"Đồ ăn ông ấy làm nhất định rất ngon, ôi chao, thật muốn nếm thử một miếng."
Giang Sách mỉm cười đi qua một bên, trong lòng cảm thấy vui thay Nhiếp Tranh, đối với Trình Đan Đình càng khâm phục hơn.
Người phụ nữ này đúng là rất giỏi.
Có thể trong một thời gian ngắn, biến một đầu bếp thành một nghệ sĩ", hơn nữa còn khiến đề tài nổi lên nhanh chóng, trí tuệ và thủ đoạn của Trình Đan Đình trên phương diện giải trí, người bình thường đều không thể so được.
"Có thể có được cô ấy, đúng là may mắn của mình."
Liên tục mấy ngày liền, “Độc Ti Đao Khách” chiếm cứ vị trí đầu tiên trong các lượt tìm kiếm, điều này dấy lên một cuộc thảo luận rộng rãi.
Mỗi tối chỉ cần Nhiếp Tranh phát trực tiếp, cũng có thể thu hút hàng trăm nghìn lượt người xem.
Ngày hôm đó, Hoa Tưởng Dung vào phòng, bật máy quay, bắt đầu livestream
Từ sau ngày bị công ty giải trí Ức Mạch từ chối, cô ta một mạch đến nương tựa vào công ty giải trí Bá Khổng, bây giờ đã là nghệ sĩ trực tiếp đầu bảng của công ty giải trí Bá Khổng.
Nhờ vào gương mặt xinh đẹp và dáng vóc mê người, lại thêm giọng nói ngọt ngào, đã thu hút được một lượng người hâm mộ đông đảo dừng chân lại xem.
Cô ta đang nháy mắt xoay mông trước màn hình bỗng nhìn thấy một màn bình luận chảy qua: Đạo Thần phát sóng rồi, mọi người mau mau chuyển vị trí nào!
“Đạo Thần phát sóng ư? Thật ngại quá Dung Dung à, tôi đi qua đó một lát rồi sẽ về.”
“Tôi cũng đi xem xem, các kỹ năng của Đạo Thần quả thực quá tuyệt vời.”
“Người anh em phía trước di đợi tôi với!”
Rất nhanh, khán giả vừa mới tụ lại đã biến mất sạch bong trong thời gian ngắn, so với người đẹp đều có thể thấy được, thì buổi trực tiếp của Đạo Thần cũng không quan trọng kém gì trận đấu chung kết của World Cup vậy, căn bản là không thể so sánh với nhau được.
Nếu như bỏ lỡ mất một kỳ đều sẽ khiến người ta cảm thấy đau khổ.
Nhìn thấy mọi người đều chạy đi, Hoa Tưởng Dung gấp đến nỗi gào thét trước ống kính: “Mấy người quay lại đây hết cho tôi! Có còn muốn xem khiêu vũ nữa không hả? Sau này tôi sẽ không bao giờ mặc tất chân cho mấy người xem nữa!”
Vô dụng, người xem đều đã chạy đi cả rồi, đám otaku còn lại sau một hồi run rẩy cũng cảm thấy tẻ nhạt vô vị, lặng lẽ đóng phòng trực tiếp.
“Đáng ghét đáng ghét đáng ghét!”
“Đạo Thần? Ha ha, ông còn giả vờ đao to búa lớn gì nữa đây hả Nhiếp Tranh?”
Hoa Tưởng Dung vốn tự cho mình là cực hot, từ trước đến nay đều xem thường người chồng trước là Nhiếp Tranh, luôn tự cho mình là đại minh tinh, còn ông ta là kẻ khố rách áo ôm.
Thế nhưng vận mệnh lại thích đùa cợt lòng người.
Nhiếp Tranh dưới sự giúp đỡ của Giang Sách và Trình Đan Đình, vậy mà lại trở thành chủ phòng hạng nhất, với hàng chục triệu người hâm mộ trên Weibo, lại ở trong PK của Đấu Sa, đã cướp đi một số lượng lớn người hâm mộ của Hoa Tưởng Dung.
Lúc đầu xem thường người ta, bây giờ lại chồm hổm trong đầu mình kéo phân, Hoa Tưởng Dung thực sự muốn cầm miếng đậu đập chết mình cho rồi.
“Tôi không trực tiếp nữa!”.
Hoa Tưởng Dung tháo tai nghe ném xuống dưới đất, một cước đá văng cái ghế, thở phì phò bước ra khỏi cửa.
Người đại diện vội vàng chạy đến, khẩn trương nói: “Bà cô của tôi ơi, cô đang náo loạn cái gì vậy? Chúng ta đang ký hợp đồng với người ta đấy, sao có thể nói phát là không phát luôn được?”
Hoa Tưởng Dung tức giận nói: “Khán giả đều chạy hết cả rồi, tôi còn phát cái gì nữa? Cho ma xem à?”
Hai người đang nói, một người trung niên đi từ cuối dãy hành lang đến.
Chính là chủ tịch của công ty giải trí Bá Khổng - Bách Tin Hoành.
Hai người vừa nhìn thấy Bách Tin Hoành, đều sợ tới mức đúng thẳng người, không dám nói lung tung.
“Chào chủ tịch Bách.”
Bách Tin Hoành nhìn Hoa Tưởng Dung rồi hỏi: “Sao đang êm đẹp bỗng nhiên lại không livestream nữa? Em đây là đang làm trái với hợp đồng có biết không?”