Trước đây có rất nhiều người di dân đến Bái Tinh, đặc biệt là những tinh cầu nhỏ, nếu dân cư ít đi, chủ tinh cầu và sinh vật cộng sinh sẽ cảm thấy bất mãn.
Bây giờ Bái Tinh lại làm thế này, số người nhập cư ít đi thì mối đe dọa với tinh cầu cũng giảm đi.
Bái Tinh, giống như chủ tinh cầu của nó và nhóm người bionic đầu tiên xây dựng nên tinh cầu này, có cá tính khác biệt những tinh cầu khác.
Hiện giờ, người thích Bái Tinh thì sẽ rất thích, người ghét Bái Tinh thì sẽ cực kỳ ghét.
Những người sống ở Bái Tinh luôn nói với đồng nghiệp cũ, bạn bè và thành viên gia đình của mình rằng: "Ở đây dường như năng lượng của tôi tốt hơn nhiều so với trước đây. Không còn mỗi ngày uể oải làm việc nữa, hiện tại tôi còn rất nhiều chuyện muốn làm, tôi yêu Bái Tinh!"
Số lượng nhân loại trên Bái Tinh đã tăng lên rất nhiều, người bionic như Cốc Hưng Hoa có chút sợ hãi, bọn họ lo lắng thân phận của mình sẽ bị phát hiện và gây ra những rắc rối không đáng có.
Nhiều tinh cầu đang giảm bớt việc sản xuất người bionic và phá hủy người bionic thế hệ đầu, may mắn liên minh vẫn chưa ban hành các quy định bắt buộc… nhưng hiện tại họ đang giả dạng nhân loại, cũng có thể bị tiêu hủy.
Người chơi nói: "Sợ gì, số lượng bọn họ đông thì sao, chúng ta có thể chiến với cả trăm người cùng lúc, hoàn toàn có thể! Cùng lắm thì, thì đem cả Bái Tinh thoát ly liên minh..."
Cốc Hưng Hoa cảm thấy người bionic của Vân Ca có rất nhiều ý tưởng, trong đó cũng có rất nhiều ý tưởng hay.
Hắn đã nhiều lần nghe mấy người chơi thảo luận về nó.
"Khi nào chúng ta có thể tấn công các tinh cầu khác? Sức mạnh quân sự của tinh cầu chúng ta có đủ không?"
"Sớm hay muộn, Bái Tinh của chúng ta sẽ thống trị thế giới, tất cả tinh cầu khác khi nhìn thấy chúng ta đều sẽ gọi 'ba ba'!"
"Đã lâu không nhìn thấy máu, nhìn thấy chút m.á.u mới có chút vui vẻ."
Đàm người bionic này có tính công kích cực mạnh.
Ngoài ra, Cốc Hưng Hoa còn phát hiện ra bí mật nhỏ của Lý Lộc Lộc và Cơ Bảo, hắn phát hiện ra hai đứa này không phải là con người, mà là Trùng Tộc đáng sợ!
Sau khi phát hiện ra bí mật kinh hoàng này, hắn đã cố tình đi báo cho Vân Ca, dặn dò cô hãy cẩn thận, kẻo bị Trùng Tộc lừa gạt. Kết quả là Vân Ca rất bình tĩnh nhìn hắn, bảo hắn không cần nói chuyện này ra ngoài, đồng thời cũng nói cho hắn biết, Trùng Tộc rất tốt, hi vọng hắn có thể truyền bá cho đồng bào của mình, đừng xa lánh Lý Lộc Lộc và Cơ Bảo.
Cốc Hưng Hoa sửng sốt, ngơ ngác rời đi, hồi lâu mới tiêu hóa được sự thật "Trùng Tộc rất tốt".
Khi đi ra ngoài, hắn gặp Thẩm Tĩnh An, người cuối cùng cũng đã hiểu ra sự thật “trên đời có thứ kỳ quái như sinh vật cộng sinh”.
Khi cả hai chạm mắt nhau, bọn họ có thể hiểu được cảm xúc trong mắt nhau, đó là cảm giác kiệt sức vì phải sống một cuộc đời quá mệt mỏi.
Đúng lúc này, Cơ Bảo cùng với Hải Hoàng, một người, một con bạch tuộc đều đội khăn hoa hình tam giác trên đầu, như thể đang cưỡi ngựa đi lướt qua trước mặt hai người.
Hùng Sơ Mặc và Lục Thần ở đằng sau đứng trên ván trượt đuổi theo: "Mẹ kiếp, cái đám chó má các ngươi lại ăn trộm quần lót của người khác! Đừng có đội lên đầu! Chú ý đến hình tượng của Bái Tinh!"
Cơ Bảo: “Tới đuổi theo ta, bắt được ta sẽ cho ngươi hehehe!”
Hải Hoàng vung vẩy các xúc tu, thỉnh thoảng quăng ra một đồ nhỏ, cản trở đường đi của Hùng Sơ Mặc và Lục Thần.
Hùng Sơ Mặc và Lục Thần sắp tức c.h.ế.t tới nơi rồi.
Cơ Bảo đúng là trò giỏi hơn cả thầy, nó còn vui hơn cả hai người bọn họ, mạch não còn kỳ quái hơn cả bọn họ, hoàn toàn không thể so sánh!
Còn cái thói xấu trộm đồ lót hoa rồi đội lên đầu rồi nói "Thế giới này không có những trò đùa thô bỉ thật nhàm chán" đến tột cùng là do thằng ch.ó nào đã ra!
Hùng Sơ Mặc: "Ta sẽ gọi người là ba ba, ngươi dừng lại đi—"
Cơ Bảo: “Ta gọi ngươi tổ tông, đừng đuổi theo ta nữa—”
Hùng Sơ Mặc: "Chết tiệt."
Cơ Bảo: "Ple!"
Cốc Hưng Hoa: "..." Đây là Trùng Tộc đáng sợ sao?
Danh Sách Chương: