉ có một chiếc gạt tàn chịu số phận thê thảm bị vỡ nát sau cơn giận của Sơ Hạ...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK