Mà cũng phải, lai lịch cùng thân thế này cũng dễ giải thích. Nếu không làm gì có chuyện hai chị em họ quậy tung cả một vùng trời.
Lam Uyên sau khi được đưa đến cánh cổng lớn họ Hoắc lập tức được cởi trói, đàng hoàng sóng bước cuốc bộ tiến vào trong.
Vì sao lại là "cuốc bộ"? Ừm... nguyên lai con đường từ cổng lớn tới nhà chính còn rất xa. Hơn nữa, trên đường trải đầy hoa cỏ trân quý, từng bước đi đều là lát đá trạm trổ điêu khắp tỉ mỉ, xe ô tô bất chấp tiến vào không sao, nhưng mà... thiệt hại trên đường đi đủ để đắp cho cô thành một phú bà.
Lam Uyên trong lòng nảy sinh vô cùng nhiều suy nghĩ dị thường biến thái. Bất quá, hiện tại không phải là lúc nói ra cái chủ ý đê tiện này.
- Mẹ! _ Âm thanh non nớt của tiểu hài tử vang lên.
Cô theo phản xạ hướng về phía phát ra tiếng gọi.