Vân Ca rụt cổ lại, Hải Hoàng giơ xúc tu lên che đầu.
Bước họ bước lên nhấc cổ áo Vân Ca, rồi nắm đầu của Hải Hoàng, đưa bọn họ đến khu thành chính.
“Người khác không tiếp nhận khiêu chiến với cô, cô cáu kỉnh với con đường mà bọn tôi tu sửa làm gì? Cô có biết để xây dựng nên con đường đấy rất đắt đỏ, tốn rất nhiều tiền không? Bọn họ không đồng ý, cô có thể đi tới tinh cầu của bọn họ ăn trộm!”
Vân Ca đã từng suy nghĩ đến vấn đề này, nhưng sau đó cô cảm thấy không thể làm như vậy, một khi bị phát hiện, Bái Tinh sẽ bị liên minh chĩa mũi nhọn vào.
Tinh cầu này không phải tinh cầu của riêng mình cô, mà nó còn là căn cứ địa duy nhất của cô.
Lúc cô đưa ra một quyết định nào đó, không thể để quyết định đó mang đến nguy hiểm cho tinh cầu của mình được.
Đội quốc gia vừa lúc đi ngang qua, bọn họ bắt lấy người chơi điên cuồng đánh một trận, nói đạo lý không có tác dụng, vậy thì cứ trực tiếp dùng nắm đ.ấ.m nói với bọn họ như thế nào là tuân thủ quy tắc.
Mạc Nhu đang đi tìm Vân Ca, cô bây giờ đã tiếp nhận rất nhiều kế hoạch xây dựng tinh cầu từ tay Vân Ca, trong đó bao gồm cả việc xây dựng thêm khu vực nội thành, kêu gọi tài trợ từ bên ngoài, tham gia các buổi triển lãm có ích đối với sự phát triển của tinh cầu, để Vân Ca có thể chú tâm vào việc lấp cái bụng no của Hải Hoàng.
Hải Hoàng và sinh vật cộng sinh trong suy nghĩ của Mạc Nhu không giống nhau, nó là sinh vật cộng sinh có tính cách dịu dàng nhất mà Mạc Nhu từng gặp, cái nhìn đáng sợ thoáng qua lúc ở hội sở giống như ảo giác của cô mà thôi, Hải Hoàng trên thực tế cũng là một bé dễ thương giống như Vân Ca. Chuyện Vân Ca phát động khiêu chiến nhưng không có tinh cầu nào chấp nhận khiêu chiến cả, Mạc Nhu cũng biết.
Cô do dự rất lâu sau đó nói với Vân Ca: “Nếu các tinh cầu trong liên minh không chấp nhận khiêu chiến, sao cô không nghĩ tới các tinh cầu không thuộc liên minh, ví dụ như tinh cầu của bọn hải tặc tinh tế.”
Vân Ca sớm đã suy tính tới trường hợp này: “Đại bản doanh của hải tặc che giấu quá kỹ, đến liên minh còn không thể tìm ra bọn họ, hơn nữa việc tìm kiếm bọn họ còn cần phải hao phí số lượng lớn nhân lực và tiền bạc.”
Cô lắc đầu, nhân lực có thể bỏ ra được, còn tiền bạc thì không thể, tất cả tiền của cô đều được sử dụng cho việc xây dựng tinh cầu.
Mạc Nhu nói: “Liên minh không phải là không có cách nào tìm được bọn chúng, liên minh biết được vị trí đại khái đại bản doanh của phần lớn hải tặc, chỉ là bọn họ trước giờ đều không đưa quân đi truy quét, bọn họ cần hải tặc đi làm một số việc không thể công khai, rất nhiều quan chức của liên minh dều âm thầm cấu kết với hải tặc tinh tế từ sớm.”
Vân Ca bóp nát góc bàn.
Mạc Nhu nâng tay cô lên, nói: “Tôi trước đây vẫn luôn do dự không biết có nên nói chuyện này cho cô không, nếu tôi nói phương pháp này cho cô rất có thể sẽ khiến cô rơi vào nguy hiểm, tôi không muốn nhìn thấy cô mạo hiểm. Nhưng nếu sinh vật cộng sinh vẫn luôn chịu đói cũng sẽ khiến cô gặp nguy hiểm, so sánh hai việc này với nhau, sự lựa chọn đầu tiên vẫn tốt hơn.”
Mạc Nhu nói, cô biết làm thế nào để tìm được đại bản doanh của hải tặc tinh tế.
Có một tinh cầu phổ thông tên là Ngân Huy Tinh, đây là nơi giao dịch buôn bán của tất cả hải tặc tinh tế, không ít người của liên minh cũng biết tới nơi này, bọn họ sẽ tiến hành giao dịch ở chỗ này, sau khi giao dịch xong chín mươi phần trăm hải tặc tinh tế đều sẽ trực tiếp trở về tinh cầu của mình, mà không phải là đi tìm một tinh cầu khác để che giấu sống lại đó một thời gian, rồi sau đó mới quay trở về tinh cầu chân chính của mình.
Ở Ngân Huy Tinh có chợ buôn bán nô lệ lớn nhất, ngoài ra tinh cầu này cũng buôn bán vũ khí cấm, thuốc men, năng lượng… Đây là một mảnh đất tàn nhẫn vô nhân đạo.
Danh Sách Chương: