Khuôn mặt Văn Hồng Nhan có chút cứng lại, lắc đầu bất đắc dĩ:
- Chỉ có thế hệ trẻ mới có thể từ đảo ra vào tự do mà thôi. Người già chúng ta từ lâu đã gắn liền với chỗ này rồi...
Họ Vũ không quan tâm lắm, hỏi tiếp:
- Vậy con sắp xếp về gặp ba mẹ nhé?
Văn Hồng Nhan mím mím môi, vẻ mặt không cam tâm.
- Đưa Lam Lam về đảo được không?
- Mẹ con còn chưa biết bà ấy là trẻ thất lạc đâu? Một tháng này quay lại nhất định không đủ cho người thường bình tĩnh tiếp nhận.
Thẩm Trác Nghiêm tỏ vẻ không ngạc nhiên:
- Trưởng lão, để con cùng Nhã Ly quay về đi!
- -----------
Lâu lắm mới ra chap ngắn như này nhưng yên tâm đi, sắp hết quyển 1 rồi.