Tại sao mọi chuyện lại biến thành như vậy?
Người chơi: “Phát cơm đây!”
Bọn họ nhấn vào công tắc đóng mở khí gas trên hành lang, đợi thuốc khí tràn ngập khắp lối đi, bọn họ mới thả các chủ tinh cầu ra, áp giải bọn bọ tới nhà ăn của tầng 233.
Vẫn là phúc lợi dành riêng cho chủ tinh cầu, thức ăn ở tầng 233 cực kỳ ngon.
Người chơi thấy các chủ tinh cầu ăn uống vô cùng vui vẻ liền nói: “Sau này nhớ lại tới chơi nhé!”
Nhóm tinh cầu chù Vệ Hàn Phi: “…” Nuốt không trôi.
Bọn họ nhìn vào chiếc đùi gà và miếng bò bít tết to gấp đôi của bọn họ ở trên đĩa của Vân Ca.
Tề Tộc bỗng nhiên nói: “Đều là tội phạm như nhau, tại sao thức ăn của cô ta lại tốt hơn chúng tôi? Nguyên tắc công bằng của các người chẳng qua cũng chỉ là một trò đùa mà thôi, sự ưu tiên luôn tồn tại ở khắp mọi nơi.”
Người chơi: “Nếu như cứ cách mỗi tuần anh lại đi vào nhà tù một lần, nộp một khoản tiền phạt, tôi đảm bảo thức ăn của anh cũng có thể tốt như vậy.”
Vân Ca ngước mắt lên, cô nhìn thấy năm vị chủ tinh cầu đều đang nhịn cười, cô thong thả lau miệng rồi nói: “Đừng gấp, sau khi ra tù chúng ta vẫn có thể tiếp tục, bây giờ cứ xem như đang trải nghiệm cuộc sống ở Bái Tinh đi.”
Vẻ mặt của bọn người Vệ Hàn Phi liền trở nên nặng nề.
Thời gian ăn cơm kết thúc, tất cả mọi người đều quay trở về buồng giam của mình, Tề Tộc hỏi: “Cô đã nói cho dân thường biết chuyện về sinh vật cộng sinh? Hay là cô muốn biến bọn họ thành ‘người hầu’, nên mới bố trí nhà tù như vậy, dã tâm của cô thật lớn.”
Vân Ca không thèm để ý tới hắn.
Tề Tộc nói tiếp: “Nếu như chuyện này bị những chủ tinh cầu khác biết được, thứ mà cô phải đối mặt không chỉ là trừng phạt mà là bị truy sát.”
Đêm khuya, sáu người và sinh vật cộng sinh của tầng 233 nằm ở trên giường, chỉ có âm thanh của khí gas nhẹ nhàng chuyển động. Sương trắng nhẹ nhàng lưu động, một chiếc bàn dài được bày ngay chính giữa, mặt bàn màu xám bị sương trắng bảo phủ, hoa văn phía trên thoắt ẩn thoắt hiện.
Bên cạnh bàn dài lần lượt xuất hiện những bóng người, gương mặt bọn họ ẩn giấu dưới lớp sương mù, bọn họ đang yên lặng chờ đợi người chủ trì bán xàm là Zero xuất hiện.
Số năm nói: “Đã quá thời gian hẹn gặp mặt, trước nay Zero chưa từng tới trễ. Số bốn, anh có biết đã xảy ra chuyện gì không.”
Số bốn nói: “Không biết.”
Số hai nói: “Số 7 cũng tới trễ, tên này trước giờ vẫn bị ám ảnh bơi Zero, trước nay chưa tới tới trễ, tôi đánh cược hắn chắc chắn đã xảy ra chuyện.”
Lại mười phút nữa trôi qua, Zero chiếm vị trí đầu tiên của bàn dài cuối cùng cũng xuất hiện, hắn nói: “Thật xin lỗi, xảy ra chút chuyện nên phải trì hoãn.”
Hắn phất tay tiêu hủy số hiệu của số bảy: “Số 7 c.h.ế.t rồi, cả sinh vật cộng sinh của hắn cũng đã chết, ngoài ra số 127, số 425…” Hắn liên tiếp đọc ra mười mấy con số. “Những kẻ này đều đã c.h.ế.t hết, chúng ta phải bổ sung người mới vào, ngoài bảy người được đề cử lúc trước ra, mọi người có muốn đề cử chủ tinh cầu nào nữa không?”
Lúc ban đầu không ai nói chuyện, số năm bèn mở lời trước: “Những người đấy đều là hải tặc tinh tế?”
Zero không trả lời lại, hắn nói: “Bây giờ là thời gian đề cử người mới.”
Số 5 nói: “Tôi đề cử chủ tinh cầu của Bái Tinh là Vân Ca.”
Những chủ tinh cầu khác ồ lên: “Cô ta mới vừa bị trừng phạt, đã có năm vị được bàn xám chọn ra để đi đối phó cô ta, thực lực của cô ta chắc chắn không đủ để gia nhập bàn xám.”
Số 5 cười nhạt:” Vậy à, tôi có biết một người trong số những người được đề cử đi đối phó với cô ta, hiện tại tôi đã mất liên lạc với hắn, thậm chí tôi còn nghi ngờ bọn họ không thể quay về được.”
Số 3 nói: “Anh quá xem trọng cô ta rồi.”
Những chủ tinh cầu khác cũng phụ họa theo.
Zero nãy giờ vẫn không thảo luận với mọi người bỗng nhiên nói chuyện: “Vân Ca quả thực là một sự lựa chọn không tệ, hiện tại cô ta đã thăng cấp lên thành quang giáp sĩ thần cấp …”
Danh Sách Chương: