Dương Thanh My nhân cơ hội đó kéo Trương Đức Phú sang, để cậu ta tỏ thái độ trước mặt Trương Chính Hiền: “Hôm nay xem như nể mặt bố con, con hứa đi, từ nay không lui tới với con hồ ly tinh kia nữa.”
“Mẹ, Linh Đan không phải hồ ly tinh.”
Trương Đức Phú phản bác.
Ánh mắt của Trương Chính Hiền sắc bén cỡ nào, cho nên ông cũng nhanh chóng phát hiện ra đầu mối, ông hơi nhướn mày, trầm giọng mắng: “Rốt cuộc chuyện này là sao?”
“Rất đơn giản, Trương Đức Phú thường đi tìm Vũ Linh Đan, khiến cho bà Trương cảm thấy Trương Đức Phú ở bên cạnh Vũ Linh Đan rồi, vì vậy thường hay quấy rầy cô ấy, còn đánh cô ấy vào bệnh viện, đến giờ vẫn hôn mê bất tỉnh.”
Trương Thiên Thành lồng hai tay vào nhau.
Nhìn dáng vẻ há hốc miệng không thể tin nổi của Dương Thanh My, trong lòng Trương Thiên Thành càng lạnh, bà ta ỷ rằng mình sẽ không dám nhắc tới Vũ Linh Đan trước mặt Trương Chính Hiền nên mới dám cả gan làm loạn, cho nên anh quyết định làm rối loạn hết suy tính của bà ta.
Sau này anh muốn xem xem thử bà ta còn định tung hoành như thế nào.
“Dương Thanh My, Trương Thiên Thành nói thật cả sao? Bà còn đánh người ta nằm viện?”
Trương Chính Hiền vừa nghe vậy thì đã nhức đầu.
Dưới cái nhìn của ông, mặc dù Trương Thiên Thành đã ly hôn cùng với Vũ Linh Đan, nhưng dù sao cũng từng là vợ chồng, có liên quan cũng chẳng sao, nhưng Trương Đức Phú lại động lòng với chị dâu trên danh nghĩa của mình, có là điều không thể chấp nhận.
Ngay sau đó, một cái tát vung lên, nhưng nhìn Dương Thanh My co rụt lại, ông lại không nỡ vung tay xuống.
“Con cắt đứt quan hệ với Vũ Linh Đan đi, nếu không thì đừng nhận người bố này nữa.”
Hai tay Trương Chính Hiền siết chặt, nói thẳng.
“Trương Đức Phú, còn không nhanh đồng ý đi, đừng chọc bố con tức giận.”
Dương Thanh My vội khuyên.
“Con không sai, anh và Vũ Linh Đan đã ly hôn rồi, tại sao lại ngăn cả không để Linh Đan theo đuổi hạnh phúc chứ?”
Trương Đức Phú không buồn quan tâm đến, xem như cậu ta đã nhìn rõ cả rồi, Trương Thiên Thành không hề từ bỏ Vũ Linh Đan, chỉ với điểm này thôi, cậu ta sẽ không để Trương Thiên Thành dễ chịu.
“Câm miệng!”
Trương Chính Hiền quát một tiếng, lần này ông ta thực sự tức giận rồi, ông đi vài bước đến trước mặt Trương Đức Phú, ngón tay chỉ thẳng vào cậu ta, giống như thể muốn cho Trương Thiên Thành xem, ông lạnh lùng nói: “Dù ly hôn đi nữa thì Vũ Linh Đan cũng từng là chị dâu của con, dù con thích ai đi nữa thì chỉ có Vũ Linh Đan là không thể, con muốn nhà họ Trương chúng ta mất mặt phải không?”
Trương Chính Hiền không thể chấp nhận nổi, vẻ mặt đầy tức giận.
Trương Thiên Thành đứng bên từ tốn đáp: “Mấy ngày trước có người nào đó còn định cầu hôn Vũ Linh Đan, nghe nói đã bỏ ra ba trăm năm mươi tỉ.”
“Ba trăm năm mươi tỉ?”
Lần này Trương Chính Hiền sốc thật rồi.