Hải Hoàng duỗi ra các xúc tu của mình, quấn lấy sinh vật cộng sinh của Mã Hữu Tiền, quấn lấy từng centimet một, ngăn cản hành động của nó.
Nhưng con rùa thối này thậm chí còn vỗ cánh và đưa Hải Hoàng lên trời, đuổi theo Hùng Sơ Mặc ở phía trước.
Hùng Sơ Mặc ước gì có thể có một chiếc tên lửa phía dưới chân mình, sau khi dùng thiết bị y tế cấp cứu nhỏ để cứu sống Mã Hữu Tiền, cảm thấy mình đã chạy đủ xa nên nhìn lại...
Mặt con rùa thối đó lập tức sáp gần lại mặt hắn, cái miệng rộng trực tiếp che phủ toàn bộ khuôn mặt tuấn tú của hắn.
Hùng Sơ Mặc rút đầu ra khỏi miệng con rùa và hét lên: “Đây là nụ hôn đầu tiên của bố mày đấy, đồ khốn!”
Hùng Sơ Mặc tiếc nuối nụ hôn đầu mà hắn ấp ủ hơn hai mươi năm bị mất đi trong trò chơi như thế này, lại còn trao nó cho một con rùa xấu xí nữa chứ, thật xấu hổ!
Hắn chửi thề và tiếp tục chạy về phía trước với Mã Hữu Tiền trên vai.
Sinh vật cộng sinh đang đuổi theo rất gần, Hùng Sơ Mặc còn chưa kịp lấy quang giáp ra mặc vào, lần này hắn không mang theo quang giáp, hơn nữa ba lô trên người cũng không có mấy món vũ khí, vừa rồi trên đường chạy trốn đã dùng hết vũ khí dùng một lần rồi...
Hầu hết vũ khí chống lại sinh vật cộng sinh là vũ khí dùng một lần, trong đó chứa một số chất được lấy từ trùng tộc có thể hòa tan hoặc làm suy yếu sinh vật cộng sinh, đóng vai trò quan trọng trong việc con người đối phó với bạn đồng hành.
Việc sản xuất loại vũ khí này có hạn, chủ yếu là do nguyên liệu lấy từ trùng tộc có hạn, khai thác quá mức sẽ làm tổn thương cơ thể trùng tộc, ngay cả Hùng Sơ Mặc cũng không có nhiều.
Ai có thể ngờ rằng trong tình huống hắn mang theo Tiểu Phi Phi lại bị một sinh vật cộng sinh mạnh mẽ như vậy đuổi đánh chứ!
Hùng Sở Mặc nghiến răng nghiến lợi, nhìn thấy hơi thở của Mã Hữu Tiền càng ngày càng yếu đi, hắn nhịn không được nữa lấy ra hộp bảo bối cuối cùng từ trong rương kho báu, hét lớn: “Tiểu Phi Phi, rút lui!”
Khi Hải Hoàng nhìn thấy quả b.o.m màu xanh trong tay Hùng Sơ Mặc, lập tức chạy xa nhất có thể...
Nó cũng có hai quả b.o.m cùng loại do Cơ Bảo gửi đến, chỉ có điều chúng mạnh hơn quả trong tay Hùng Sơ Mặc, nó luôn giữ lại nhưng không hề sử dụng. Họ gọi thứ này là “Viên thuốc xanh”.
Tất cả những người có quan hệ tốt với Cơ Bảo đều được tặng những viên thuốc xanh cứu mạng, tất cả sinh vật trong tinh tế đều có thể bị thương, ngay cả chính Cơ Bảo.
Theo cách nói trong trò chơi, đây là trang bị cấp Thần khí, Hùng Sơ Mặc thực ra rất không muốn chia tay nó, nhưng Mã Hữu Tiền lại là một sinh mạng!
Hùng Sơ Mặc ném mạnh viên thuốc màu xanh, ném chính xác người sinh vật cộng sinh của Mã Hữu Tiền.
Viên thuốc màu xanh nổ một tiếng, luồng hơi lạnh quét qua bầu trời, sương trắng cuồn cuộn trên mặt đất như sóng, thân thể sinh vật cộng sinh của Mã Hữu Tiền bị đông cứng thành khối băng...
Hùng Sơ Mặc tinh mắt nhìn thấy một làn sương mù màu xám, bắt đầu từ khối băng lan rộng và nhanh chóng thoát lên trên!
Sương mù xám sao? Hùng Sơ Mặc lập tức nghĩ đến Bàn Xám, chẳng lẽ việc sinh vật cộng sinh của Mã Hữu Tiền đột nhiên phát điên có liên quan đến làn sương mù màu xám này sao?
Sương mù trong vụ nổ của viên thuốc màu xanh dần dần tan đi, hai phần ba cơ thể sinh vật cộng sinh của Mã Hữu Tiền bị đóng băng, một phần ba còn lại bị băng bao phủ, sương mù xám lại hòa vào cơ thể nó, khiến nó lại rơi vào trạng thái điên cuồng!
Nó không chút do dự cắt đứt cơ thể đã đông cứng của mình và tiếp tục lao về phía Mã Hữu Tiền.
Hải Hoàng lo ngại sương mù xám trong cơ thể đối phương, không lập tức đuổi theo, nó nhớ tới trong cơ thể mình cũng có một làn sương mù xám như vậy, đề phòng nó cũng phát điên...
Hùng Sở Mặc: “Mẹ của tôi ơi!”
Hắn quay đầu lại và tiếp tục chạy.
Kích thước của sinh vật cộng sinh đã thu nhỏ lại, nhưng sức mạnh của nó dường như đã tăng lên hơn một cấp, tốc độ của nó nhanh hơn trước, Hùng Sơ Mặc có thể cảm nhận được cái m.ô.n.g hếch lên của mình bị đối phương vỗ mấy cái, lúc trước nó vỗ không tới!
Danh Sách Chương: