“Vâng.”
Long Trọc Đầu chạy chậm vào tới trước mặt Giang Sách, Giang Sách VỖ VỖ ghế ý bảo hắn ngồi xuống.
Sau đó Giang Sách nhìn như là tùy ý mà nói: “Long Trọc Đầu, anh vừa thu tiền vừa cho vay tiền thế này kiếm được không ít nhỉ.”
Long Trọc Đầu nặn ra một nụ cười: “Ông nội à, ngài cứ nói đùa, tôi cũng chỉ làm chút buôn bán nhỏ, kiếm không được mấy đồng tiền.”
Giang Sách nói: "Thành thật nói cho tôi biết, mỗi tháng anh thu tiền, cho vay tiền có thể kiếm lời được bao nhiêu?
Long Trọc Đầu do dự một chút nhưng bị Giang Sách nhìn một cái sợ tới mức lập tức phun ra tình hình thực tế: “Mỗi tháng thu tiền có thể kiếm được hơn bốn mươi vạn, tôi dùng số tiền này mang đi cho vay, may mắn thì một tháng có thể kiếm được nhiều hơn một trăm vạn, không may mắn thì một đồng cũng không thu lại được.”
Giang Sách gật gật đầu: “Nói như vậy, nếu anh cực kỳ may mắn, mỗi tháng có thể kiếm được đến 150 vạn?”
Long Trọc Đầu chua chát nói: “Thật ra cũng không nhiều, ngài cũng thấy được thuộc hạ của tôi có mười mấy anh em phải nuôi sống, hơn nữa bên người tôi còn có mấy người phụ nữ rất biết cách tiêu tiền, mỗi tháng tôi đều không đủ dùng mà.”
Lời này thế mà lại là sự thật.
Ngoài chị Hoa ra Long Trọc Đầu còn có những người phụ nữ khác, mỗi một người đều tiêu tiền như nước chảy.
Long Trọc Đầu kiếm được bao nhiêu cũng chỉ có thể đủ cho đám đàn bà này tiêu hoang phung phí.
Giang Sách nói: “Ừ, vậy thì từ hôm nay trở đi, mấy công việc đấy anh cũng đừng làm nữa. Cấm anh thu tiền nữa, càng không được ra ngoài cho vay tiền, biết chưa?”
Long Trọc Đầu muốn khóc: “Ông nội à, ông nội tốt của tôi, ngài thế này là cắt đứt đường tiền tài của tôi sao?! Tôi không làm cái này thì tôi còn có thể làm gì chứ? Việc này cậu cũng không cho tôi làm là muốn cho tôi đói chết sao?”
Giang Sách nhìn hắn một cái: “Yên tâm, không bỏ anh chết đói đâu. Từ hôm nay trở đi, anh dẫn theo người của anh đi theo tôi, tôi bảo đảm số tiền mà mỗi tháng anh kiếm được sẽ gấp mười lần so với hiện tại cũng không chừng.”
Gấp mười lần?
Vậy chẳng phải là 1500 vạn sao?
Long Trọc Đầu nuốt nước miếng: “Cái đó, ông nội à, trước tiên phải nói cho rõ nhé, tuy rằng mấy thứ trước đây tôi làm cũng không phải chuyện tốt gì nhưng những việc như giết người phóng hỏa tôi không làm đâu đấy.”
Giang Sách cười: “Tôi giống loại người đấy sao?”
“Không giống, tuyệt đối không giống, ông nội à, vừa thấy ngài đã biết chính là quan to hiển hách, cao sang quyền quý.”
“Kỹ năng vuốt mông ngựa này của anh vậy mà lợi hại thật đấy.” Giang Sách lấy ra một tờ giấy: “Để lại cách thức liên lạc của anh sau đó có thể đi được rồi, tôi sẽ liên lạc với anh bất cứ lúc nào.”
“Ai, được rồi.”
Long Trọc Đầu lập tức ghi lại số di động của mình và mấy tài khoản mạng xã hội khác, cười tủm tỉm hỏi: “Ông nội, thật sự có thể mỗi tháng thu vào gấp mười lần sao?”
“Yên tâm, không thể thiếu của anh được đâu.”
“Vậy tôi đây cảm ơn trước nhé!”
Long Trọc Đầu cười đi ra khỏi cửa hàng, dẫn người rời đi.
Trình Hải nghi hoặc hỏi: “Đại thiếu gia, tại sao cậu lại muốn thu nhận nhóm người này vậy? Bọn họ cũng không phải loại người gì tốt, giữ lại bên người liệu có thể có nguy hiểm không?”
Giang Sách thản nhiên nói: “Chỉ cần có thể trấn áp được sức mạnh của bạn họ cộng với đủ cám dỗ lợi nhuận, dưới áp lực nhân đôi của sợ hãi và cám dỗ, nhóm người này sẽ mãi mãi chỉ biết khuất phục với chú thôi.”
“Nhưng bọn họ thật sự là”
Giang Sách cười nói: “Tôi thu nhận bọn họ rồi, sau này bọn họ sẽ không đi thu tiền cho vay tiền tiếp nữa, đối với chú Trình, đối với xã hội còn không phải là một công lao to lớn sao?”