Mục lục
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Nhàn gật đầu.


“Tiền thuốc men, chi phí phẫu thuật, tiền thiết bị, mọi thứ đều rất đắt đỏ, nếu như em mặc kệ thì không quá ba ngày ông Cố sẽ vì bệnh mà qua đời.”


Trong lòng Giang Sách cảm thấy ấm áp, anh thật sự không ngờ tới Tô Nhàn vậy mà có thể có một mặt tốt bụng đến nhường này.



“Anh biết rồi”Giang Sách khởi động động cơ “Bệnh viện nào đây?”


“Bệnh viện Nhân dân Số 3 Thành phố.”


“Ngồi cho chắc.”


Nửa giờ sau, xe dừng trong gara bệnh viện, Giang Sách và Tô Nhàn đi tới khu điều trị của bệnh viện.




Bọn họ còn chưa kịp đi vào thì một người đàn ông trung niên ăn vận như bác sĩ gọi bọn họ


lại.


“Tô Nhàn.”


“Bác sĩ Triệu?”


“Cô tới văn phòng của tôi một chút đi.”


Triệu Chí Hiên là bác sĩ điều trị chính của ông Cố, mấy tháng này vẫn luôn chịu trách nhiệm về việc phẫu thuật trị liệu cũng như thuốc men điều trị của ông Cổ.


Bước vào văn phòng, Triệu Chí Hiên để Giang Sách và Tô Nhàn ngồi xuống.


Trên mặt hắn ta thoáng hiện lên sự buồn bã: “Tô Nhàn, có chuyện này tôi không thể không nói với cô, thuốc của ông Cổ đã dùng hết rồi, nếu muốn giữ được mạng sống của ông ấy thì nhất định phải nhanh chóng mua thuốc mới.”


“Vậy thì nhanh mua đi thôi.”


“Chuyện này không phải chỉ đơn giản như vậy.” Triệu Chí Hiên thở dài: “Giá cả của thuốc mới so với thuốc ban đầu còn đắt hơn gấp ba lần, bệnh tình hiện tại của ông Cố đã chuyển biến xấu, lượng thuốc cần dùng cũng phải tăng lên, tiền chữa bệnh tới lui cũng phải tăng lên bảy tám lần. Hơn nữa giường bệnh của bệnh viện cũng đã đến thời hạn rồi, cần phải thuê tiếp. Thiết bị chữa bệnh cũng cần được mua mới, những thứ này cũng cần tiền đấy”


Tiền, lại là tiền.


Tô Nhàn cắn chặt răng: “Cần bao nhiêu?”


Triệu Chí Hiên lấy một tờ danh sách qua bên này đặt vào trong tay Tô Nhàn: “Tôi đã tính toán kỹ lưỡng cho cô rồi, đây vẫn là tôi tính bằng giá thấp và liều thuốc ít nhất, chi phí điều trị mỗi ngày đều khoảng chừng mười lăm nghìn tệ, một tháng là 45 vạn”


Một tháng 45 vạn.


Nhà Tô Nhàn chỉ là một gia đình tầng lớp trung lưu, không nghèo nhưng tuyệt đối cũng không giàu có đến mức có thể mỗi tháng lấy ra 45 vạn được.


Hơn nữa cô ấy cũng không dám nói cho gia đình biết.


Đơn giản chỉ vì một chút lòng tốt của bản thân mà mỗi tháng chi trả khoản tiền chạy chữa kếch xù như thế thay cho một ông già xa lạ, nếu như bị ba mẹ của Tô Nhàn biết được, thế nào cũng đánh gãy chân cô ấy cho xem!


Tiền, chắc chắn là chịu không nổi rồi.


Chẳng lẽ chỉ còn cách từ bỏ sao? Tô Nhàn rất không cam lòng.


Lúc này, Triệu Chí Hiện đang dùng ánh mắt tà ác đặt lên người Tô Nhàn mà đánh giá, còn đặc biệt dừng lại thật lâu trên đôi chân trắng nõn lộ ra bên ngoài của cô ấy.


Hắn ta cười xấu xa rồi khẽ sờ lên môi.


“Trên thực tế, nếu như có thật sự muốn cứu Ông Cố thì thật ra tôi có một cách có thể giảm tiền thuốc men đến mức thấp nhất.”


Hai mắt Tô Nhàn lập tức sáng lên: “Mau nói đi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK