Câu Xà cùng Linh Dương lộ ra biểu tình hưng phấn: “Có thể, nhãi con cô thật tốt quá!”
Sau khi tiễn Vân Ca rời đi, sắc mặt hai người khẽ biến, cân nhắc hàm nghĩa lời nói của Vân Ca: “Cô ấy có ý gì?”
Vân Ca vừa đi vừa tự hỏi một chuyện, có rất nhiều người chơi, bọn họ không học được thao tác quang giáp, bọn họ khó có thể lý giải được cảm giác não khống chế quang giáp, việc này cũng dẫn tới vấn đề người chơi tới báo danh cuộc thi quang giáp cũng không nhiều.
Nếu để Cảnh Trí thay đổi phương thức thao tác điều chỉnh ống kính giáp thì sao? Lại thiết trí ra một loại hình thức thao tác tay, số lượng người chơi có thể điều khiển quang giáp có thể trở nên nhiều hơn hay không?
Vân Ca nhớ rõ lúc xem tin tức về thế giới của người chơi, chú ý tới thế giới bọn họ lưu hành một loại trò chơi tương tự, nếu thao túng quang giáp cũng có thể như thế vậy thì….
Vân Ca nói ý tưởng này cho Cảnh Trí.
Sau khi Cảnh Trí sử dụng hệ thống bắt chước, nói: “Có thể, như vậy người chơi điều khiến quang giáp sẽ có thể sử dụng hai loại hình thức, hình thức khống chế bằng não cùng hình thức dùng tay…”
Vân Ca sắp tỏ vẻ vui sướng liền nghe thấy Cảnh Trí tiếp tục nói: “Chỉ là bộ điều khiển mệnh lệnh bằng tay không thể trực tiếp gắn vào quang giáp, nếu muốn người chơi có thể dùng tay điều khiến quang giáp, yêu cầu căn cứ phải tạo ra quang giáp mới, biên soạn mệnh lệnh thao tác tay mới…..”
Cảnh Trí tạm dừng: “Cấp bậc không giống nhau, kích cỡ, loại hình sử dụng mệnh lệnh đều có khả năng không giống nhau, cần phải dùng một lần thiết trí hoàn chỉnh trình tự mệnh lệnh cơ sở mới có thể tái kiến vào hệ thống trò chơi, đây là lượng công trình rất lớn, có khả năng không cách nào đuổi kịp cuộc thi quang giáp."
Vân Ca vỗ n.g.ự.c nói: “Giao cho tôi, mảng quang giáp này, tôi tuyệt đối là dân chuyên nghiệp!”
Người chơi phát hiện nhãi con của bọn họ không thấy đâu hết, nhãi con thường sẽ ra ngoài huấn luyện vào buổi sáng rồi trở về, thế nhưng ba ngày nay cũng không có tiến hành huấn luyện! Nhất! Định! Có! Chuyện!
Người chơi tìm kiếm Vân Ca ở khắp nơi, bọn họ tìm ở phòng quang giáp, ở gian huấn luyện, ở sảnh, ở các phòng đều tìm, thậm chí có người xốc nồi ở nhà ăn lên, muốn nhìn xem có nhãi con trốn ở bên trong đó hay không.
Đều không tìm được.
Người chơi: “Mẹ kiếp, chúng ta ném nhãi con đi đâu mất rồi!”
Bọn họ gấp đến độ chạy vòng quanh, Vân Ca lại không biết từ cái góc xó nào xông ra.
Cho tới nay cô đều lấy vẻ ngoài đầy tinh thần để đối mặt với mọi người, vậy mà hiện tại hai mắt xanh đen, bước chân lảo đảo, trong miệng còn lẩm bẩm: “Đây đều là vì tiền…”
Người chơi: Hóa ra căn cứ của chúng ta thiếu tiền như vậy, bức nhãi con thành như vậy sao?
Sau vài ngày làm việc không ngừng, Vân Ca đã thay đổi được phần lớn phương trình thao tác điều khiển quang giáp bằng sóng não, tổng cộng có 14283 phương trình.
Cảnh Trí thiết lập tất cả những phương trình đó vào bên trong hệ thống trò chơi, sau đó nói với Vân Ca: “Tất cả người chơi phải offline hết, mới có thể cập nhật hệ thống trò chơi mới của bọn họ được”.
Vân Ca: “Còn có việc này, khi bọn họ nói chuyện, có một số chuyện không nên tiết lộ ra ngoài… Trước kia, tinh cầu này chỉ có một mình tôi, bọn họ có thể muốn nói gì thì nói, nhưng bây giờ không giống như trước kia nữa.”
Cảnh Trí suy nghĩ một lát rồi nói: “Tôi có thể thêm vào tính năng cấm ngôn, một khi bọn họ nói ra những từ cấm, những từ mà bọn họ nói đó sẽ tự động bị tắt tiếng.”
Vân Ca tiếp tục suy nghĩ đến những tính năng mới cần được bổ sung, sau một hồi thảo luận với Cảnh Trí, tin tức trò chơi bị tạm ngưng để cập nhật được thông báo trên kênh SNS, tại mục thông báo trong trò chơi cũng thông báo nội dung tương tự, nội dung cập nhật cụ thể vẫn chưa được tiết lộ, chỉ nhắc tới rằng có thể sẽ cải thiện một vài quy tắc của trò chơi.
Danh Sách Chương: