- A? Đến rồi à? Uống không?
Cậu rùng mình, da gà nổi lên tầng tầng lớp lớp. Dường như thái độ boss không còn đi theo quỹ đạo bình thường, Tư Mã Ngọc cẩn thận dò xét:
- Xem ra ngài đang có kinh hỉ gì rồi?
- Hôm nay Nhã Ly cho ta một cốc trà sữa a~
Con mẹ nó, hóa ta chủ nhân là vì cái này? Cậu có nên thật sự vạch trần Nhã Ly nàng là vì quá no cùng muốn cảm ơn thay Dạ Trạch mới nhường bớt cho ngài một phần không?
Thẩm Trác Nghiêm nụ cười trên môi không dứt, phẩy tay cho Tư Mã Ngọc ngồi xuống:
- Tháng này tốt. Cậu muốn thưởng thêm bao nhiêu cứ tìm đến Thẩm gia chi nhánh lấy tiền.
Thấy tai mắt nhỏ còn ngập ngừng, lòng anh trầm xuống:
- Còn chuyện gì muốn báo?
Tư Mã Ngọc như gãi trúng chỗ ngứa, tức khắc xổ ra:
- Tin đồn phu nhân cùng quản lý Dạ giống như có lửa mới có khói vậy. Vừa rồi hỏi qua Thái Kỳ Nhiên thân thiết với Mộc Đào biết được họ thật sự là chung sống một căn hộ. Boss, ngài không lo lắng sao?
Thẩm Trác Nghiêm nhướn mày, khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành thoáng một nét kiêu ngạo:
- Nhã Ly phẩm vị tuyệt đối không dừng lại ở chỗ Dạ Trạch.
- Nhưng... ngộ nhỡ...
- A? Ngộ nhỡ? Ngộ nhỡ cái gì? _ Ảnh đế cười khẩy _ Nếu nàng muốn ta liền mặc nàng chơi, dù sao nàng vẫn là người của ta. Hơn nữa, hậu cung ba ngàn của nàng cũng không có ai đủ sức gây mưa gây gió...